Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 771: Vô Địch Thật Tịch Mịch

Nhờ vào rượu, Giang Bắc Nhiên và Lục Dương Vũ sung sướng hàn huyên hồi lâu, Giang Bắc Nhiên cũng có cái nhìn rõ hơn về trình độ của Lục Dương Vũ.
Có thể nói trên phương diện trận pháp phòng ngự, Giang Bắc Nhiên đã được mở rộng tầm mắt, học hỏi được rất nhiều tri thức hữu dụng.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên hiểu hơn về thập lục nghệ trong huyền môn, đại sư nắm giữ nhiều huyền môn có rất ít, dù là đại sư chỉ tinh thông một phương diện trong một môn huyền nghệ cũng đã đủ khoa trương rồi.
Ví dụ như trận pháp thì có trận pháp loại giám sát, trận pháp loại phòng ngự, trận pháp loại công kích, trận pháp loại cải biến hoàn cảnh hình cùng rất nhiều chủng loại khác.
Giang Bắc Nhiên vốn tưởng nhất thông bách thông, nhưng sau cuộc trò chuyện lần này, hắn nhận ra không phải thế.
Không ít Trận Pháp sư chỉ tinh thông một loại hình trận pháp, khác biệt ở tốc độ bày trận và hiệu quả.
Mà Giang Bắc Nhiên còn biết được một điều.
Đó chính là, dù ở trong lục quốc ở Trung Nguyên, dường như sự tồn tại của Trận Pháp sư cũng vô cùng thưa thớt.
Lục Dương Vũ chưa đạt tới Trận Pháp sư bát phẩm, hơn nữa chỉ am hiểu trận pháp loại hình phòng ngự đã có thể trở tọa trấn trong trận pháp quán ở gia tộc đỉnh cấp như Thi gia rồi.
Cỡ như Thi gia còn không mời được Trận Pháp sư cao cấp hơn thì đừng nói gì tới các gia tộc hoặc tông môn khác.
'Khó trách Vô Tượng chân nhân vừa thấy được ta đã muốn thu ta làm đồ đệ... Xem ra dù là ở lục quốc, Trận Pháp sư cũng là nghề nghiệp rất dễ kiếm ăn.’ "Ừng ực... Ừng ực... Ừng ực..."
Lục Dương Vũ lại vốc hết một vò Tề Vân Thanh Lộ Tửu nữa rồi phun ra một ngụm tửu khí:
"Nội tình của ca ca đều kể ngươi nghe cả rồi, ngươi tính chỉ ngồi nghe vậy thôi à?” Giang Bắc Nhiên lại lấy thêm một vò Tề Vân Thanh Lộ Tửu ra, đặt ở trước mặt Lục Dương Vũ và nói:
"Không phải ta đang chờ ca ca nói về chuyện liên kết trận pháp à."
"Nói cái rắm ấy!"
Lục Dương Vũ vỗ lên bàn một cái:
"Nhất định phải bắt ép đại ca vậy sao? Ta chỉ tinh thông trận pháp phòng ngực, những cái khác đều là nửa vời thôi, không có cái nào giỏi hơn đâu, liên kết quái gì chứ? Nấc!"
Ợ ra một ngụm rượu, Lục Dương Vũ gãi gãi đầu tóc có chút rối bời rồi nói tiếp:
"Ngươi cho rằng liên kết trận pháp này khó ở chỗ nào? Đúng vậy, chính là ngươi phải tinh thông tất cả các loại trận pháp a. Từ đó tự nhiên sẽ nghiên cứu ra được liên kết trận pháp thôi.” Nghe Lục Dương Vũ nói xong, Giang Bắc Nhiên thiếu chút đã nói: nghiên cứu được cái rắm a, nhưng kiềm lại được.
Bất quá câu này của Lục Dương Vũ đã thức tỉnh Giang Bắc Nhiên, khiến hắn nhận ra liên kết trận pháp là cánh cửa vô cùng cao với đại đa số các Trận Pháp sư mà nói.
‘Như vậy không phải rất lúng túng à...' Giang Bắc Nhiên vốn đang muốn tìm người trao đổi một hai để xem có kích phát được chút linh cảm gì không. Bây giờ xem ra, chỉ sợ rất khó để tìm được một đồng lưu cùng nói chuyện về liên kết trận pháp với hắn.
'Đây chính là vô địch thật tịch mịch sao?' Lục Dương Vũ đã nói đến nước này, tất nhiên Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng không cách nào hỏi thêm nữa.
Bất quá sau cuộc nói chuyện này, Giang Bắc Nhiên có thu hoạch không nhỏ, dù không tìm được người giao lưu nhưng hắn cũng có cái nhìn rõ hơn về ‘ngành nghề’ Trận Pháp sư này, về sau lúc cần người nói chuyện phiếm hoặc bày trận cũng biết tìm ở đâu.
Giang Bắc Nhiên cầm bát rượu lên, kính Lục Dương Vũ một chén, sau đó lau miệng nói:
"Không phải do ta muốn nghe lời đại ca dạy bảo nhiều hơn à, lỡ đại ca làm người khiên tốn thì sao?"
"Ta nhìn ngươi là muốn tay không..."
Lục Dương Vũ nói xong mắt thì liếc mắt nhìn Tề Vân Thanh Lộ Tửu trong tay:
"Được rồi, cũng không tính tay không. Ai ai ai, hiện tại cái gì biết ta đều nói rồi, có phải ngươi nên nói tới phương pháp chưng cất kia của ngươi không? Đến cùng làm thế nào mới có thể nhưỡng được loại rượu có thuần hương say lòng người thế này hả?"
"Kỳ thật việc này không có gì khó, nếu ca muốn nghe, ta sẽ nói kỹ càng một phen."
Kỳ thật trên Huyền Long đại lục vẫn luôn tồn tại một vấn đề, đó là độ cồn trong rượu quá thấp. Bình thường rượu đục có thể khiến người bình thường ngàn chén không sai, chứng tỏ nồng độ cồn tối đo chỉ chừng một hai phần trăm mà thôi.
Rất nhiều người từng dùng cơm thừa tự làm ra men rượu, nhưng cũng chẳng nhưỡng ra được độ cồn như ý.
Đương nhiên, người thích rượu ở thế giới này nhiều như vậy, tự nhiên cũng có không ít người cố gắng cải tiến, chỉ là rượu ngon nhất mà Giang Bắc Nhiên từng nếm qua, với hắn cũng không có gì đặc sắc.
Với bình Thập Châu Xuân Sắc mà Lục Dương Vũ dùng để chiêu đãi hắn ban đầu, có thể nói đó là loại rượu tiêu chuẩn, nồng độ cùng tối đa cũng có năm phần trăm thôi, nhưng ở thế giới này, rượu như thế đã đủ để xưng làm rượu ngon rồi, bình thường chỉ có kẻ có tiền hoặc người tu luyện mới uống được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận