Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 788: Thánh Hiền

Bối phận ở Thi gia rất loạn, trừ người phân gia ra thì người ở rể cũng có rất nhiều. Ở rể lại phải theo họ Thi, cho nên khó mà phân biệt được ai là dòng chính, ai là chi thứ, ai là ngoại thích.
Giang Bắc Nhiên chỉ biết, dù họ đều mang họ Thi nhưng địa vị thật sự khác nhau một trời một vực.
"Đại bá chính là đại bá a."
"Thánh Hiền hay Hằng Hầu?"
"A, Thánh Hiền."
"Thánh Hiền tìm ta?"
Dù sao đã ở đây một tháng, hiện tại Giang Bắc Nhiên tự nhiên biết người nhà Thi gia không chỉ có một mình Thi Hoằng Phương, trong dòng chính cũng có không ít các đại nhân vật khác.
Vị này Thánh Hiền này có tục danh là Thi Nguy Dịch, chuyên phụ trách quản lý sự vụ ngoại giao của Thi gia. Nửa tháng trước Giang Bắc Nhiên từng gặp người này một lần, đối phương cũng không bao nhiêu vấn đề, chỉ đơn thuần xem như làm quen một chút mà thôi.
"Đúng rồi a."
Thi Gia Mộ gật đầu.
"Có nói là chuyện gì không?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
"Không có, hắn chỉ kêu khi nào gặp ngươi thì nói một tiếng.” ‘Tùy ý như thế?' Giang Bắc Nhiên có chút khó hiểu, buông ấm trà xuống, đứng lên nói:
"Nếu Thánh Hiền đã gọi, vậy ta đi qua đó một chuyến."
"Không vội, không vội."
Thi Gia Mộ luôn miệng nói:
"Dù sao đại bá cũng không nói khi nào ngươi tới, trước tiên cứ uống trà cái đã."
"Trở về uống cũng không muộn."
"Nhưng ta muốn uống trà rồi mới đi a."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nhíu mày lại, quay đầu lại hỏi:
“Ngươi cũng muốn đi cùng?"
"Đúng a, đại bá kêu ta dẫn ngươi qua đó.” Thi Phượng Lan nghe xong thì lập tức hô:
"Vậy ta cũng đi!"
'Không thích hợp...' Giang Bắc Nhiên suy nghĩ chuyện Thi Gia Mộ đi cùng, không khỏi cảm thấy có một cỗ dự cảm bất tường bỗng dâng lên.
Nhưng hệ thống lại không nhảy ra bất kỳ lựa chọn gì, cho nên Giang Bắc Nhiên đoán chừng không cần né tránh.
Giang Bắc Nhiên bồi Thi Gia Mộ uống trà với tâm tình phức tạp xong thì ba người cùng nhau rời khỏi Vạn Hoa cốc, đi vào nội thành.
Dưới sự dẫn đầu của Thi Gia Mộ, Giang Bắc Nhiên rất nhanh đã tới trước phủ của Thánh Hiền.
Chờ thủ vệ thông báo xong, ba người Giang Bắc Nhiên cùng nhau đi vào.
Diện tích của phủ Thánh Hiền tương đối lớn, ba người đi xuyên qua hai tòa đình viện, mới tới Bác Nhã các.
"Thánh Hiền có lệnh, ba vị cứ trực tiếp đi vào là được."
Người hầu của Bác Nhã các nhìn đám Giang Bắc Nhiên, hành lễ.
"Đã biết."
Thi Gia Mộ gật đầu, dẫn đầu đi vào Bác Nhã các và hô:
"Đi thôi, ta dẫn các ngươi vào."
Rõ ràng Thi Gia Mộ rất thường tới Bác Nhã các, rất nhanh nàng đã dẫn đám Giang Bắc Nhiên tới trước một phòng lớn ở tầng tám.
Thi Gia Mộ tiến lên gõ cửa hai lần, hô:
"Đại bá! Chúng ta tới rồi."
Tiếp đó một tiếng kẹt vang lên, cửa lớn tự động mở ra.
Thi Gia Mộ vẫy tay với Giang Bắc Nhiên, vượt qua bậc cửa đi vào trong.
Giang Bắc Nhiên nhìn vào trong một cái rồi mới đi vào.
Một nam tử mặc áo choàng đứng trước một bồn hoa xinh đẹp, xoay người nhìn về phía Giang Bắc Nhiên mỉm cười nói:
"Tới rồi a."
‘Hít...' Nhìn khuôn mặt tươi cười của Thi Nguy Dịch, Giang Bắc Nhiên bỗng cảm thấy nổi da gà.
Từ lần gặp mặt trước, Giang Bắc Nhiên đã phát hiện vị Thánh Hiền này đặc biệt thích cười, điểm này kỳ thật rất giống hắn.
Nhưng có một rất hay, bình thường người ta ghét nhất là một người khác giống mình, Giang Bắc Nhiên cũng thế, hắn không thích người luôn cười, vì hắn không nhìn thấy đối phương, hoàn toàn không nhìn thấu.
Lúc này, Thi Phượng Lan từ phía sau tiến đến cũng nhìn Thi Nguy Dịch, hô lên:
"Chào Nguy Dịch ca."
"Ồ? Lan Lan cũng tới a."
Thi Nguy Dịch càng cười xán lạn hơn:
"Dạo này thế nào rồi?"
"Rất vui!"
Thi Phượng Lan cao hứng đáp.
"Vui vẻ là được rồi."
Thi Nguy Dịch nói xong, lần nữa nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Bắc Nhiên a, đã quen thuộc nơi này chưa?"
"Vẫn đang thích ứng."
"Hoắc hoắc hoắc."
Thi Nguy Dịch cười, gật đầu nói:
"Ngươi cũng rất thành thật a, bất quá nếu có gì khó chịu, ngươi cứ nói với ta, ngươi là khách của lão tổ tông đích thân mời tới. Nếu chiêu đãi không tốt thì là lỗi của ta rồi."
"Đa tạ Thánh Hiền."
Thi Gia Mộ nhìn Thi Nguy Dịch đang chỉnh lý bồn hoa thì ngẩng đầu hỏi:
"Đại bá, ngài kêu chúng ta đến là có chuyện gì nha?"
"Không có việc lớn gì, sắp tới Bích Tiêu hội rồi, lúc này ngươi cũng nên tham gia chứ?"
"Ừm!"
Thi Gia Mộ dùng sức đáp:
"Đúng rồi a, ta đã chuẩn bị rất lâu rồi, khôi thủ lần này chắc chắn là chúng ta!"
"Hắc hắc hắc."
Thi Nguy Dịch cười có tiết tấu, hài lòng gật đầu:
"Nếu ngươi thật sự đoạt vinh hạnh đặc biệt này, đại bá nhất định sẽ vui vẻ chúc mừng cho ngươi, không phải ngươi rất muốn Phi Yến Huyền Châu sao? Chỉ cần ngươi đoạt được khôi thủ, đại bá nhất định sẽ giúp ngươi tìm nó."
"Thật vậy hả?"
Thi Gia Mộ ngạc nhiên kêu lên một tiếng:
"Vậy đại bá yên tâm, lần này ta nhất định sẽ thành công!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận