Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 575: Sư Huynh Quả Nhiên Yêu Ta

Đây là lần đầu Giang Bắc Nhiên nghe tới cụm từ này.
Sau một lát suy tư, Giang Bắc Nhiên mới hỏi:
"Huyền môn thập lục nghệ là sao?"
Dường như Lâm Du Nhạn cũng đã ngờ tới sư huynh sẽ hỏi vậy:
"Ngự Thú sư, phù sư, Linh Tửu sư, trùng sư, Linh Trà sư, Huyền Y sư, Huyền Trúc sư, Càn Khôn sư, Trận Pháp sư, Cơ Quan sư, Luyện Khí sư, Huyền Văn sư, Luyện Ngọc sư, Huyễn Hóa sư, Huyền Nhạc sư."
"Đây cũng là huyền môn thập lục nghệ, gọi tắt là huyền nghệ. Trong Trung Nguyên, mỗi một tu chân giả đều sẽ cố gắng học nhiều môn huyền nghệ hơn, vì mỗi một môn đều có thể giúp họ lĩnh ngộ được đại đạo vô thượng."
Nguyên lai... Là thế.
Nghe xong, Giang Bắc Nhiên đã hiểu vì sau hệ thống muốn hắn tăng điểm kỹ năng, thì ra là đang đặt nền móng cho hắn, mà bây giờ... dường như là lúc hệ thống chuẩn bị cho hắn tấn thăng.
Nhưng ta vẫn muốn ở lại tân thủ thôn chơi thêm a!
Nghe tới huyền môn thập lục nghệ, Giang Bắc Nhiên liền biết những quốc gia ở Trung Nguyên khác một trời một vực với Thịnh quốc. Nếu nói Kỳ quốc là đô thị hiện đại hoá thì Thịnh quốc là phong kiến cổ đại, không! Đúng thật là bộ lạc nguyên thủy mà!
Giang Bắc Nhiên vuốt vuốt xương mũi, cảm thấy có chút đau đầu. Lượng tin tức này quá lớn, hắn vốn tưởng Kỳ quốc đã là quốc gia rất mạnh, nhưng hiện tại hắn vẫn cần học tập nhiều thứ lắm.
Rót chén trà nóng uống xong, Giang Bắc Nhiên đã thư giãn hơn:
"Vậy tại sao ngươi lại vào Quy Tâm tông?"
Hỏi xong, Giang Bắc Nhiên không thấy hệ thống xuất hiện liền biết mình đã đột phá gông xiềng tân thủ thôn, chuẩn bị tới nơi càng lớn hơn.
Mà Lâm Du Nhạn nghe xong thì hốc mắt ươn ướt.
Sư huynh... Sư huynh vậy mà nghe ngóng thân thế của ta... Là muốn tới cửa cầu hôn, cưới hỏi đàng hoàng sao... Sư huynh... Du Nhạn sống là người của ngươi, chết là quỷ của ngươi.
Lâm Du Nhạn nhịn xúc động muốn khóc ròng ròng xuống, kích động nói:
"Sư huynh nguyện ý quan tâm Du Nhạn thật khiến Du Nhạn thụ sủng nhược kinh, nhưng thật sự có lỗi, ta cũng không biết tại sao phụ thân lại đưa ta tới nơi này."
"Cái gì cũng không biết đã bị đưa tới đây?"
"Ừm."
Lâm Du Nhạn gật gật đầu:
"Sáu năm trước, phụ thân đột nhiên muốn đưa ta tới Thịnh quốc. Mẹ ta và những người thân khác đều không hiểu. Nhưng ở nhà chúng ta, không người nào dám ngỗ nghịch với quyết sách của phụ thân, cho nên ta cứ vậy, mơ mơ hồ hồ bị đưa tới đây."
Lâm Du Nhạn nói xong thì len lén liếc nhìn Giang Bắc Nhiên, trong lòng thầm đắc ý bổ sung.
May mà cha đưa ta tới đây, hì hì... quả nhiên nghe cha không sai.
Sáu năm trước... Lại vừa vặn là lúc ta tham gia thí luyện vào tông... Ngọa tào! ?
Giờ khắc này Giang Bắc Nhiên xác định, Lâm Du Nhạn chính là Thiên Đạo đưa tới cho hắn! Bây giờ lại thành người dẫn đường của hắn.
Khó trách động một chút lại có thể phát động nhiệm vụ Địa cấp... dựa vào bối cảnh Lâm Du Nhạn thì đúng là không sai a. Nếu tiếp xúc ngày càng sâu, đoán không chừng sẽ dẫn tới tai họa...
Không đúng, hiện tại tiếp xúc cùng nàng vẫn có thể dẫn tới tai họa khổng lồ.' Khủng bố như vậy... Khủng bố như vậy a!
Giang Bắc Nhiên nhận ra thì nhịn không được cảm thấy may mắn vì hắn đã kiên trì chỉ chọn điểm đặc tính. Bằng không chỉ cần hắn lơ là, chỉ sợ sẽ tự chôn một quả ám lôi hẹn giờ bên cạnh.
Nghĩ đến cái này, Giang Bắc Nhiên không khỏi im lặng nhìn lên trời:
Ta con mẹ nó thật sự có tài đức gì khiến ngài cứ muốn nhằm vào ta như vậy? Ta cũng đâu muốn xuyên việt đâu!
Lại nhấp một hớp trà nóng ổn định tâm thần, Giang Bắc Nhiên tạm thời ngăn chặn kinh đào hãi lãng trong lòng, nhìn về phía Lâm Du Nhạn tiếp tục hỏi:
"Vậy cha ngươi có nói lúc nào cho ngươi về không?"
"Cha nói khi nào cần về ta sẽ được về.” Lời này khiến đáy lòng Giang Bắc Nhiên không khỏi siết chặt hơn.
Vì sao lại vậy? Đừng nói là lần này nhé...
Vừa nghĩ tới người cha sau lưng Lâm Du Nhạn rất có thể là “tay chân của Thiên Đạo”, Giang Bắc Nhiên có chút không rét mà run. Nếu tiếp xúc trực tiếp với ông ta, đoán chừng Thiên Đạo sẽ càng có thêm nhiều cơ hội chỉnh hắn.
Con mẹ nó? Thật sự muốn lão tử hô lên câu mệnh ta do ta không do trời à?
Thấy sư huynh nhíu mày, Lâm Du Nhạn đột nhiên cảm thấy trái tim của mình nhảy vọt lên.
hình tượng sư huynh trong lòng nàng vẫn luôn là núi cao sập trước mắt mà mặt vẫn không thay đổi sắc, phảng phất như hết thảy đều trong lòng bàn tay của hắn.
Vậy mà việc này lại khiến sư huynh nhíu mày.
"A ! ".
Lâm Du Nhạn đỏ mặt.
Sư huynh quả nhiên rất yêu ta ! Tình thâm nghĩa nặng, Lâm Du Nhạn từ từ đứng dậy, đi tới trước mặt sư huynh, muốn ôm hắn và nói hết thảy đã có ta, bất kỳ người nào muốn tổn thương sư huynh, Du Nhạn đều sẽ khiến hắn hôi phi yên diệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận