Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 833: Quay Về Doanh Địa

'Ách... Quả nhiên sự tình không có khả năng thuận lợi như vậy à.'.
Sau khi Cư Tử Dân vẽ được vài nét, Giang Bắc Nhiên nhận ra tầm nhìn của hai người hoàn toàn khác nhau.
Trình độ hội họa của Cư Tử Dân đủ để được xưng là đại sư, tuyệt đối có năng lực.
Đáng tiếc, bức tranh Cư Tử Dân vẽ ra không có gì khiến Giang Bắc Nhiên kinh hỉ cả.
Từ hình vẽ có thể thấy được Sơn Nhạc trong mắt Cư Tử Dân và Sơn Nhạc trong mắt Giang Bắc Nhiên y chang nhau.
Nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn không hết hy vọng, hắn tính dẫn Cư Tử Dân đi tới nơi khác xem thử có phát hiện gì mới không.
Cả hai cứ thế đi tới đêm nhưng vẫn không có bất kỳ phát hiện gì, vì thế Giang Bắc Nhiên dẫn Cư Tử Dân quay về doanh địa của đối phương.
"Sáng mai ở đây chờ ta.”
Giang Bắc Nhiên nói xong lập tức rời đi.
"Đa tạ tiền bối!"
Cư Tử Dân nhìn theo bóng lưng của Giang Bắc Nhiên, bái thật sâu.
Hắn biết tiền bối đang sợ hắn không về thì sư đệ và sư muội sẽ lo cho hắn, vì thế mới đưa hắn về tận nơi như thế.
'Tiền bối đúng là mặt lạnh tim nóng a...'.
Chờ đến khi không còn thấy Giang Bắc Nhiên nữa, Cư Tử Dân mới vào doanh địa.
Đưa tiễn Cư Tử Dân xong, Giang Bắc Nhiên cũng quay về sơn động nhà mình, nhưng vẫn chưa bước vào đã nghe được mấy tiếng kêu.
"Tiểu Bắc Nhiên ! ".
"Giang đại ca!"
"Đại thúc!"
"Ngọc! Ngọc!"
Giang Bắc Nhiên không khỏi đau đầu, xoa xoa song mũi rồi mở miệng nói:
"Chuyện gì?"
Giang Bắc Nhiên quét mắt nhìn đám người một lần, cả đám lập tức xếp hàng ngay ngắn. Sau đó Thi Phương Lan đứng ra nói:
“Hôm nay tay muốn ăn gà trống hầm! Là cái loại siêu cay đó! Còn nữa... Ngô..."
Nhìn ánh mắt sắc bén của Tiểu Bắc Nhiên, Thi Phượng Lan biết bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, đành phải "Hừ" một tiếng chạy đi.
Tiếp đó là Thi Gia Mộ, chỉ thấy nàng lấy một món đồ sắt có hình thù quái dị từ trong Càn Khôn giới ra:
"Đại thúc, ngươi nhận ra cái này không? Là Cam Bác Lượng đào được vào buổi chiều đó, tất cả mọi người không biết đây là gì cả."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy, xem xét tường tận trong chốc lát rồi nói:
"Không biết, đêm về cho trưởng bối nhà ngươi bình giám đi."
Từ khắc ấn trên đồ sắt, Giang Bắc Nhiên đoán nó là một loại pháp khí hỗ trợ bày trận này đó, nhưng nghĩ tới không phải đồ của mình thì mất hết hứng thú a.
"Ngay cả đại thúc cũng không biết a..."
Thi Gia Mộ cầm món đồ quái dị kia nhìn một lát, cuối cùng đưa ra một cái kết luận.
"Ha ha, xem ra lại nhặt được bảo bối rồi!"
Theo Thi Gia Mộ, thứ đại thúc không nhìn ra khẳng định là bảo bối a.
Chờ Thi Gia Mộ đi rồi, Đinh Nguyên Chính lại bưng lấy một khối xích đồng đi tới, nhưng vẫn chưa mở miệng đã nghe Giang đại ca lên tiếng.
"Các ngươi tìm được bảo tài gì thì trực tiếp bỏ vào trong kho hàng đi, không cần nói với ta, tất cả giải tán đi."
Nếu những thứ này thuộc về hắn, Giang Bắc Nhiên rất vui là chuyên gia giám bảo, nhưng đâu phải, vì thế càng nhìn càng khiến hắn khó chịu.
Hắn vốn là loại người thích nhắm mắt làm ngơ a. Dù sao cũng không chiếm được thì chi bằng đừng nhìn còn hơn.
Vì thế người xếp hàng tìm Giang Bắc Nhiên để giám bảo lập tức giải tán, chỉ còn mỗi Liễu Vi Ninh hai tay bưng mặt hô:
"Ngọc, ta muốn sờ sờ ngọc."
Nhìn Liễu Vi Ninh một chút, Giang Bắc Nhiên nghi ngờ nói:
"Trong kho hàng có nhiều ngọc như vậy, sao ngươi nhất định phải nhìn chằm chằm vào khối ngọc trên tay ta vậy?”
"Không giống nhau."
Liễu Vi Ninh lắc đầu:
"Ngọc của tiên sinh..."
Liễu Vi Ninh nói xong thì ngửa đầu lên suy nghĩ:
"Cọ cọ là thoải mái nhất."
"Nói rõ nguyên nhân."
Giang Bắc Nhiên vốn tưởng Liễu Vi Ninh thích Hạo Nhiên Chính Khí trong Hồng Hộc Ngọc, vì loại khí tức này có thể gột rửa tâm hồn người ta, khiến tinh thần người đeo được bình an hơn.
Nhưng lần này lên Kim Đỉnh đảo họ cũng tìm được không ít loại ngọc có hiệu quả như thế, nhưng có vẻ chúng đều không thỏa mãn được khát vọng của Liễu Vi Ninh.
Đơn giản mà nói, số ngọc đó không bằng Hồng Hộc Ngọc.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi có chút hiếu kỳ, vì phẩm chất của số ngọc mới tìm được kia đều khá cao. Thậm chí còn có Huyền cấp thượng phẩm nữa, đủ để khiến ngay cả Huyền Tôn cũng phải động tâm.
Dù Giang Bắc Nhiên biết Hồng Hộc thạch rất hiếm nhưng hiếm đến mức nào thì hắn không rõ lắm.
Vì Hồng Hộc Ngọc có số lượng không nhiều, hơn nữa linh lực ẩn chứa trong đó cũng không đủ, vì thế rất khó đánh giá.
Nói chung cho đến nay, Giang Bắc Nhiên biết Liễu Vi Ninh có được loại Mệnh Khuê Chi Thể mà bất kỳ Luyện Ngọc sư nào cũng mơ ước có được. Loại thể chất này không chỉ giúp người sở hữu tìm được loại ngọc có phẩm chất cực cao mà còn cảm nhận được tiềm lực của ngọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận