Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 687: Chuyện Xưa (3)

Lệ Phục Thành nghe xong thì sững sờ, sau đó vàng đứng ra chắp tay nói:
"Bệ hạ, nhân phẩm Hoắc Chí Thượng đoan chính, làm việc quang minh lỗi lạc. Trừ việc này có nỗi khổ tâm, một mực giấu trong lòng ra thì những chuyện khác hắn đều làm gương cho cả hội, ta cảm thấy ngài có thể tín nhiệm hắn."
Hoắc Chí Thượng nghe xong thì lập tức chắp tay nói với Lệ Phục Thành:
"Đa tạ Tổng đà chủ!"
Giang Bắc Nhiên tự nhiên biết Hoắc Chí Thượng có thể tin, bằng không hệ thống đã nhảy ra rồi. Sở dĩ hắn hỏi lên như vậy là muốn xem thử Lệ Phục Thành có khí chất lãnh tụ không, hai cũng muốn giúp Lệ Phục Thành có thêm nhiều uy vọng hơn trước mặt thuộc hạ.
Giang Bắc Nhiên nhìn Lệ Phục Thành gật gật đầu, lần nữa nhìn Hoắc Chí Thượng và nói:
"Được rồi, bất quá chẳng lẽ đại ca ngươi không tính tới đàm luận với ta à?” "Tất nhiên sẽ tới, tại hạ chỉ tới trước để hỏi thăm bệ hạ mà thôi. Chỉ cần bệ hạ đồng ý, tại hạ lập tức an bài bệ hạ gặp mặt với đại ca của ta."
"Như vậy đi, bây giờ ngươi có thể đi an bài rồi."
Nếu hệ thống không nhảy ra, vậy chuyện này rất có triển vọng.
Rốt cục cũng tới lúc giải quyết gã hàng xóm phiền toái này rồi.
"Đa tạ sự tín nhiệm của bệ hạ! Ta sẽ liên lạc với đại ca, nếu việc này thành công, trên dưới toàn tộc Hoắc gia đều sẽ mang ơn bệ hạ."
"Đi thôi."
"Tuân chỉ!"
Hoắc Chí Thượng nói xong thì đứng dậy chắp tay với Lệ Phục Thành rồi rời đi.
Chờ Hoắc Chí Thượng đi xa, Giang Bắc Nhiên mới đứng dậy nói với Lệ Phục Thành:
"Thiên Hạ hội này của ngươi thật đúng là tàng long ngọa hổ, còn có đại nhân vật không rõ lai lịch nào như Hoắc Chí Thượng không? Càng nhiều càng tốt."
"Xin bệ hạ yên tâm, nếu còn, Phục Thành nhất định sẽ báo với bệ hạ ngay."
"Ừm, vậy ta sẽ đợi tin tốt của ngươi. Đi thôi, dẫn ta đi xung quanh tham quan, để ta xem thử đến cùng Lương quốc có gì khác với Thịnh quốc.” "Vâng, mời bệ hạ đi bên này."
Nhìn Lệ Phục Thành dẫn theo vị Vương đại ca kia rời đi, Chu Quy Xán cũng thức thời không đi cùng. Đồng thời trong lòng đang thầm rung động vì chuyện vừa rồi.
Khó trách trước đó hắn che giấu, ngay cả ta cũng không nói, không ngờ lại có chuyện lớn như vậy... phá hủy toàn bộ Lương quốc sao, thú vị, rất thú vị!
Ra khỏi miếu đường, Lệ Phục Thành dẫn Giang Bắc Nhiên đi dạo phiên chợ, nhưng lúc tới chợ đen, lựa chọn lại nhảy ra trước mặt Giang Bắc Nhiên.
Lựa chọn một: Đi theo Lệ Phục Thành cùng vào chợ đen.
Ban thưởng: Phượng Vũ Bảo Kinh (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Biểu thị mình không có hứng thú.
Ban thưởng: Cộng một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Quả nhiên ở Lương quốc khó lòng mà tiêu sái như ở Thịnh quốc a.
Đúng như suy đoán của Giang Bắc Nhiên, hiện tại sở dĩ hắn có thể an toàn ở Thịnh quốc chủ yếu là vì hắn có mối quan hệ rộng, trong sáng ngoài tối đều không sợ gì. Nhưng ở Lương quốc hắn vẫn còn chưa có mánh khoé thông thiên như thế, tự nhiên phải khiêm tốn mà làm việc.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm linh nhưỡng.
Bất quá xoát điểm vẫn rất thoải mái.
"Không đi nơi này, tới nơi khác đi.” Thấy Vương đại ca không hứng thú đối với chợ đen, Lệ Phục Thành nói về vài điểm thú vị của nơi này, nhưng không ngờ Vương đại ca vẫn cự tuyệt.
“Cũng đúng, đại nhân vật như Vương đại ca sao có thể có hứng thú với dạng chợ đen ở Lương quốc này.” Lệ Phục Thành thầm mắng bản thân rồi thay đổi mạch suy nghĩ, dẫn Giang Bắc Nhiên tới một quán trà nhỏ bình thường mà hắn hay lui tới.
"Vương đại ca, trà ở quán này uống rát ổn đó, ngài nếm thử đi."
Lệ Phục Thành cầm một chung trà lên đưa cho Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nhận lấy chén trà, hơi nhấp một miếng rồi gật đầu nói:
"Ừm, không tệ."
"Vương đại ca thích là tốt rồi."
Thấy mình rốt cuộc cũng chọn đúng một lần, Lệ Phục Thành mới thả lỏng hơn, ngồi xuống đối diện Giang Bắc Nhiên.
Nghĩ đến hôm nay hệ thống đã phát động tám lần, Giang Bắc Nhiên không tính đi lung tung nữa, hớp một ngụm trà rồi hỏi:
"Nguyệt Nha cốc ngươi nhắc tới nằm ở đâu?"
Lệ Phục Thành rót thêm trà cho Giang Bắc Nhiên rồi mới đáp:
"Tại Ích Thạch quận, cách nơi này không xa."
"Các ngươi phát hiện dị tượng xảy ra từ khi nào?” "Ước chừng... khoảng năm ngày trước."
"Năm ngày à..."
Giang Bắc Nhiên uống cạn trà trong chén rồi nói:
"Vậy hôm nay tới đây thôi, an bài chỗ ở cho ta đi. Chờ ngày mai Hoắc Chí Thượng dẫn đại ca của hắn tới ta sẽ báo cho ngươi biết ngươi nên làm gì tiếp theo.” "Vâng, về phần nơi ở, Vương đại ca muốn ở lại khách sạn hay để ta an bài phòng khách cho ngài."
"Vậy ở phòng khách ngươi đã an bài đi."
Lệ Phục Thành nghe xong thì đại hỉ, đứng lên nói:
"Vậy xin mời ngài đi theo ta, hiện tại ta sẽ dẫn ngài đi xem một chút."
"Không cần sốt ruột, uống trà xong lại đi cũng không muộn."
"Vâng, để ta rót thêm trà cho ngài.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận