Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 794: Chỗ Dựa

Câu nói này như một chậu nước lạnh dội từ trên đầu Thi Gia Mộ dội xuống, trong nháy mắt khiến nàng thanh tỉnh lại.
"Cám... cám ơn."
Thi Gia Mộ nhận ra hành động vừa rồi của mình ngu xuẩn cỡ nào, nàng bèn thi lễ với Giang Bắc Nhiên một cái.
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên mỉm cười, quay người rời đi.
"Ta..."
Quay về hiện tại, Thi Gia Mộ nhất thời nghẹn lời:
"Không phải ta không trả ngươi! Đợi chuyến đi Kim Đỉnh đảo này kết thúc, ta sẽ trả cho ngươi.” Giang Bắc Nhiên hài lòng gật đầu, mở miệng nói:
"Cho nên về sau ngươi nên chủ động một chút, đừng chờ ta hỏi mới nói."
"Ta! Ta... Ta đã biết!"
Dù cảm thấy cực kỳ biệt khuất, dù không muốn thua thiệt nhưng Thi Gia Mộ thật sự không còn lựa chọn nào khác.
"Tốt, vậy chúng ta trò chuyện tiếp."
Giang Bắc Nhiên để địa đồ lên bàn rồi hỏi:
"Từ những tài liệu trên tay ngươi bây giờ, ngươi có đoán ra được tin tức hữu dụng không?"
"Ta đoán khả năng cao năm nay sẽ xuất hiện loại địa hình này."
Thi Gia Mộ lấy ra một tấm bản đồ, mở ra rồi để trước mặt Giang Bắc Nhiên.
"Nguyên nhân?"
"Địa hình này hết thảy đã xuất hiện ba lần, mỗi lần đều cách nhau khoảng ba năm, lần trước nó xuất hiện là ba năm về trước.” Nghe xong câu trả lời này, Giang Bắc Nhiên cầm tấm bản đồ lên nhìn.
Đúng như Thi Gia Mộ đã nói, không gian bên trong Kim Đỉnh đảo rất lớn. Giang Bắc Nhiên thậm chí còn cảm thấy Kim Đỉnh đảo chỉ là một trạm trung chuyển, người vào đó sẽ được truyền tống vào một không gian khác.
Dựa vào tấm địa đồ này mà nói, thật sự nó không giống một hòn đảo.
"Lai lịch số địa đồ này đáng tin không?"
Giang Bắc Nhiên nhìn địa đồ một cái rồi hỏi.
"Yên tâm đi, đều đã kiểm tra qua rồi, khẳng định không có vấn đề gì."
"Kiểm tra kiểu gì?"
"Đại thúc, ngươi thật cẩn thận a."
Thi Gia Mộ nhịn không được nói giải thích:
"Những địa đồ này đều do đệ tử vào đảo vẽ ra đấy, cam đoan chuẩn xác."
"Được."
Giang Bắc Nhiên đặt địa đồ xuống, hỏi tiếp:
"Vậy ngươi có từng điều tra xem năm nay có ai tiến vào Kim Đỉnh đảo không."
"Tra thì có tra chứ, nhưng rất nhiều tông môn đều đợi nước tới chân mới nhảy, đợi tới phút chót mới chốt là đệ tử nào tham gia. Cũng có vài tông môn giấu giếm danh sách này rất kỹ, vì vậy không điều tra đầy đủ được."
"Nói cái ngươi biết đi."
"Nói ra rất dài dòng."
"Vậy từ từ nói."
"Được, nếu đại thúc ngươi có hứng thú, ta sẽ nói với ngươi.” Thi Gia Mộ nói xong thì kéo ghế ngồi xuống, lấy một bản danh sách thật dày từ trong Càn Khôn giới ra.
"Đầu tiên, trọng điểm cần chú ý nhất là mấy người này, một người là Thiều Hoa Thanh của Mặc Vũ cung, 10 tuổi người này đã tiến vào Huyền Vương cảnh, 12 tuổi đã là Huyền Vương đỉnh phong. Trong Bích Tiêu hội lần này, đây là một trong đối thủ đáng giá chú ý nhất.” Từ khi vào Thi gia, nhận biết với người tu luyện của Giang Bắc Nhiên lần lượt bị thay đổi. Ban đầu, hắn còn kinh ngạc vì Huyền Vương 10 tuổi, nhưng hiện tại đã cảm thấy đây là chuyện bình thường rồi.
'Không phải chỉ là Huyền Vương 10 tuổi thôi hả, có bản lĩnh thì làm Huyền Vương từ trong bụng mẹ đi! Đó mới gọi là lợi hại!' "Công pháp Thiều Hoa Thanh tu luyện tên Thanh Dao Linh Công, lúc tấn công sẽ huyễn hóa thành mấy thân ảnh, mấu chốt thắng nàng là phải tìm ra bản thể, pháp bảo của nàng là một kiện pháp bảo thượng phẩm Hoàng cấp Thiên Mãng Tiên, có năng lực ảnh hưởng tâm trí của con người..."
Nghe Thi Gia Mộ thuộc thông tin của Thiều Hoa Thanh như lòng bàn tay, Giang Bắc Nhiên triệt để hiểu rõ cao tầng Thi gia không bị não úng nước rồi, tiểu nha đầu 13 tuổi này thật sự rất đáng tin.
Một mực nói đến chạng vạng tối, Giang Bắc Nhiên cũng hiểu rõ hơn về Bích Tiêu hội, cũng biết Thi Gia Mộ là một đội trưởng cực kỳ đáng tin.
Kể từ đó, hắn làm việc cũng càng thêm nắm chắc.
"Tiểu Bắc Nhiên, ta đói!"
Lúc Thi Gia Mộ vừa nói về những Huyền Vương kia, Thi Phương Lan còn có chút hứng thú. Nhưng nghe một lát nàng rất nhanh đã chán, chạy đi nghiên cứu thẻ nhân vật và đạo cụ mà Giang Bắc Nhiên vừa làm ra.
Lúc này đã sắp tới giờ Hợi, rốt cục nàng cũng nhịn không được nữa mà biểu hiện chút cảm giác tồn tại của mình.
"Đói bụng thì đi ăn cơm a."
Giang Bắc Nhiên đang xem bút ký của Thi Gia Mộ bèn đáp.
"Ta muốn ăn đồ ngươi làm đó."
Thi Phượng Lan nói xong thì nắm lấy tay trái của Giang Bắc Nhiên, không ngừng lắc lắc:
"Ta muốn ăn xương sườn kẹo dấm, còn có lạt tử kê nữa."
"Không thấy ta vẫn đang làm chính sự sao?"
"Ai nha ! đám bí đao và hồng nát này sao là đối thủ của Tiểu Bắc Nhiên ngươi được, có gì tốt cần nghiên cứu đâu."
Thi Phượng Lan nói xong thì phát hiện Tiểu Bắc Nhiên chợt thay đổi sắc mặt, không đợi hắn lên tiếng đã lùi về sau một bước:
"Được được được, ngươi bận gì thì bận đi, làm xong rồi làm đồ ăn cho ta ăn nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận