Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 562: Sắp Xếp (1)

Hắn biết rõ, vào thời điểm này càng phải tỉnh táo, nếu không tất cả tâm huyết hắn sẽ bị hủy.
Giang Bắc Nhiên vào ngự thư phòng, rất nhanh đã tìm được Mộc Dao.
"Tham kiến bệ hạ."
Thấy Mộc Dao không có bất cứ dáng vẻ dị thường nào, Giang Bắc Nhiên có thể xác định được. Trên cơ bản, cỗ sát khí hôm qua chỉ có cường giả cao phẩm mới cảm nhận được.
Giang Bắc Nhiên đưa một chồng thư tịch cho Mộc Dao:
"Khi áp dụng tân chính gặp vấn đề gì thì đọc mấy cuốn sách này, trong đây sẽ có đáp án.”
Mộc Dao sững sờ nhận sách, dò hỏi:
"Hoàng thượng... Ngài muốn đi nơi nào sao?"
Mộc Dao vốn muốn hỏi, thật ra hoàng thượng ngươi tính bỏ hết mọi chuyện cho ta à. Cơ mà sợ hỏi xong sẽ không được hoàng thượng trọng dụng nữa.
"Không, đây chỉ để phòng vạn nhất thôi. Dù sao trong khoảng thời gian này ngươi làm không tệ, trẫm cũng muốn giao thêm việc cho ngươi.”
“Nhưng mà hoàng thượng..."
"Nếu ngươi cảm thấy quá khó, trẫm có thể..."
"Không khó, không khó."
Mộc Dao khoát khoát tay:
"Có thể giúp hoàng thượng một tay mà nói, ta... Ta... Ta cũng rất cao hứng."
"Vậy thì tốt rồi."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu rồi mỉm cười:
"Vất vả cho ngươi rồi."
Vất vả... Vất vả cho ngươi... Vất vả ngươi rồi...
Bốn chữ này phảng phất như không ngừng khuấy động trong đầu Mộc Dao.
Đây là lần đầu nàng cảm nhận được hơi ấm từ chỗ Giang Bắc Nhiên, không khỏi khiến nàng có chút khô nóng.
"Không không không..."
Mộc Dao lắc đầu.
Hắn chỉ gạt ta làm việc không công cho hắn mà thôi! Đừng có tin hắn! Phải là hắn thấy thiếu ta mới đúng! Đúng! Là hắn thiếu ta!' Giao việc cho Mộc Dao xong, Giang Bắc Nhiên cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, thế nào ngồi trên long ỷ bắt đầu nhấc bút viết viết cái gì đó.
Chỉ là hắn viết chưa được bao lâu đã nghe tiếng gõ cửa. "Vào đi."
Tiếng kẹt vang lên, Khổng Thiên Thiên đi tới hành lễ:
"Khởi bẩm bệ hạ, Hồng Nhã Tuyền từ lại tới, bảo là muốn đưa hạ lễ cho ngài."
Dù lúc này Giang Bắc Nhiên không muốn gặp tiểu nha đầu kia nhưng nghĩ tới nàng đại biểu cho Tứ Phương tông, cho Lan Châu nên chỉ có thể gật đầu:
"Dẫn nàng tới Lâm Nguyệt điện chờ đi."
"Tuân chỉ."
Chờ Khổng Thiên Thiên lui ra ngoài, Mộc Dao đọc sách bên cạnh lén liếc mắt nhìn Giang Bắc Nhiên, phát hiện hắn đang ngưng thần tự hỏi gì đó.
Hai người này khẳng định có vấn đề!
Trước đó, khi Giang Bắc Nhiên không có ở đây, Mộc Dao từng đại diện hoàng đế gặp Hồng Nhã Tuyền, cũng có ý thay Giang Bắc Nhiên nhận lễ, nhưng Hồng Nhã Tuyền sống chết không chịu, nhất định phải gặp Giang Bắc Nhiên.
Một hai lần còn đỡ, liên tục ba tháng như thế, hơn nữa mỗi ngày đều đến khiến Mộc Dao không thể không hoài nghi, Hồng Nhã Tuyền căn bản không phải đến tặng quà mà là mượn danh tặng quà để thỏa mãn ‘ham muốn’ của mình.
Thật không biết hắn có gì tốt... Khiến cô nương nào gặp hắn cũng mê muội.
"Đều bị mù cả!"
"Tham kiến bệ hạ."
Trong Lâm Nguyệt điện, Hồng Nhã Tuyền khổ đợi Giang Bắc Nhiên ba tháng rốt cục cũng như mong muốn, thi lễ với Giang Bắc Nhiên một cái.
"Miễn lễ, trẫm bế quan ba tháng, để Hồng sứ giả đợi lâu."
"Là Nhã Tuyền tới không khéo, không liên quan tới bệ hạ."
Hồng Nhã Tuyền nói xong thì lấy một cái hộp dài từ trong Càn Khôn giới ra:
"Trong hộp là linh sâm vạn năm. Người tu luyện ăn có thể tinh tiến tu vi, người bình thường ăn có thể kéo dài tuổi thọ, là gia sư kêu ta tới tặng cho hoàng thượng. Chúc hoàng thượng thọ như Nam Sơn."
"Vạn tông chủ có lòng rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì ra hiệu cho Vương Thủ Quý, Vương Thủ Quý hiểu ý, lập tức đi lên nhận lấy cái hộp dài.
"Thay trẫm cảm tạ Vạn tông chủ. Mặt khác, trẫm cũng chuẩn bị chút lễ mọn , lát nữa phiền Hồng sứ giả đưa trở về."
"Bệ hạ cứ trực tiếp gọi tên ta, có thể gọi ta là Nhã Tuyền cũng được. Hai chữ sứ giả nghe thật không tự nhiên.”
"Xưng hô hay đừng tùy ý sửa vẫn tốt hơn. Hồng sứ giả đường xa mà đến, trẫm đã sai người chuẩn bị thịt tốt rượu ngon. Người đâu, dẫn Hồng..."
"Ai ! Chờ chút!"
Nghe hoàng thượng như muốn tiễn khách, Hồng Nhã Tuyền vội khoát tay:
"Hoàng thượng, dùng bữa thì từ từ. Quan trọng ta có chuyện muốn nói với ngài. Xin cho người lui xuống trước.”
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì phất tay cho mọi người lui xuống.
"Nói đi, trọng yếu lắm sao?"
"Ta là chuyển lời thay sư phụ. Lão nhân gia cảm thấy hoàng thượng ngài không chỉ thông minh lại cực kỳ nhìn được đại cục. Hiện tại Tứ Phương tông ta còn thiếu một tư đồ, cần người có con mắt tinh đời như hoàng thượng đảm đương. Đương nhiên, đãi ngộ với tư đồ trong tông chúng ta cũng vô cùng phong phú. Mỗi tháng sẽ có một lượng linh thạch trung phẩm cùng hạ phẩm..."
"Nếu là chuyện này, trẫm chỉ có thể nói cảm tạ, trẫm đã là đệ tử Quy Tâm tông, không thể trở thành thành viên tông khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận