Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 577: Càn Khôn Sư

"Đây cũng là một trong vật đại biểu cho Càn Khôn sư, chỉ là Càn Khôn giới chỉ có thể chứa tử vật, dung lượng cực nhỏ, cho nên nhiều nhất chỉ có thể coi là tác phẩm nhập môn của Càn Khôn sư mà thôi, Càn Khôn sư cao giai hơn đều khinh thường làm cái này."
Nhìn Càn Khôn giới trên tay, Giang Bắc Nhiên không khỏi nhẹ gật đầu. Hắn vẫn luôn biết Càn Khôn giới chẳng phải thứ quý giá gì ở thế giới này, nhưng hắn mãi vẫn chưa nghe ngóng được xuất xứ của nó, chỉ biết có thể dễ dàng mua được ở rất nhiều nơi mà thôi.
Nguyên lai là Càn Khôn sư...
Sờ lên Càn Khôn giới của mình, trong nháy mắt Giang Bắc Nhiên càng có hứng thú với loại kỹ nghệ này.
"Trong Thịnh quốc, dường như chưa từng nghe qua cách gọi Càn Khôn sư này?"
"Đó là đương nhiên…"
Lâm Du Nhạn có chút kiêu ngạo ngóc cổ lên:
"Càn Khôn sư là một trong những môn sơ nhập khó nhằn nhất. Dù ở trong Kỳ quốc thì số lượng Càn Khôn sư cũng không nhiều, cao phẩm càng là phượng mao lân giác. Còn Càn Khôn giới ở Thịnh quốc, kỳ chỉ là do mấy Càn Khôn sư không ra gì vụng trộm bán ra thôi. Dù sao thì Càn Khôn sư chân chính sẽ không bàn loại Càn Khôn giới thứ phẩm này, sẽ biến thành trò cười."
"Thứ phẩm?"
Giang Bắc Nhiên tháo xuống Càn Khôn giới của mình xuống:
"Cho nên, Càn Khôn giới Trung Nguyên dùng tốt hơn thứ này?"
"Đương nhiên."
Lâm Du Nhạn gật đầu, sau đó quay đầu nhìn xung quanh một chút, nhỏ giọng nói:
"Mặc dù cha kêu ta đừng lấy ra cho người khác nhìn nhưng sư huynh... Ngài đương nhiên khác biệt."
Lâm Du Nhạn nói xong thì không cho Giang Bắc Nhiên cơ hội từ chối, trực tiếp móc ra khối lệnh bài màu tím đưa cho hắn.
"Đây là lệnh bài thân phận của Lâm gia chúng ta, có công năng chứa đựng, phân biệt thân phận, truyền âm, ghi chép điểm cống hiến môn phái các loại."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì liên tưởng tới "Thẻ căn cước".
"Điện thoại".
"Alipay" các loại.
Là ngươi! Điện thoại!
Giang Bắc Nhiên cầm lệnh bài lên, vừa cầm vào tay, Giang Bắc Nhiên đã chấn động.
Linh thạch cao phẩm! ?
Đâu là phú bà? Đây chính là phú bà!
Dùng linh thạch cao phẩm làm "điện thoại", điều này không khỏi làm Giang Bắc Nhiên nhớ bạch phú mỹ.
Sau khi hết khiếp sợ, Giang Bắc Nhiên mới chậm rãi sờ đường vân của khối lệnh bài này, thử thăm dò, nghiên cứu một chút chỗ lợi hại của Càn Khôn sư.
A ! sư huynh... Đang sờ ta... Sờ ta...
Nhìn sư huynh nhu hòa vuốt ve đồ vật thiếp thân của mình, Lâm Du Nhạn bỗng cảm thấy mặt đỏ tới mang tai, toàn thân ngứa ngáy.
Chờ Giang Bắc Nhiên sờ khắp khối lệnh bài, hắn không khỏi suy tư.
Có thể nói giống với Càn Khôn Thuật nhất hẳn là trận pháp, nhưng chỉ na ná mà thôi. Càn Khôn Thuật thiêng về nghiên cứu không gian, xứng đáng được xưng tụng là một môn có độ khó nhập môn cao.
Thú vị, thật thú vị!
Đối với thứ mình không biết, Giang Bắc Nhiên vẫn luôn có lòng hiếu kỳ mãnh liệt. Bây giờ nhìn Càn Khôn Thuật thần kỳ như thế, hắn sao có thể không động tâm.
Giang Bắc Nhiên trả lệnh bài lại cho Lâm Du Nhạn mở miệng hỏi:
"Làm thế nào để phát huy tác dụng khối lệnh bài này?"
"Ở Thịnh quốc, lệnh bài này chỉ có thể dùng để chứa đựng pháp khí, nhưng so với chỉ Càn Khôn giới vẻn vẹn một thước vuông, lệnh bài này của ta chứa đựng có sức chứa gấp 10, lại có thể trữ vật sống có linh khí."
"Vậy, nếu không ở Thịnh quốc thì sao?"
"Nếu ở Kỳ quốc, ta có thể dùng lệnh bài liên hệ với tộc nhân, vì truyền âm chỉ dùng được trong Không Gian đại trận, cho nên rời khỏi Kỳ quốc sẽ không thể truyền âm nữa."
Tin... Tín hiệu không có nên không dùng được?
Thầm mắng xong, Giang Bắc Nhiên tiếp tục hỏi:
"Nói cách khác, khối lệnh bài này có thể truyền tống các loại vật vô hình như thanh âm, còn gì khác không?"
"Sư huynh quả nhiên thông minh! Nhìn một chút đã thấy được bản chất của lệnh bài này."
Tán dương sư huynh xong, Lâm Du Nhạn mới đáp:
"Trừ thanh âm ra, nó còn có thể truyền tống văn tự, hình ảnh, thần niệm các loại, hơn nữa chỉ trong nháy mắt."
Tin nhắn? Ảnh chụp? ích quang? Cam... Một khi liên hệ với điện thoại, hai món này chẳng khác gì nhau...
Nhịn cảm xúc muốn mắng người xuống, Giang Bắc Nhiên gật đầu nói:
"Càn Khôn sư thật sự rất lợi hại."
"Ừm. Càn Khôn sư phi thường lợi hại, mà cha ta lại là người nổi bật nhất trong số các Càn Khôn sư, thuần thục nắm giữ được huyền nghệ đỉnh cấp."
"Không biết..."
Giang Bắc Nhiên tự lẩm bẩm một câu sau đó nghĩ tới U giới:
"Hẳn không chỉ là có năng lực tìm kiếm U giới nhỉ?"
"Sư huynh quả nhiên một chút đã thông!"
Lâm Du Nhạn gật đầu:
"Không sai, có thể tìm được cửa vào U Giới."
Lần này, Giang Bắc Nhiên đã hiểu nhà Lâm Du Nhạn đến cùng giàu có bao nhiêu, trộm mộ đã đủ tiền... mà Lâm gia trộm là toàn bộ quốc gia a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận