Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 659: Thất Bại

Nói cách khác, Giang Bắc Nhiên hoàn toàn có thể tự mình dạy dỗ được một dưỡng quỷ nhân.
Muốn học được hồn lực, tinh thần lực cường đại là yếu tố thiết yếu. Trong số những tiểu đệ của hắn, Cố Thanh Hoan khẳng định là lựa chọn hàng đầu cho vị trí này.
Giang Bắc Nhiên không chút do dự, trực tiếp thả ra Anh Phong Điểu gửi tin tức về cho Cố Thanh Hoan.
Sau nửa nén hương, Cố Thanh Hoan liền xuất hiện trước mặt Giang Bắc Nhiên và chắp tay nói:
"Sư huynh."
Giang Bắc Nhiên nhìn Cố Thanh Hoan gật đầu rồi kể lại mọi chuyện vừa xảy ra.
Dù trong dân gian có truyền thuyết về quỷ hồn nhưng hiện tại nghe sư huynh xác thực vẫn khiến Cố Thanh Hoan vô cùng kinh ngạc.
Chờ Cố Thanh Hoan hiểu rõ chân tướng, Giang Bắc Nhiên mới tiếp tục nói:
"Ta cần ngươi đóng giữ ở nơi đây, phòng ngừa quỷ hồn Điền Cách xuất ra đi làm hại thế gian."
Dù Cố Thanh Hoan vẫn cảm thấy chuyện quỷ hồn hết sức huyền diệu nhưng hắn cũng không biểu lộ ra, chỉ chắp tay nói:
"Theo những gì sư huynh phân phó."
"Được, vậy bây giờ ta dạy ngươi dưỡng quỷ chi thuật."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì dùng tinh thần lực bọc Cố Thanh Hoan lại.
Theo những gì Điền Cách đã nói, sau khi hắn tiến vào bí cảnh cũng cảm nhận được bản thân bị hồn lực to lớn trùng kích, đợi đến khi hồn lực trùng kích xong thì hắn dần thức tỉnh năng lực nhìn thấy quỷ.
Theo Giang Bắc Nhiên, đây hẳn là có cường giả dùng tinh thần lực lực cưỡng ép kích hoạt năng lực của Điền Cách năng lực, giúp hắn có thể nhìn thấy quỷ hồn.
Cho nên, Giang Bắc Nhiên cũng liền bắt chước cách đó.
Cố Thanh Hoan cảm nhận được tinh thần lực to lớn không ngừng đánh vào đầu mình nhưng từ đầu tới cuối hắn chỉ im lặng không lên tiếng, yên lặng thừa nhận.
Cơ mà sức người có hạn, khi chịu hết nổi nữa, hai chân Cố Thanh Hoan đột nhiên mềm nhũn, ngã ngồi trên mặt đất.
Thấy sắc mặt Cố Thanh Hoan trắng bệch, Giang Bắc Nhiên cũng kịp thời thu hồi tinh thần lực, dò hỏi:
"Cảm giác thế nào?"
Lúc này Cố Thanh Hoan chỉ cảm thấy trước mắt mơ hồ, thậm chí khi sư huynh nói chuyện vào tai hắn như tiếng trống vang trời, căn bản không nghe rõ.
Nhìn ra dị trạng của Cố Thanh Hoan, Giang Bắc Nhiên tiến lên một bước, bắt mạch cho Cố Thanh Hoan sau đó điểm vào mấy huyện vị của đối phương.
"Ọe!"
Cảm giác choáng váng biến mất trong nháy mắt, Cố Thanh Hoan không ngừng ói, phảng phất như muốn ói cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài vậy.
Chờ đến khi Cố Thanh Hoan nôn ổn rồi, Giang Bắc Nhiên mới nhét một viên Thanh Tâm Đan vào trong miệng hắn.
"Đa... Đa tạ sư huynh."
Cố Thanh Hoan nhai nát đan dược xong thì hư nhược nói.
"Nghỉ ngơi một lát đi."
Nhìn Cố Thanh Hoan bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, Giang Bắc Nhiên rơi vào trầm tư.
Đầu tiên, cách dùng hồn lực thức tỉnh năng lực nhìn thấy quỷ hồn là không sai, vì vừa rồi Giang Bắc Nhiên cảm giác được bản thân sắp có thể xông phá hạn chế của Cố Thanh Hoan, nhưng vấn đề ở chỗ, dường như tinh thần lực của Cố Thanh Hoan không mạnh như hắn nghĩ.
Trong miêu tả của Điền Cách, hắn phải trong bí cảnh một canh giờ mới thức tỉnh được hồn lực.
Mà Cố Thanh Hoan chỉ vừa trải qua nửa canh giờ đã đạt đến cực hạn. Nếu không phải Giang Bắc Nhiên kịp thời thu hồi tinh thần lực, không chỉ không xông phá được tinh thần lực của Cố Thanh Hoan mà sẽ phá hủy đối phương.
Sau thời gian một chén trà, Cố Thanh Hoan mới dần tỉnh lại, nhìn sư huynh đang ngưng thần suy nghĩ, Cố Thanh Hoan chắp tay hành lễ:
"Thật có lỗi, đã để sư huynh thất vọng rồi."
"Không sao, thân thể ngươi sao rồi?"
"Đã không còn đáng ngại nữa."
Cố Thanh Hoan nói xong thì cố gắng chống đỡ đứng lên.
Thấy hai mắt Cố Thanh Hoan đã khôi phục thanh minh, Giang Bắc Nhiên gật đầu nói:
"Xem ra ngự quỷ chi thuật không thích hợp với ngươi, ta sẽ tìm người khác."
"Vâng."
Mặc dù Cố Thanh Hoan cảm thấy đáng tiếc nhưng thấy sư huynh nghĩ tới mình đầu tiên thì hắn không khỏi cao hứng.
"Ừm, trở về đi, nơi này âm khí quá thịnh, ngươi không nên ở lại.” "Vâng, vậy ta trước hết cáo từ."
Cố Thanh Hoan hành lễ với sư huynh xong thì quay người rời đi.
Dù Giang Bắc Nhiên cảm thấy rất ngoài ý muốn với việc tinh thần lực của Cố Thanh Hoan không đủ mạnh nhưng hắn cũng không có xoắn xuýt quá lâu, bắt đầu tìm tới Ngô Thanh Sách để thử nghiệm.
"A! Đau, đau, đau, sư huynh, đau!"
Lần này cũng không ngoài dự đoán của Giang Bắc Nhiên, chỉ qua vẻn vẹn một khắc, Ngô Thanh Sách đã dùng hai tay ôm đầu, lăn trên mặt đất, dáng vẻ đau đến không muốn sống.
Giang Bắc Nhiên thu hồi tinh thần lực, Ngô Thanh Sách không đợi kịp hắn tới giúp đã không ngừng nôn mửa.
Giang Bắc Nhiên đi tới đập hai lần lên lưng Ngô Thanh Sách rồi thở dài:
"Là sư huynh quá ngây thơ rồi."
Ngô Thanh Sách vẫn cảm thấy đầu óc không ngừng quay cuồng, căn bản không nghe rõ sư huynh đang nói gì, chỉ có thể nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, bộ dáng ngơ ngác thắc mắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận