Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 605: Đối Chiến (1)

"Hô... Hô..."
Giang Bắc Nhiên vừa thốt lên xong, trong nháy mắt hô hấp đám tán tu Thiên Mã dồn dập hơn, bọn hắn chỉ là một đám tán tu không có hậu trường mà thôi, dù bị đoàn diệt ở chỗ này, đoán chừng ngay cả người lập mộ phần cho họ cũng chẳng có.
Bằng không họ đã có đủ mối quan hệ và tìm được người am hiểu Càn Khôn Thuật tới giúp đỡ rồi.
Nhìn vẻ mặt nghiền ngẫm của Giang Bắc Nhiên, Thanh Phong bỗng thấy mình thật ngu xuẩn. Đối phương là người Lâm gia, ngay cả hoàng thượng cũng phải nể mặt ba phần, hắn lấy loại tông môn nhỏ bé như Xích Dương tông ra hù dọa thì làm được gì?
Lúc này tốc độ tim Đông Sương đập cực nhanh, bốn Huyền Vương vừa rồi là người mạnh nhất trong đội ngũ, họ muốn một kích chế phục được vị tiểu thư kia, ai ngờ người trẻ tuổi đã ra tay đánh lui.
"Làm sao bây giờ, Thanh Phong, đánh... Hay là trốn?"
Thanh Phong suy nghĩ một lát rồi lộ ra ánh mắt quyết tuyệt:
"Đã đắc tội với người Lâm gia, dù bây giờ trốn cũng chỉ có con đường chết, không bằng liều mạng với đối phương. Có lẽ vừa rồi hắn nhờ pháp bảo hỗ trợ, bằng không sao chẳng có chút huyền khí nào.” Tán tu Thiên Mã nghe xong cũng cảm thấy có lý. Người trẻ tuổi trước mắt này nhìn thế nào cũng chỉ chừng 20 tuổi, bằng vào nhục thân sao có thể nghiền ép Huyền Vương bọn họ?
Việc này sao có thể!
Trong lúc nhất thời, 14 người Huyền Vương như có sức hơn.
Hôi Vũ vừa bị đạp bay vừa rồi cũng che ngực nói:
"Tiểu tử này phải bảo vệ nữ nhân Lâm gia chắc chắn bị trói tay trói chân. Thu Mộc và Hạ Xuyên đã bày xong tam trọng đại trận, cộng với chúng ta hợp lực. Dù tiểu tử này là Huyền Hoàng cũng chưa chắc thắng được."
Nghe Hôi Vũ nói xong, 14 Huyền Vương lập tức có thêm tự tin.
Đúng rồi, vì đối phó với nữ nhân Lâm gia này, họ chuẩn bị không ít thủ đoạn, có ưu thế địa phương cực lớn, đâu cần nơm nớp lo sợ như vậy.
Trong lúc nhất thời, đám tán tu Thiên Mã nhanh chóng di chuyển, đứng vào nơi thuộc về mình.
"Kinh trập một bảy bốn, Tiểu Hàn hai tám năm, Dương Độn, Tán Hoa Chi Trận à..."
Nhìn Giang Bắc Nhiên tự lẩm bẩm gì đó, Lâm Thi Uẩn đã trị thương xong bèn đứng dậy nói với Giang Bắc Nhiên:
"Nói tỷ tỷ nghe, đến cùng tu vi của ngươi là gì , đợi lát nữa đánh nhau ta cũng dễ chiếu cố ngươi hơn."
Giang Bắc Nhiên nghe xong bèn mỉm cười:
"Lát nữa đánh nhau ngươi cứ thoải mái mà đánh, ta có thể tự chiếu cố bản thân."
Lâm Thi Uẩn nghe xong thì lập tức hạ giọng:
"Vừa rồi ngươi phô trương thanh thế như thế mà? Đến cùng tu vi của ngươi là gì?"
"Đánh nhau xong là biết, Lâm tiểu thư, phiền ngươi mở đường."
Nhìn Giang Bắc Nhiên lùi ra sau lưng Lâm Thi Uẩn, tán tu Thiên Mã lập tức cuồng hỉ.
"Quả nhiên vừa rồi tiểu tử kia dùng pháp bảo, hiện tại không dùng được nữa. Lên đi! Trước phế nữ nhân Lâm gia trước!"
Theo tiếng hô của Hôi Vũ, đám tán tu Thiên Mã cùng nhau tiến lên, lao về phía Lâm Thi Uẩn.
"Hắc! Nghĩ lão nương là quả hồng mềm đúng không!"
Lâm Thi Uẩn gầm lên một tiếng, tay phải lắc một cái, một cây thương trăm hoa lập tức xuất hiện tại trong tay nàng.
Nàng ra sức vung lên, vô số cánh hoa hiện ra, như vòi rồng tán đi xung quanh, xông về phía mười bốn Huyền Vương kia.
Chỉ tiếc tuy thanh thế chiêu to lớn nhưng chẳng có hiệu quả gì với đám Huyền Vương cả. Đám Huyền Vương chỉ chấn huyền khí ra ngoài, số cánh hoa kia đã héo tàn rơi xuống.
Chiêu của Lâm Thi Uẩn nhẹ nhàng bị hóa giả, 14 Huyền Vương thể hiện thần thông, nhao nhao tấn công Lâm Thi Uẩn bằng chiêu thức họ am hiểu nhất.
Trong lúc nhất thời, phong vân biến sắc, ngay cả Lâm Du Nhạn núp ở phía xa cũng cảm nhận được một trận uy áp. Thân là người bình thường Tiểu Thất hô hấp khó khăn, may được Lâm Du Nhạn lấy một lá bùa màu bạc, hòa nó thành bình chướng bao bọc Tiểu Thất mới giúp hắn thở lại được.
Lâm Thi Uẩn từng là thủ hạ bại tướng của những tán tu Thiên Mã này, cũng biết mình đánh không lại bọn hắn, nhưng nghĩ tới mấy tiểu bối sau lưng, nàng biết mình không thể lui bước, thế là nàng quyết định ra sức dựng lên trăm hoa thương, đánh cược lần nữa, cũng cảm giác được có người từ phía sau lôi nàng một cái.
"Ai! ?"
Lâm Thi Uẩn kêu lên, sau đó đã bị kéo ra sau lưng Giang Bắc Nhiên, nàng chưa kịp hỏi tại sao thì 14 Huyền Vương đã xông tới.
Nhìn những chiêu thức đặc biệt kia, Giang Bắc Nhiên lắc đầu, giận dữ nói.
"Chỉ như vậy?"
Ngay sau đó, một quyền vung ra.
"Oanh!"
Sau một trận nổ mạnh, 14 Huyền Vương kêu thảm rồi bay ngược về, toàn bộ đều ngã xuống đất không ngừng thổ huyết.
Lâm Thi Uẩn nháy mắt hai cái, trong nhất thời hình tượng của vị đệ đệ trẻ tuổi này bỗng cao lớn không gì sánh được với nàng.
Hắn... Đến tột cùng là ai! ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận