Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 649: Hòa Thượng (4)

Chí Minh rất nhanh đã kể loại quá trình lừa đảo của mình cho các nạn dân nghe, cũng nói họ mới chỉ cạo đầu từ một tháng trước mà thôi.
Nhưng các nạn dân nghe xong cũng không lòng đầy căm phẫn, không chửi ầm lên mà càng lâm vào thật sâu tuyệt vọng.
Tòa Lan Nhược Tự này là hy vọng cuối cùng của họ, bây giờ hóa ra đó chỉ là một âm mưu, vậy họ nên đi đâu về đâu đây?
Nhìn ánh mắt các nạn dân dần mất đi ánh sáng, Giang Bắc Nhiên thở dài.
Dù hắn có thể luyện chế ra linh dược để trừ loại độc này nhưng linh dược thì chỉ có người tu luyện mới có thể dùng được, người bình thường mà ăn vào chắc chắn sẽ bị bạo thể mà chết.
Cho nên, quan trọng nhất là có thể chế ra thuốc giải độc mà người bình thường dùng được, việc này Ân Giang Hồng cũng đang nghĩ cách.
Sau khi giải quyết xong đám hòa thượng, Giang Bắc Nhiên rời khỏi Lan Nhược Tự, đi tới một chỗ đất trống mà huýt sáo.
"Giao! Giao!"
Tiếng huýt sáo vừa vang lên, một con Anh Phong Điểu dùng tốc độ cực nhanh lướt về phía Giang Bắc Nhiên rồi ngạc nhiên bay tới bay lui xung quanh hắn.
"Biết ngươi nhớ ta, đến đây, lần này cho ngươi ăn ngon một chút."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy hai miếng thịt thỏ hầm từ trong Càn Khôn ra cho Anh Phong Điểu ăn.
"Giao! Giao!"
Trong nháy mắt Anh Phong Điểu thấy được khối thịt được tung lên thì lập tức phóng tới đớp, ăn xong thì thỏa mãn kêu thành tiếng.
Giang Bắc Nhiên đưa ngón trỏ ra để Anh Phong Điểu đứng lên, sau đó mò lấy thư rồi nói:
"Đi đi."
"Giao!"
Anh Phong Điểu khoái hoạt kêu một tiếng rồi vỗ cánh mà đi.
Nhìn Anh Phong Điểu biến mất trong nháy mắt, Giang Bắc Nhiên không khỏi có chút hoài niệm khối lệnh bài của Lâm gia.
Tuy tốc độ truyền tin của Anh Phong Điểu đã đủ nhanh nhưng vẫn không tiện để tùy thời trò chuyện như khối lệnh bài của Lâm gia kia.
Đương nhiên Giang Bắc Nhiên từng nghiên cứu cách tạo ra lệnh bài, chỉ là trong đó có nhiều kiến thức hắn chưa biết nên chưa làm được.
Trong đó thâm ảo nhất là thuộc về càn khôn học.
Nếu cứng rắn muốn dùng khoa học để giải thích huyền học thì càn khôn học càng giống với thuyết không gian hơn. Khái niệm không gian trong đó thật sự rất cao siêu.
Vẫn cứ từ từ thôi.
Sau chuyện Lan Nhược Tự, Giang Bắc Nhiên gần như có thể xác định được hiện tại Thịnh quốc đã ‘cực kỳ’ thân thiện với hắn.
Hắn quản chuyện đó nhưng hệ thống vẫn chẳng xuất hiện, nếu là trước kia Giang Bắc Nhiên nghĩ cũng chẳng dám nghĩ.
Nhưng cũng chứng tỏ hiện tại Thịnh quốc càng khó kiếm điểm thuộc tính hơn, muốn tiếp tục mạnh lên mà nói, nhất định phải đi ra ngoài. Ví dụ như tới Đường quốc chẳng hạn, ít nhất cũng có chỗ dựa là tông chủ Càn Thiên tông.
Ai, nếu không phải ba năm sau có chuyện lớn xảy ra thì làm cá ướp muối mãi ở Thịnh quốc tốt biết mấy.
Trong sự thổn thức, Giang Bắc Nhiên bắt đầu bố trí tiếp "kế hoạch ba năm tiếp theo".
"Sư huynh! Sư huynh!"
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang suy nghĩ thì tiếng la mừng rỡ vang lên.
Giang Bắc Nhiên quay đầu nhìn lại thấy được Ngô Thanh Sách đang cưỡi Huyết Ảnh Thú băng băng mà tới, tốc độ nhanh chóng như tia chớp.
Ngô Thanh Sách vững vàng đáp xuống trước mặt sư huynh, xoay người nhảy khỏi chỗ ngồi, chắp tay hô to với Giang Bắc Nhiên:
"Sư huynh!"
Chỉ vẻn vẹn hai chữ, Giang Bắc Nhiên có thể nghe được sự rung động trong đó và nhận ra Ngô Thanh Sách thật sự vô cùng kích động.
Giang Bắc Nhiên cười gật đầu, mở miệng nói:
"Tạo hình không tệ."
Bây giờ màu tóc Ngô Thanh Sách vẫn như cũ là nửa bạc nửa đen, đại khái vì phối hợp với kiểu tóc này, Ngô Thanh Sách mặc áo choàng cổ tròn cũng nửa trắng nửa đen theo chiều ngược lại.
"Đa tạ sư huynh khích lệ."
Ngô Thanh Sách khó nén được nụ cười, hắn hành lễ nói.
Giang Bắc Nhiên dò xét tạo hình mới của Ngô Thanh Sách xong mới dùng tinh thần lực đo đạc, một lần đo này không khỏi đã khiến Giang Bắc Nhiên kinh ngạc một chút.
Huyền Linh cửu giai! ?
Trước đó lúc biết Cố Thanh Hoan đã tấn thăng Huyền Linh, Giang Bắc Nhiên đã thật bất ngờ, nhưng nghĩ tới đối phương được ‘bồi luyện’ trong kết giới bản tâm nên tu vi tăng lên nhanh chóng cũng rất hợp tình hợp lý.
Thế nhưng Giang Bắc Nhiên thật sự không ngờ Ngô Thanh Sách vậy mà sắp trùng kích Huyền Vương cảnh, phải biết trước khi hắn đi, Ngô Thanh Sách mới chỉ là Đại Huyền Sư mà thôi.
Tốc độ tiến bộ này có thể nói là chẳng kém bất kỳ thiếu niên thiên tài nào cả.
Chẳng lẽ là Lôi Viêm Tôi Thể Đan đã trực tiếp bộc phát tiềm lực của hắn?
Từ lúc vừa mới bắt đầu, Giang Bắc Nhiên đã biết Ngô Thanh Sách có chút thiên phú tu luyện, nhưng cũng chính là có chút mà thôi, kém xa các thiên tài đỉnh cấp khác, vì thế Giang Bắc Nhiên mới dùng Lôi Viêm Tôi Thể Đan để giúp đối phương cải thiện thể chất.
Nhưng bây giờ xem ra hiệu quả thật sự ngoài cả dự liệu của Giang Bắc Nhiên.
"Tu vi tăng rất nhanh nha, nói một chút đi, một năm nay ngươi đã gặp những chuyện gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận