Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 793: Mắc Nợ?

Thi Phượng Lan là mù quáng tin tưởng Tiểu Bắc Nhiên.
Dù nàng hoàn toàn không biết đến tột cùng Tiểu Bắc Nhiên lợi hại tới đâu, nhưng biết chắc hắn rất lợi hại.
Cho nên khi ý thức được có Tiểu Bắc Nhiên bảo hộ mình, nàng không sợ việc tới Kim Đỉnh đảo nữa, thậm chí còn cao hứng chuẩn bị hành lý.
"Ừm... Đem theo cái này đi, chắc Tiểu Bắc Nhiên sẽ thích đó. Ừ, đem theo cả cái này luôn, Tiểu Bắc Nhiên hẳn sẽ dùng đến, còn cái này... Cái này nữa."
Thi Gia Mộ mình tiểu di mụ không ngừng nhét đồ vào trong Càn Khôn giới thì không khỏi thở dài nói:
"Tiểu di mụ, ngươi dứt khoát đem hết cả cái nhà theo cho rồi.”
“Có lý a, để ta đi tìm Nhị thúc xin thêm mấy cái Càn Khôn giới nữa."
Thấy tiểu di mụ một lời không hợp liền chạy ra ngoài, Thi Gia Mộ vội kéo tay nàng lại:
"Ôi, ta chỉ nói đùa chút thôi, không cần mang theo nhiều đồ như vậy đâu."
"Không cần sao? Không phải nói sẽ đi rất lâu à."
"Này, yên tâm đi, ta đã chuẩn bị xong rồi."
Thi Gia Mộ vỗ bộ ngực nói.
"Ồ?"
Lúc này, Giang Bắc Nhiên ở bên cạnh đột nhiên hứng thú hỏi:
"Ngươi chuẩn bị rất nhiều?"
"Đương nhiên, lần này ta là đội trưởng mà."
Thi Gia Mộ có chút đắc ý nói.
‘Đội trưởng 13 tuổi? Hậu bối Thi gia chết sạch rồi sao?' Từ nửa tháng trước, Giang Bắc Nhiên đã biết tuổi thật của Thi Gia Mộ, cũng xác định được nàng là một Huyền Vương tiểu thí hài, lần nữa không khỏi cảm khái huyết mạch gia tộc thật sự quá lợi hại.
Nhưng nghe được loại tiểu thị hài 13 tuổi này được làm đội trưởng, Giang Bắc Nhiên vẫn cảm thấy đầu óc trưởng bối Thi gia chắc chắn là bị nước vô rồi.
Vì nghiệm chứng xem có phải trưởng bối Thi gia thật sự ngu đến mức này không, Giang Bắc Nhiên suy nghĩ một lát rồi hỏi:
"Ngươi có điều tra qua Kim Đỉnh đảo chưa?"
"Đương nhiên."
Thi Gia Mộ nói xong thì lấy một tấm da trâu từ trong Càn Khôn giới ra, đặt trên bàn:
"Đây là bề ngoài Kim Đỉnh đảo."
Tiếp đó, nàng lại lấy một cái địa đồ khác ra:
"Mặt khác, bên trong Kim Đỉnh đảo mỗi năm đều thay đổi, đây là 17 địa đồ ta sưu tầm được.” Vừa nói, nàng vừa rút một tấm bản đồ khác ra, đưa cho Giang Bắc Nhiên:
"Địa hình này đã xuất hiện năm lần, tỷ lệ phi thường lớn."
‘Được rồi, xem ra trưởng bối Thi gia cũng không quá ngu.' Kỳ thật ngay từ đầu Giang Bắc Nhiên đã biết Thi Gia Mộ rất thông minh, chỉ ở chung với nhau lâu, hắn phát hiện thật ra nàng cũng rất ngây thơ. Bây giờ xem ra, nàng vẫn có tầm mắt a.
Giang Bắc Nhiên nhận lấy bản đồ từ tay Thi Gia Mộ, vừa nhìn vừa nói:
"Địa hình Kim Đỉnh đảo thay đổi hằng năm, sao khi nãy ngươi không nói?"
"Ngươi đâu có hỏi."
"Lần sau chủ động chút đi, đừng có đụng cái gì cũng chờ ta hỏi mới nói."
"Ha!"
Thi Gia Mộ:
“Ngươi làm như ta thiếu nợ ngươi không bằng!"
"Chẳng lẽ không phải?"
Giang Bắc Nhiên mỉm cười:
"Có ai đó cứ đòi thêm điểm tặng thưởng, thua cược ta không ít, bây giờ ta như thế thì tính cái gì?” Một tuần trước, Thi Gia Mộ cực kỳ tự tin nhóm ba thẻ, cứ phải giằng co với Giang Bắc Nhiên.
Vốn ban đầu Giang Bắc Nhiên không muốn cho Thi Gia Mộ chơi cùng, nhưng Giang Bắc Nhiên hiểu, hệ thống đưa ra nhiệm vụ như thế đều có nguyên nhân, chắc chắn có ích cho tương lai của hắn.
Đã dính tới vấn đề an toàn, Giang Bắc Nhiên cũng không có cách nào khác.
Hắn còn cách nào khác chứ!
Thi Gia Mộ chơi truyền thuyết Huyền Long có ngộ tính rất cao, chỉ vẻn vẹn một đêm đã có được nhóm thẻ không nói, không lâu sau đó còn giúp Giang Bắc Nhiên điều chỉnh lại cường độ trò chơi, ví dụ thẻ nào có chỉ số cao quá cần giảm, cái nào quá thấp cần tăng, nàng đều có kiến giải nhất định.
Sau nửa tháng chơi cùng, Giang Bắc Nhiên thật sự không còn tự tin có thể đè ép nàng như trước.
Đây cũng là lý do Thi Gia Mộ muốn tăng điểm thưởng.
Nhưng mà đêm hôm ấy, Thi Gia Mộ lại gặp bị đả kích trước giờ chưa từng gặp.
Trong lúc nàng đang tự tin vô cùng thì bị đánh cho không ngóc đầu lên nổi.
Bất kể nàng tạo ra nhóm thẻ nào thì trong đêm đó, toàn bộ đều bị Giang Bắc Nhiên nhìn thấy, Việc này khiến Thi Gia Mộ cơ hồ sụp đổ tới muốn khóc lớn.
Càng đánh càng thua, cuối cùng nàng nói:
"Ta con mẹ nó không tin ta sẽ thua nữa! Nếu ván này ta còn thua, ta sẽ làm nô tỳ cho ngươi suốt đời.” Nghe thấy thế, Giang Bắc Nhiên quay đầu nói với Thi Phượng Lan:
“Đánh vào trán nàng một cái.” Thi Phượng Lan cũng không chút chần chừ, trực tiếp đánh một cái đùng vào trán Thi Gia Mộ.
Thi Gia Mộ bị đánh cho tỉnh, Giang Bắc Nhiên thấy thế lắc đầu nói:
"Hôm nay đồng ý thêm điểm thưởng cho ngươi là một chuyện. Chỉ là ta muốn ngươi biết, thông minh không phải mãi thông minh, nếu để cảm xúc lấn át, lần này ngươi thua, không phải một lần thua mất cả đời à.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận