Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 618: Linh Mạch Mới (3)

Lại thêm năm ngày nữa, Giang Bắc Nhiên lấy ra một xâu ngũ uẩn bí tia, kết hợp với mười ba kiện pháp bảo, trong miệng cũng tụng niệm.
"Ta khí hạo nhiên, thản nhiên vòng vực."
"Lục Đinh dẫn đường, thiện phúc đến nghiên cứu."
Trong lúc nhất thời, xâu chuỗi cùng mười ba kiện phù bảo không ngừng xoay tròn, dần dần tạo thành một "lỗ đen" .
Thiên Nhãn Trận... Rốt cục cũng xong rồi.
Giang Bắc Nhiên cảm nhận tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, hắn thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy đã lâu bản thân chưa thật sự nghiên cứu qua trận pháp nào khó thế này.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm khí vận.
Nhìn hệ thống thông báo, nỗi lo lắng trong lòng Giang Bắc Nhiên trong nháy mắt giảm bớt.
Phải là tam trọng đại trận mới hài lòng... Nhiệm vụ này quá khó xơi rồi.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang thầm mắng thì Lâm Thi Uẩn hiếu kỳ tới gần đánh giá lỗ đen, thỉnh thoảng liếc mắt đánh giá Giang Bắc Nhiên, dùng động tác biểu lộ lòng hiếu kỳ của mình.
Nhưng rất nhanh nàng đã bị Lâm Du Nhạn mỉm cười kéo đi.
Giang Bắc Nhiên nghỉ ngơi một hồi thì đứng trước "lỗ đen" tụng niệm.
"Đến trú phi hà, vọt người Tử Vi."
"Nhân gian vạn sự, không gì ta không biết."
Thiên Nhãn Trận là một pháp trận điều tra, bố trí tốt có thể sau quan sát bất kỳ ngóc ngách nào trong phạm vi ngàn dặm.
Giang Bắc Nhiên suy nghĩ, hai tầng đại trận có hiệu quả ẩn tàng và phòng ngự đầu có tác dụng bù đắp thiếu hụt của đại trận thứ ba, giúp hắn có thể có thêm tin tức.
Tụng niệm xong, bên trong "lỗ đen" dần bắt đầu xuất hiện hình ảnh.
Con mẹ nó ... Đông dữ vậy.
Trong màn hình là một đám cường giảm đang kịch đấu trên không trung. Mỗi người một chưởng kinh đào hải lãng, một quyền là đánh vỡ vụn không gian.
Chiến đấu vô cùng đặc sắc, hơn xa với mấy bộ phim truyền hình Giang Bắc Nhiên từng xem.
"Diệp Thiên Sư vậy mà tự mình xuất thủ! ?"
Lúc này, Lâm Thi Uẩn nhìn vào một nơi rồi đột nhiên hô.
Diệp Thiên Sư?
Giang Bắc Nhiên suy tư một lát, mới nhớ tới nhớ tới Thiên Sư Diệp Bồi Phong thống lĩnh Nam Minh quân.
Lâm Du Nhạn đi tới, sát khí đầu mình.
Lâm Thi Uẩn nhìn hình ảnh trong kính tượng:
"Đây... Đây là tình huống phía trên chúng ta sao?"
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Những lão quái vật này vậy mà tự mình xuất thủ?"
Lâm Thi Uẩn kinh ngạc không thôi, vì nàng biết mấy lần trước khi phát hiện linh mạch đều dùng đại hội luận võ định ra, đã lâu những cường giả đỉnh cấp này đã không tự mình xuất thủ.
Lúc này, trong khung hình có hai người trung niên mặc áo choàng đang liều mạng chiến đấu. Trong lúc nhất thời, phong vân biến sắc, từng đạo thiểm điện không ngừng đánh lên thân hai người họ.
"Là Thần La Mi Dương Vinh cùng Cửu Diệu Vương Tuyên Triết! Hai lão quái này vậy mà đã xuất quan!"
Nhìn Lâm Thi Uẩn thuộc lòng tên từng cường giả như lòng bàn tay, Giang Bắc Nhiên cũng không hỏi tới. Dù sao hắn cũng đoán được những người này đều là cường giả đỉnh cấp trong lục quốc.
Không lẽ những lão quái vật này... đã đánh mấy tháng nay?
Giang Bắc Nhiên chưa từng thấy trận chiến của Huyền Tôn trở lên, nhưng đánh nhau nửa tháng đã là quá mức không hợp thói thường rồi.
Cho nên, Giang Bắc Nhiên cảm thấy khả năng cao là đàm phán bị phá vỡ mới dẫn tới đánh nhau.
"Sư huynh ! ".
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang quan sát trận chiến rung chuyển trời đất của đám lão quái vật, Lâm Du Nhạn ở sau lưng hắn bỗng lên tiếng.
Giang Bắc Nhiên cảm giác được thanh âm này có chút không đúng bèn quay đầu lại, chỉ thấy Lâm Du Nhạn cười ngớ ngẩn lấy nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt vô cùng bất thường.
Đây là sao?
Giang Bắc Nhiên hơi nhướng mày, cảm thấy mọi việc không đơn giản.
Lâm Du Nhạn thoáng cái đi về phía trước một bước, dùng thanh âm hưng phấn đến mức có chút run rẩy nói:
"Sư huynh ! ta rất thích ngươi a, thật rất thích ngươi, thích đến mức không muốn để bất luận kẻ nào tới gần ngươi."
Một giây sau, sát khí trên người Lâm Du Nhạn toàn diện bộc phát, một cỗ khí tức màu tím tràn ngập trong toàn bộ không gian dưới đất.
"Chuyện gì xảy ra?"
Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Lâm Thi Uẩn hỏi.
"Ta... Ta cũng không biết a."
Lâm Thi Uẩn cũng có chút ngơ ngác, dù vừa rồi nàng đã thanh minh với Lâm Du Nhạn, cùng hoàn toàn xác nhận quyền sở hữu của Lâm Du Nhạn với sư huynh con bé, thế nhưng tình huống hiện tại thật sự bất thường, đâu tới mức phát triển tới hiện tại.
"Oanh!"
Trong lúc Lâm Thi Uẩn đang suy nghĩ thì bỗng cảm nhận được một cỗ sát khí mãnh liệt hơn đánh tới, khiến đầu nàng có chút ông ông.
"Sư huynh ! đi cùng Nhạn Nhi đi, chúng ta tìm một nơi không người cùng trải qua ngày tháng."
Lâm Du Nhạn vừa nói vừa vươn tay bắt lấy Giang Bắc Nhiên.
Nhìn tay phải Lâm Du Nhạn bị tử khí quấn quanh, ánh mắt Giang Bắc Nhiên sắc bén hơn, quát:
"Lui về!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận