Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 799: Tác Dụng Của Điểm Cảm Giác (1)

Giang Bắc Nhiên mỉm cười đáp:
"Vậy đừng chiến đấu là được.”
"Nói thì dễ nhưng làm mới khó!”
"Ta nói có thể là có thể."
Lần này Giang Bắc Nhiên có hai kế hoạch khi lên đảo. Một là để tất cả mặc Mẫn Nhiên Sáo Trang, dưới tình huống tàng hình an tâm tầm bảo.
Bất quá, trong số Huyền Vương cũng không thiếu người am hiểu công pháp thăm dò, còn có thể sẽ gặp phải một ít thể chất dò xét đặc thù hoặc những thứ dung để chuyên điều tra pháp bảo nữa.
Cho nên Giang Bắc Nhiên cũng chuẩn bị phương án dự bị.
Một là cường hóa Mẫn Nhiên Sáo Trang, hai là bố trí trận pháp suy giảm tác dụng của pháp bảo hoặc công pháp dò tìm, thậm chí vô hiệu hóa chúng.
Dưới tình huống đối thủ chỉ là Huyền Vương trở xuống, Giang Bắc Nhiên có rất nhiều cách có thể đùa bỡn họ trong lòng bàn tay, cho nên Mộng Chi Đội được tạo thành hoàn toàn dựa vào tiềm năng tầm bảo, không cần người giỏi chiến đấu.
Sau khi đọc qua danh sách của Giang Bắc Nhiên, Thi Gia Mộ nhịn không được hô lên:
"Không được! Nguy hiểm quá! Vạn nhất thất bại, ta giải thích thế nào với cha ta và các thúc bá, hơn nữa đây là lần đầu tiên... A? Đại thúc?"
Thi Gia Mộ nháy mắt mấy cái, phát hiện nơi đại thúc vốn đứng lại chẳng còn ai nữa.
"Đại thúc?"
Thi Gia Mộ lần nữa kỳ quái hô lên.
"Đi rồi à?"
Vào lúc Thi Gia Mộ tính ra ngoài xem thì đột nhiên cảm giác được có người từ phía sau lưng đập nàng một cái.
"A!"
Cho tới tận bây giờ, Thi Gia Mộ chưa từng bị dọa giật mình tới nhảy cao ba thước thế này, nàng lập tức lùi về sau mấy bước.
Thi Gia Mộ xoay người, nhìn đại thúc đang không ngừng lắc đầu, thở hổn hển mấy cái:
"Đại thúc! Giỡn không vui chút nào!"
"Giỡn?"
Giang Bắc Nhiên thở dài:
"Ngươi tưởng tượng một chút đi, nếu ta muốn giết ngươi, ngươi cũng sẽ hành động như vừa rồi à?"
"Ta..."
Thi Gia Mộ lập tức trầm mặc.
“Cho nên mới nói, đệ tử đại gia tộc như các ngươi cũng quá thiếu kinh nghiệm rồi, ngươi chưa từng gặp qua đối thủ có thể tránh né dò xét từ thần thức của ngươi?”
"Ừm... Đúng là chưa từng."
Nói xong, Thi Gia Mộ đột nhiên có chút xấu hổ đứng lên, trước đó nàng còn nói khoác với Giang Bắc Nhiên rằng mình đã mạo hiểm qua rất nhiều nơi, cũng gặp đủ các loại tình huống, nhưng chỉ mới hai ngày đã để đối phương nắm được vô số nhược điểm.
Bất quá bây giờ không phải lúc để hổ thẹn, Thi Gia Mộ lần nữa ngẩng đầu nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, phát hiện không thấy đối phương đâu nữa!
"Đại thúc! Ngươi... Ngươi lại chạy đi đâu rồi?"
Thi Gia Mộ vừa nói vừa không ngừng quan sát khắp phòng, sợ đối phương lần nữa bất thình lình hù mình.
"Này, ngươi loay hoay như vậy làm gì?”
Thi Gia Mộ lần theo thanh âm vừa phát ra thì thấy Giang Bắc Nhiên ngồi trước bàn uống trà.
Lần này, Thi Gia Mộ không dám chuyển dời tầm mắt nữa, nhìn chòng chọc Giang Bắc Nhiên:
"Đại thúc! Ta biết ngươi không phải Luyện Khí cảnh bình thường, ngươi chắc chắn là Huyền Hoàng... Không đúng, Huyền Tông đúng không! Bằng không sẽ không thể biến mất trong phạm vi thần thức của ta được. Công pháp thần thức ta luyện là Huyền cấp trung phẩm, dù là Huyền Hoàng cũng không thể làm như ngươi.”
‘Công pháp thần thức Huyền cấp à...'.
Nghe xong, Giang Bắc Nhiên lập tức có lòng tin với kế hoạch của mình hơn.
Dù sao tới giai đoạn Huyền Vương mà nói, công pháp Huyền cấp đã là đỉnh trong đỉnh cấp, cũng chỉ có thành viên dòng chính như Thi Gia Mộ mới có thể học được. Tuy nói chỉ có người của đại tông môn mới có thể tới Kim Đỉnh đảo lần này, nhưng tối đa cũng chỉ nắm giữ được công pháp Huyền cấp mà thôi.
Nếu ngay cả công pháp Huyền cấp cũng không thể nhìn ra Mẫn Nhiên Sáo Trang của hắn thì theo nghĩa nào đó mà nói, tiểu đội tầm bảo của bạn hoàn toàn có thể tung hoành trên Kim Đỉnh đảo mà không chút trở ngại.
"Đại thúc! Ta đang hỏi ngươi mà, đến cùng ngươi có phải Huyền Tông không?"
Thi Gia Mộ tiến lên một bước, nhìn chằm chằm Giang Bắc Nhiên và hỏi.
"Hắc!"
Vào lúc Thi Gia Mộ nhìn chằm chằm Giang Bắc Nhiên thì sau lưng bỗng có một người vỗ mạnh vai nàng.
"A!"
Lần này, Thi Gia Mộ càng bị hù thảm hơn, trực tiếp nhảy tọt lên làm thủng cả trần nhà.
‘Có cần phải vậy không?'.
Nhìn phòng nhỏ của mình bỗng bị thủng một lỗ lớn, Giang Bắc Nhiên thở dài lắc đầu.
Mà người khiến Thi Gia Mộ giật nảy mình lại là Thi Phượng Lan, hiện nàng đang ngồi chồm hổm trên mặt đất.
"Ha ha ha ha! Tiểu Bắc Nhiên, ngươi nhìn nàng bị hù kìa, ha ha ha ha!"
Thi Gia Mộ bị hù nay đã đáp xuống đất.
khuôn mặt đỏ bừng lên.
Cũng không biết nàng đỏ mặt do bị hù hay tức giận, hay chỉ đơn thuần là cảm thấy mất mặt.
"Tiểu di mụ!"
Thi Gia Mộ hô to một tiếng:
"Ngươi làm ta hết hồn đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận