Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 665: Tân Sư Đệ (5)

Ngô Thanh Sách sửa sang lại trường sam hắc bạch một chút rồi tiếp tục nói:
"Vừa rồi ta thấy ngươi vẫn còn nhiều nghi hoặc chưa hỏi sư huynh, hoặc nói là không dám hỏi, đúng không?"
Mặc Hạ nghe xong thì lập tức gật đầu như giã tỏi:
"Đúng vậy, vẫn xin đại sư huynh giải đáp nghi hoặc giúp ta!"
"Ngươi hỏi đi.”
"Ta muốn hỏi..."
Mặc Hạ nói xong thì tách ngón tay ra đếm:
"Kỳ nghệ của sư huynh rất tốt, sư huynh là hoàng đế, rất ít ở lại trong đường, sư huynh... Sư huynh..."
Nhìn Mặc Hạ chần chừ, Ngô Thanh Sách lập tức hiểu rõ vị tân sư đệ này hoàn toàn không biết gì về sư huynh cả.
Việc này có chút khó dễ với Ngô Thanh Sách, theo lý thuyết thì sư huynh đã dẫn Mặc Hạ tới đây, truyền thụ ngự quỷ chi thuật cho hắn, khẳng định đã coi hắn là đệ tử nhà mình.
Cho nên Ngô Thanh Sách cảm thấy, hẳn sư huynh cũng muốn đối phương biết sư huynh là dạng tồn tại gì.
Thế nhưng Ngô Thanh Sách lại sợ bản thân đoán sai, vạn nhất nói sai lời gì gây ra chuyện lớn thì sao.
Trong lúc Ngô Thanh Sách đang xoắn xuýt không biết làm sao thì Mặc Hạ bỗng chắp tay nói:
"Đại sư huynh, xin ngài giải đáp nghi hoặc vfi ta."
Nhìn ánh mắt chân thành tha thiết của Mặc Hạ cùng tiếng "đại sư huynh" dễ nghe kia, Ngô Thanh Sách quyết định không nghĩ nhiều nữa.
Sư huynh để ta ở lại hẳn cũng vì chuyện này!
“Được, vậy ngươi nghe cho cẩn thận vào, sự lợi hại của sư huynh không chỉ dăm ba câu là nói hết.”
"Vâng, đa tạ đại sư huynh!"
Trong vòng nửa canh giờ sau đó, Ngô Thanh Sách kể lại đủ loại sự tích của sư huynh. Không đúng, phải nói là một phần thần tích cho Mặc Hạ nghe. Về những chuyện chưa nói kia cũng vì Ngô Thanh Sách sợ sau này lỡ mà có bị phạt ít nhất cũng có thể bảo mình chưa kể hết cho sư đệ nghe.
Mặc Hạ cũng là một người nghe vô cùng hợp cách, trong lúc nghe Ngô Thanh Sách kể lại sự tích vĩ ngạn của sư huynh, hắn sẽ phối hợp vỗ tay khi cần.
"Đại sư huynh, ngài đi theo sư huynh lâu rồi hả?"
Trong lúc Ngô Thanh Sách uống trà nghỉ ngơi, Mặc Hạ tò mò hỏi.
"Ừ, đã rất lâu rồi."
Ngô Thanh Sách gật gật đầu.
"Thật lợi hại, đại sư huynh được sư huynh chọn trúng khẳng định cũng vì có bản sự hơn người. Bây giờ lại có thể đi theo sư huynh lâu như vậy, khó trách có thể trở thành nhân tài kiệt xuất trẻ của thế hệ sau, Mặc Hạ thật sự bội phục."
Câu nói này chẳng khác nào gãi đúng chỗ ngứa của Ngô Thanh Sách, hiện tại trong đầu hắn chỉ còn mấy chữ, thật thoải mái!
Được làm đại đệ tử khai sơn của sư huynh là một trong những chuyện khiến Ngô Thanh Sách vô cùng kiêu ngạo, nhất là ngày càng hiểu rõ sự cường đại thần bí của sư huynh. Ngô Thanh Sách càng cảm thấy bản thân như người được thượng thiên lựa chọn.
Nhưng chỉ tiếc phần kiêu ngạo hắn chỉ có thể hưởng thụ một mình.
Hắn không thể nói cho người ngoài, dù đệ tử toàn tông đều rất bội phục hắn nhưng Ngô Thanh Sách biết, bọn hắn bội phục không đúng chỗ. Đệ tử trẻ tuổi đệ nhất Thịnh quốc? Loại xưng hô này Ngô Thanh Sách căn bản khinh thường, có thể trở thành đệ tử khai sơn của sư huynh mới là điều khiến hắn cảm thấy vinh diệu nhất.
Dưới tình huống không thể nói cho ai biết, mà đám đệ tử trong nhà lại không thể khiến hắn có thành tựu đại sư huynh.
Cố Thanh Hoan thì đừng nói, thỉnh thoảng trong lúc hành động Ngô Thanh Sách còn cảm thấy mình giống sư đệ hơn, với lại hắn cũng cảm thấy sư huynh rất coi trọng vị Cố sư đệ đó.
Còn Lạc Văn Chu, cũng khá ổn, nhiều khi có thể giúp hắn một phen, chỉ là căn bản chẳng cần hắn giúp gì.
Ngô Thanh Sách cũng không cảm thấy hai người này không tôn trọng mình. Ngược lại, hai người họ vẫn rất cung kính với vị sư huynh là hắn, dù là ngôn từ hay là hành động.
Chỉ là Ngô Thanh Sách càng muốn được cảm giác sùng bái và ỷ lại hơn!
Ngô Thanh Sách vốn cảm thấy cả đời này chắc sẽ chẳng còn cơ hội nữa. Dù sao sư huynh nhận đồ đệ toàn là thiên chi kiêu tử. Vô luận là thiên phú hay năng lực đều thuộc dạng đỉnh cao.
Nhưng vào hôm nay! Một vị sư đệ manh tân thật sự rốt cục cũng xuất hiện!
Sự xuất hiện của Mặc Hạ khiến Ngô Thanh Sách thỏa mãn hết thảy huyễn tưởng của mình.
Không sai, chính là loại cảm giác được sùng bái thế này! Chính là loại cảm giác ta được sư huynh thu làm đệ tử là vô cùng không tầm thường!
Nhìn hai mắt lấp lánh của Mặc Hạ, trong nháy mắt Ngô Thanh Sách tự đưa ra quyết định.
Từ hôm nay trở đi, đây sẽ là vị sư đệ mà hắn thương yêu nhất!
Mặt khác, Giang Bắc Nhiên đã về tới Quy Tâm tông, sở dĩ hắn không kêu Ngô Thanh Sách cùng rời đi là vì để Ngô Thanh Sách "Phổ cập kiến thức" cho Mặc Hạ. Dù sao việc thổi phồng hắn, Ngô Thanh Sách thật sự làm rất tốt.
Hy vọng hắn có thể hiểu được ý ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận