Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 622: Coi Bói (1)

"Năm bảy tuổi ngươi từng bị rắn cắn đúng không?"
"Đúng đúng đúng! Là một con Hoa Linh Xà, làm ta sợ muốn chết."
"10 tuổi ngươi từng ngã từ trên núi xuống, bị thương thật nặng."
"Trời ạ! Vậy mà cũng coi ra được?”
Hai mắt Lâm Thi Uẩn sánh lấp lánh, nhưng rất nhanh nàng đã cảm nhận được có một ánh mắt đầy hàm ý nhìn chằm chằm mình.
"Khục!"
Lâm Thi Uẩn ho nhẹ một tiếng, lần nữa ngồi ngay ngắn lại rồi nói:
"Trước kia ta từng xem bói, cơ mà họ toàn nói lập lờ nước đôi, không giống kỹ càng như ngươi."
Giang Bắc Nhiên cất đồng tiền đi rồi mỉm cười nói:
"Thấy ngươi tin ta như vậy, ta sẽ giúp ngươi tính mệnh cách của ngươi, thế nào?"
"Được được được, đại sư mau giúp ta tính đi."
Lâm Thi Uẩn liên tục gật đầu.
"Từ khi ra đời ngươi đã có số mệnh kỳ lạ, là một trong tứ trụ bát tự.”
Giang Bắc Nhiên nói xuất thì viết bốn chữ lên giấy.
Sát ấn tương sinh.
"Mỗi canh giờ khác nhau, người ra đời sẽ có vận mệnh khác nhau. Dù mặc bát tự chỉ có tám chữ nhưng định ra được mệnh cách cao thấp quý tiện, trong bát tự của ngươi nói rõ mệnh cách của ngươi là sát ấn tương sinh."
"Sát ấn tương sinh..."
Lâm Thi Uẩn đọc kỹ từng chữ một, cảm thấy có chút thần kỳ.
Lúc trước nàng không tin mấy trò coi bói này, vì nàng biết rất nhiều đại nhân vật nhưng không có ai là đại sư cả.
Những thứ đại nhân vật không công nhận, tất nhiên Lâm Thi Uẩn cũng chẳng coi trọng.
Nhưng vừa rồi Giang Bắc Nhiên tính thật sự quá chuẩn, hơn nữa đều là các tai nạn xấu hổ nàng từng trải qua lúc nhỏ, có rất ít người biết. Khi đó Lâm Du Nhạn còn chưa ra đời nên cũng chẳng biết được.
Vì thế, nghe Giang Bắc Nhiên nói xong, lần đầu tiên Lâm Thi Uẩn có chút chờ mong với mấy trò đoán mệnh số này.
Giang Bắc Nhiên đưa tờ giấy viết bốn chữ sát ấn tương sinh cho Lâm Thi Uẩn rồi nói tiếp:
"Mệnh cục trong bát tự có đại biểu là Nhật Trụ Thiên Can, mệnh chủ tự thân, xưng là Nhật Nguyên."
"Nhật Trụ là gì? Thiên Can lại là gì?"
Lâm Thi Uẩn tò mò hỏi.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì lấy một cái Bát Quái Bàn ra, chỉ vào Âm Dương Phù rồi nói:
"Âm Dương là cơ bản của vạn vật chi cơ bản, vạn sự vạn vật đều phân ra âm dương, như trăng sáng, đất đai, đêm tối, nữ tính, nhu, tĩnh, tiết, số chẵn các loại là âm."
"Dương là mặt trời, quang minh, trời, ban ngày, nam, cương, mạnh, vượng, động, sinh, khắc, số lẻ các loại."
"Lý lẽ trong âm dương không nhất định phải là âm dương thuần chất, trong âm cũng có dương, trong dương cũng có âm. Khi mọi sự vật sự việc phát triển đến lúc cực đoan, lưỡng cực sẽ đảo ngược, cũng chính là dương cực tất âm, âm cực tất dương."
Nhìn ánh mắt khó hiểu của Lâm Thi Uẩn, Giang Bắc Nhiên giải thích thêm:
"Thấy ngươi có hứng thú với đoán mệnh, ta cũng giải thích cho ngươi. Đương nhiên, nếu là ngược lại, ta có thể nói luôn kết quả cho ngươi.”
"Cảm thấy hứng thú! Cảm thấy hứng thú! Xin đại sư giải thích cho ta."
Lâm Thi Uẩn hung hăng gật đầu.
"Được."
Ngay sau đó Giang Bắc Nhiên giảng giải cho Lâm Thi Uẩn biết về ngũ hành thiên can, địa chi, thế nào là tương sinh tương khắc các loại.
Lâm Thi Uẩn vốn chỉ cần đụng vào chuyện là nhức đầu nay lại say mê lắng nghe, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra biểu tình hào hứng.
"Nguyên lai mệnh lý có nhiều đạo như vậy... Đại sư, ngài thật lợi hại."
Lâm Thi Uẩn vạn phần sùng bái nói.
Thấy Lâm Thi Uẩn đã hiểu, Giang Bắc Nhiên tiếp tục giải thích:
"Mệnh cách của ngươi là Nhật Nguyên, thuộc tính như Nhật Nguyên Âm Dương, Ngũ Hành sẽ khắc chế Nhật Nguyên Thiên Can liền được xưng là Thất Sát. Nếu bát tự của ngươi có Thất Sát quá nặng thì làm việc sẽ bất lợi, liền đeo ấn tín và dây đeo triện để hóa giải, giải đi sát khí, đạt tới cân bằng.”
"Đây chính là mệnh thiếu lửa đó sao?”
"Có thể nói vậy."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, nói tiếp:
"Hiện tại, xem thử bát tự của ngươi trước."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì viết mấy chữ Canh Ngọ, Tân Tị, Kỷ Sửu, Ất Sửu lên giấy.
"Cái gọi là Thất Sát Tọa trong số mệnh giống như ngọa hổ ngủ, Thất Sát tượng trưng cho ngay thẳng, bá khí, cương chính, cũng có thể đại biểu cho tính tình nóng nảy, thiếu nhẫn nại."
"Đúng đúng đúng! Đây chính là ta! Chính là ta!"
Nhìn Lâm Thi Uẩn vỗ tay tán dương, Giang Bắc Nhiên nhịn không được nhớ lại dáng vẻ nữ sinh xem chòm sao trong lớp năm đó.
“Thất Sát trong bát tự của ngươi quá vượng, Nhật Nguyên suy sụp, sẽ bị Thất Sát khắc chế, từ đó có những nhân tố bất lợi với mệnh chủ...
Không đợi Giang Bắc Nhiên nói xong, Lâm Thi Uẩn đã khẩn trương:
"A! ? Vậy phải làm thế nào, xin tiên sinh dạy ta!"
"Ta vừa nói rồi, nếu Thất Sát quá nặng thì cần có ấn tín và dây đeo triện giúp ngươi cân bằng mệnh cục. Từ đó hóa giải Thất Sát, trợ giúp Nhật Nguyên, vì cái gọi là quan sinh ấn, ấn sinh thân, phú quý song toàn. Sát không rời ấn, ấn không rời sát, sát ấn tương sinh, công danh hiển đạt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận