Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 510: Người Quen

Trong lúc bất chợt, hắn bỗng cảm thấy màn này quen quen, cứ như bản thân từng thấy ở đâu đó.
"Khục... Khục..."
Lúc này, người nằm trên mặt đất từ từ đứng lên.
Khi nhìn rõ nàng tướng mạo đối phương, Giang Bắc Nhiên không khỏi ngơ ngác.
Cái gì gọi là nghiệt duyên? Con mẹ nó, đây chính là nghiệt duyên a.
Người vừa đâm vào ngực Giang Bắc Nhiên không ai khác chính là Mạnh Tư Bội, Hoàng Tiên - Phó tông chủ Tứ Phương tông.
Đệch... Cách chào sân này là cái quỷ gì, chẳng lẽ nghiệt duyên của ta vẫn còn? Thiên đạo nhất quyết phải đẩy nữ nhân này cho ta?
Mạnh Tư Bội không ngờ bản thân sẽ đụng trúng người khác, vừa đứng lên lùi về sau, dùng ánh mắt cảnh giác đánh giá Giang Bắc Nhiên.
Dù sao hiện tại Giang Bắc Nhiên toàn thân đã được bao kín, căn bản không nhận ra hắn là người địa phương hay là dị tộc.
"Cẩn thận."
Giang Bắc Nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Nghe Giang Bắc Nhiên nói tiếng bản địa, Mạnh Tư Bội mới yên lòng lại, bỗng xoay người đánh một chưởng về phía tráng hán lao ra từ trong chướng khí.
"Phốc!"
Mạnh Tư Bội vốn trọng thương nay phun ra một ngụm máu, liên tục lùi về sau.
Mà tráng hán kia rõ ràng không tính buông tha Mạnh Tư Bội, tay phải ngưng tụ một đoàn huyền khí màu đen, lần nữa đáng về phía Mạnh Tư Bội.
Cùng lúc đó, trước mắt Giang Bắc Nhiên xuất hiện ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Rời đi nơi này.
Ban thưởng: Dục Minh Yêu Quyển (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Tự mình xuất thủ cứu Mạnh Tư Bội.
Ban thưởng: Tễ Nguyệt Thánh Kinh (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Giúp Mạnh Tư Bội đánh thắng tráng hán dị tộc kia.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hử! ?
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên bỗng nghĩ, hệ thống, ngươi thay đổi rồi.
Cơ mà mắng thì mắng, Giang Bắc Nhiên lập tức chọn số ba, lấy một tấm bùa màu bạc vung ra, vừa vặn ngăn trước người Mạnh Tư Bội.
"Hộ!"
Giang Bắc Nhiên hét lớn một tiếng, lá bùa màu bạc tỏa ra hào quang chói sáng, tạo thành một đạo bình chướng ngăn trước mặt Mạnh Tư Bội.
Phanh một tiếng, nắm đấm dị tộc tráng hán đánh lên bình chướng, tạo ra vết nứt.
Mạnh Tư Bội thấy người sau lưng xuất thủ tương trợ thì nhẹ nhàng thở ra một hơi, lùi lại mấy bước, lần nữa điều chỉnh tốt tư thái.
"Đa tạ huynh đài hỗ trợ."
"Khách khí."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì ném một cái bình màu lam về phía Mạnh Tư Bội:
"Dùng hết, ngươi bị thương rất nặng."
Mạnh Tư Bội nhận lấy cái bình, sau đó mở miệng nói:
"Đa tạ hảo ý của huynh đài, chỉ là công pháp dị tộc kia rất quỷ dị. Vừa rồi ta đã phục qua mấy viên đan dược, đều không cách nào..."
"Nhiều lời như vậy làm gì, kêu ngươi ăn thì ăn đi."
Nghe Giang Bắc Nhiên răn dạy, Mạnh Tư Bội tuy có chút tức giận nhưng vẫn biết bây giờ không phải lúc giỏ tính đại tiểu thư, lập tức dùng đan.
Cùng lúc đó, tráng hán dị tộc đã đột phá bình chướng, lần nữa tấn công Mạnh Tư Bội.
Mạnh Tư Bội đang muốn tiếp chiêu thì nghe người sau lưng mở miệng nói:
"Vận công chữa thương, để ta cản hắn."
Tiếp đó, Giang Bắc Nhiên bày ra năm lá bùa màu về phía trước mặt, hô một tiếng "cố", năm lá bùa hóa thành xiềng xích, khóa tứ chi dị tộc tráng hán tứ chi lại.
Lần này, Mạnh Tư Bội biết mình đã gặp được cao nhân lợi hại, lập tức yên lòng ngồi xếp bằng, bắt đầu vận công chữa thương.
Chỉ vẻn vẹn một vòng tiểu chu thiên, Mạnh Tư Bội đã cảm giác được tổn thương trong cơ thể đang khôi phục bằng tốc độ rất nhanh, mà huyền khí cũng dần khôi phục lại.
Linh dược thật lợi hại!
Mạnh Tư Bội là Huyền Hoàng, tất nhiên có đủ các loại linh đan diệu dược, nhưng vừa rồi nàng hít phải sương mù màu đen của dị tốc, linh dược như mất đi hiệu quả, dù dùng hai viên thất phẩm linh dược trân quý cũng chẳng có tác dụng.
Nhưng bây giờ, nàng chỉ dùng vẻn vẹn phục một viên dược cao nhân kia đưa tới, thương thế vậy mà lập tức khỏi, quả là thần kỳ.
Lúc này, tráng hán dị tộc kia rống lên vài câu dị ngữ, cơ bắp toàn thân bỗng nổ tung, chấn vỡ xiềng xích.
Mạnh Tư Bội đã khôi phục thực lực nhảy lên một cái, song chưởng vỗ ra, vô số huyền khí ngưng tụ thành hình cách hoa bên cạnh nàng.
"Đoạt Mệnh Vũ!"
Mạnh Tư Bội tấn công tráng hán.
Tràng hán hít một hơi… Giang Bắc Nhiên đoán được tráng hán muốn làm, tiện tay lấy một viên ngọc giản ra, quăng về phía tráng hán.
Không đợi tráng hán kịp nhìn rõ là gì, ngọc giản đã hóa thành một vật thể kết dính, dán chặn miệng của hắn.
Ngọc giản là đồ vật đại biểu cho luyện khí học, tác dụng của nó vô cùng linh hoạt và cường đại. Có thể lưu lại hiệu quả công pháp. Ví dụ, nếu Giang Bắc Nhiên dùng ngọc giản Đoạt Mệnh Vũ thì nó sẽ hóa thành vô số cánh hoa phóng về phía trước.
Đương nhiên, dùng ngọc giản tạo thành chiêu thức cũng chứng tỏ người dùng vô cùng lợi hại.
"Ô..."
Tráng hán bị chặn miệng không khỏi trừng lớn hai mắt, hắn vốn muốn thổi tan những cánh hoa này, nhưng bây giờ miệng hắn đã bị phong bế, căn bản không thể làm gì được nữa.
Tránh hán rơi vào đường cùng, chỉ có thể ngăn hai tay ngăn trước mặt, cứng đối cứng.
Nhưng đây là chiêu thức của Huyền Hoàng, cánh hoa không hề mềm mại như vẻ ngoài, khi cánh hoa tiếp xúc với hai tay dị tộc đã để lại vết thương sâu tới xương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận