Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 831: Ngưng Hương Hoàn Đặc Biệt (2)

Tự thể nghiệm một lần, Cư Tử Dân mới phát hiện chỗ thần kỳ của Ngưng Hương hoàn, vết thương cháy đen nơi bả vai đã mọc ra thịt mới, khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Đúng là Mộc linh khí... Hơn nữa còn là Mộc linh khí thập phần tinh thuần.
Nếu là trước kia, Cư Tử Dân nhất định sẽ cảm thấy dùng Mộc linh khí tinh thuần như thế để luyện chế Ngưng Hương hoàn thật sự là phung phí của trời, nhưng bây giờ, sau khi tự thể nghiệm qua hắn mới cảm nhận được hiệu quả cường đại của nó.
Đan dược Mộc linh khí dù có tiền cũng không mua được. Vị tiền bối kia cùng lắm chỉ gặp mặt hắn một lần đã tiện tay cho hắn, cứ như cho mấy viên kẹo đường vậy.
‘Cao nhân như thế... sao lại ở trên Kim Đỉnh đảo chứ?’.
Lúc này, đảm bảo hai sư đệ sư muội đã an toàn, rốt cục Cư Tử Dân cũng có thời gian tỉnh táo nghĩ lại chuyện vừa xảy ra rồi.
Đầu tiên, lúc vị cao nhân kia đánh chết sáu vị Huyền Vương đỉnh phong, hắn không cảm nhận được một tia huyền khí nào.
Chứng tỏ vị cao nhân kia là dựa vào cường độ nhục thể giết sạch sáu người kia.
Cư Tử Dân vẫn tưởng bản thân tu luyện nhục thể đã vô cùng hiếm thấy, không ngờ còn có người viễn siêu hơn hắn, việc này khiến hắn không khỏi có chút nhớ nhung tự giễu một câu, bản thân đúng là ếch ngồi đáy giếng, khinh thường người trong thiên hạ.
Chỉ dựa vào một kích vừa rồi, Cư Tử Dân đã có thể xác định được thực lực vị tiền bối kia tuyệt đối cao hơn Huyền Vương cảnh, căn bản không thể xuất hiện trên đảo này.
‘Hẳn là vị tiền bối này đã dùng một loại kỹ thuật nào đó lên đảo ư?’.
Nếu thật sự là thế, Cư Tử Dân cảm thấy dù trên đảo có 1000 Huyền Vương cũng không đủ để hắn giết, nhưng cao nhân không làm như thế, thậm chí còn cứu hắn một mạng.
Việc này khiến Cư Tử Dân thế nào cũng không lý giải được, vô số vấn đề như măng mọc sau mưa không ngừng xuất hiện trong đầu hắn.
"Đảo này dù là Huyền Thánh cũng không thể tiến vào, sao vị tiền bối này có thể tiến vào được chứ? Hẳn là tu vi của hắn còn cao hơn Huyền Thánh nữa... Không không không, không thể, nhưng..... cũng không phải không thể."
‘Vị tiền bối này đến Kim Đỉnh đảo là muốn gì? Nếu muốn tầm bảo mà nói, trực tiếp giết sạch một ngàn người họ rồi từ từ tìm là được, nếu không phải tầm bảo...?’.
'Vì sao vị tiền bối này muốn cứu ta, khảo nghiệm vừa rồi là để làm gì, hắn muốn ta làm gì cho hắn..."
Từng vấn đề không ngừng quẩn quanh trong lòng Cư Tử Dân, khiến hắn có chút không biết làm sao.
Lúc này, hắn bỗng phát hiện miệng vết thương trên cánh tay đã hoàn toàn khép lại, sau khi thử đấm ra hai quyền thì Cư Tử Dân dần trở nên kiên định hơn.
Mặc kệ đến tột cùng vị tiền bối kia xuất phát từ loại nào mục đích nào mà cứu hắn, thì việc có ân cứu mạng vẫn là không thay đổi, bây giờ thứ hắn cần nghĩ là làm sao để báo đáp đối phương.
‘Chỉ mong khảo nghiệm vừa rồi thật sự chỉ là khảo nghiệm mà thôi.....’.
Sau hai canh giờ, Cư Tử Dân đưa sư đệ sự muội về doanh địa rồi quay lại nơi đại chiến khi nãy, hắn thấy cao nhân đang đứng ở dốc núi nhìn về phía xa xa.
"Bái kiến tiền bối, tại hạ đã trở về."
Cư Tử Dân đi tới, chắp tay với Giang Bắc Nhiên.
Nha đến tột cùng đây là cặp mắt gì vậy...
Lúc Cư Tử Dân rời đi, Giang Bắc Nhiên đã cải tiến lại Mẫn Nhiên Sáo Trang một chút, lần nữa tăng cường công dụng của hắn. nhưng vẫn như cũ, Cư Tử Dân vẫn thấy được hắn.
‘Thật không hợp thói thường.’.
Giang Bắc Nhiên nghiêng mặt qua, gật đầu nói:
"Kể từ hôm nay, ngươi đi đi theo bên cạnh ta đi."
Cư Tử Dân nghe xong sững sờ, rất nhanh đã chắp tay nói:
"Vâng!"
Cư Tử Dân có thể nhìn thấy Mẫn Nhiên Sáo Trang, việc này thật sự quá phiền phức, vạn nhất hắn gặp được đám Kế Tử Thạch, gây ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sao.
Cho nên Giang Bắc Nhiên mới quyết định giữ hắn ở bên người, ngoài ra còn có một chút lý do là...
Giang Bắc Nhiên muốn xác nhận một chút xem thiên phú con hàng này có thật sự yêu nghiệt không.
"Rất tốt, ta cho ngươi thêm một canh giờ nữa, trở về an bài một chút đi."
"Đã biết tiền bối!"
"Đi thôi!"
"Vâng! Tại hạ xin cáo từ."
Chờ Cư Tử Dân rời đi, Giang Bắc Nhiên lại lấy ra một tấm vải từ trong Càn Khôn giới.
"Ta con mẹ nó không tin con hàng này lại tà như vậy!”
Một lúc lâu sau, Cư Tử Dân trấn an đám sư đệ sư muội xong thì rời khỏi doanh địa, đi về nơi tiền bối đang đợi. Nhưng hắn còn chưa đi xa đã thấy tiền bối đứng đợi mình.
Thế là Cư Tử Dân vội chạy lên hành lễ nói:
"Bái kiến tiền bối, ta đã sắp xếp tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận