Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 535: Ngã Bài Với Ân Giang Hồng (1)

Ngũ tạng lục phủ đều sạch sẽ, ngay cả chút độc tố cũng không còn, cái này... Cuối cùng là cao nhân phương nào xuất thủ chữa trị?
Bỏ tay Vu Mạn Văn ra, Chư Kỳ Dật nhịn không được hỏi:
"Hôm qua sau khi ta rời đi, có khi nào có người đến không?"
Lúc này, Vu Mạn Văn lần nữa nhớ tới cảm xúc lạnh buốt chạm lên tay mình.
Đo là... Ai?
Suy tư một lát, Vu Mạn Văn nghĩ tới, nếu người kia đã không muốn lộ thân phận, nói rõ cũng không muốn người khác biết, cho nên cuối cùng vẫn lắc đầu:
"Không ai tới cả."
"Làm sao có thể... Ăn ngay nói thật, kỳ thật ta căn bản không giải được độc này của ngươi. Trước khi đến, ta còn nghĩ có nên tìm một vị y sư đức cao vọng trọng tới xem thử không. Vậy mà ngươi tự mình tốt lên, đúng là kỳ quá.....” Lúc Chư Kỳ Dật lâm vào nghi hoặc, Vu Mạn Văn cũng đang liều mạng nhớ lại chuyện tối hôm qua.
Đầu tiên là Chư bạch phiến tiến hành trị liệu cho nàng, sau đó lấy một bình Hộ Tâm Đan nói là Trương đường chủ đưa tới, có thể bảo đảm tính mệnh nàng không lo.
Trước khi dùng Hộ Tâm Đan, Vu Mạn Văn từng cảm thấy mình đang bên bờ vực sinh tử, trái tim vô cùng đau đớn, phảng phất có thể ngưng đập bất cứ lúc nào.
Nhưng dùng xong Hộ Tâm Đan kia, cảm giác đau đớn lập tức biến mất, chỉ là độc tố trong thân thể vẫn luôn giày vò nàng, lúc lạnh lúc nóng khiến nàng vô cùng khó chịu.
Loại cảm giác này tới nửa đêm là đạt tới đỉnh điểm, Vu Mạn Văn lần nữa cảm thấy mình như rơi vào hố lửa, khi thì bị gió tuyết thổi qua, đau đớn khiến nàng sắp mất lý trí.
Trong lúc nàng kém chút nữa là bất tỉnh thì cảm giác được mạch đập được một bàn tay ấn lên.
Không biết tại sao, cái chạm này khiến nàng vô cùng an tâm, cho nên khi áp lực tinh thần cùng thống khổ tới đỉnh điểm, nàng cứ thế yên tâm hôn mê bất tỉnh. Chuyện sau nàng thế nào cũng không nhớ nổi.
Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Vu Mạn Văn cũng nghi hoặc như Chư Kỳ Dật.
Mặt khác, ba vị cự đầu đám Ân Giang Hồng đã sắp xếp xong xuôi thành viên đi thăm dò. Ngay vừa rồi, cuối cùng một nhóm tiểu đội cũng chịu rời khỏi doanh địa.
"Tới rồi."
Bên ngoài đại doanh, Ân Giang Hồng đặc biệt kêu Giang Bắc Nhiên tới.
"Không biết Ân giáo chủ gọi trẫm đến vì chuyện gì?" Giang Bắc Nhiên hành lễ nói.
"Nên an bài đều đã an bài xong, còn mỗi ngươi thôi."
"Mặc Ân giáo chủ phân phó."
"Rất tốt, bất quá trước khi xuất phát, bản tôn có một vấn đề muốn hỏi ngươi."
"Ân giáo chủ, mời nói."
Lúc này, Ân Giang Hồng chậm rãi xoay hơn nửa khuôn mặt qua, mắt trái phảng phất như liệp ưng khóa chặt Giang Bắc Nhiên:
"Ngươi... Sẽ luôn đứng về phía Thịnh quốc sao?"
Câu hỏi bất thình lình này khiến Giang Bắc Nhiên sững sờ, hệ thống cũng nhảy ra.
Lựa chọn một: "Cớ gì Ân giáo chủ nói mấy lời này?"
Ban thưởng: Hỏa Vân Tiên Lục (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: "Đương nhiên trẫm sẽ vĩnh viễn đứng về phía Thịnh quốc."
Ban thưởng: Giáng trần tiên bản (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: "Tin tưởng Ân giáo chủ đã tự có phán đoán của mình, không phải sao?"
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Con mẹ nó ?
Nhìn ba lựa chọn, Giang Bắc Nhiên có chút sửng sốt, đáp án này rõ ràng đã có chút ý tứ ngả bài. Tiết tấu này của hệ thống... Ta quả nhiên vĩnh viễn không đuổi theo kịp.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên cười một cách ý vị thâm trường đáp:
"Tin tưởng Ân giáo chủ đã tự có phán đoán của mình, không phải sao?"
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm cổ độc.
Nghe Giang Bắc Nhiên trả lời như thế, trong lúc nhất thời Ân Giang Hồng ngây ngẩn cả người.
Từ lần đầu thấy Giang Bắc Nhiên, hắn đã tràn ngập tò mò. Sau đó vô số chuyện xảy ra, càng khiến hắn thêm kiêng kỵ Giang Bắc Nhiên.
Bởi vì đối phương ẩn giấu quá sâu, thậm chí ngay cả trước mặt Huyền Tông là hắn mà vẫn giấu được.
Nếu không phải hắn thông minh tới cực điểm, mỗi lần đều có thể đưa ra đáp án khiến Ân Giang Hồng yên tâm, bằng không Ân Giang Hồng sẽ không luôn tin hắn.
Thẳng đến lần tiến vào chướng khí này, cao nhân che mặt xuất hiện quá vừa vặn. Loại trùng hợp này khiến Ân Giang Hồng không thể thăm dò thực lực Giang Bắc Nhiên, cho nên lần này Ân Giang Hồng muốn nói chuyện cho rõ ràng, vì chuyện này liên quan đến tương lai Thịnh quốc.
Nhưng hắn không ngờ, bản thân vừa hỏi thì tiểu tử này đã trực tiếp ngả bài, phảng phất như muốn nói:
"Không phải ta vẫn một mực biểu đạt thiện ý của mình khiến ngươi yên tâm rồi sao?"
"Hô..."
Ân Giang Hồng thở dài một hơi, triệt để xoay người nhìn thẳng Giang Bắc Nhiên:
"Đến tột cùng ngươi là ai?"
"Đệ tử ký danh ở Quy Tâm tông, hoàng đế Thịnh quốc, Giang Bắc Nhiên."
Giang Bắc Nhiên mỉm cười đáp.
“Được, bản tôn đổi cách hỏi, đến cùng ngươi muốn làm gì Thịnh quốc?"
"Khiến Thịnh quốc trở thành quốc gia mạnh nhất Huyền Long đại lục."
Bạn cần đăng nhập để bình luận