Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 836: Tăng Quốc

Trong lúc nói chuyện phiếm cùng đối phương, Giang Bắc Nhiên cũng có cái nhìn khái quát hơn về Tăng quốc. Quốc gia này nổi tiếng vì thông thương an toàn nhất lục quốc. nếu người tu luyện của quốc gia khác có giao dịch bí mật gì muốn trao đổi, trước tiên sẽ nghĩ tới Tăng quốc.
Cho nên, Tăng quốc có rất nhiều chợ đen để giao dịch ngầm. Đồng thời, đây cũng là vì Tăng quốc có một lượng lớn tài nguyên.
Đương nhiên, việc thông thương an toàn có quan hệ rất lớn với thực lực tổng hợp của người tu luyện Tăng quốc. Trong lục quốc, Tăng quốc là nơi có nhiều linh mạch nhất, cũng không biết có phải phong thuỷ tốt không, nơi này có thể hệ trẻ rất tốt.
Tuy thực lực Tăng quốc mạnh nhưng cũng chẳng cách nào cùng lúc chiếm đoạt năm nước khác. Dù sao tuy bình thường bọn họ môi hở răng lạnh nhưng chỉ cần Tăng quốc đám xuất thủ với bất kỳ một nước nào khác, tức quốc chắc chắn sẽ ra tay giúp đỡ.
Mà Giang Bắc Nhiên cũng biết rốt cuộc nước nào mạnh nhất trong lục quốc rồi.
'Tăng quốc ư... Nếu rảnh thì tới xem một chút cũng tốt.'.
Giang Bắc Nhiên rất thích mấy chữ ‘thông thương an toàn’ này, cũng không biết có an toàn tới mức ngay cả Thiên Đạo cũng không nhắm vào hắn được không.
Đương nhiên, dù hắn không an toàn, hắn vẫn có thể an bài tiểu đệ đi xử lý.
Ví dụ tiểu đệ vừa thu nhận trước mắt này chẳng hạn.
Lúc này, ngay cả Tăng quốc Giang Bắc Nhiên cũng hiểu rõ bảy tám phần thì hiển nhiên càng hiểu rõ hơn về Cư Tử Dân.
Cư Tử Dân tuổi nhỏ mất phụ mẫu, được người tu luyện của Vô Thượng tông nhìn trúng nên đem thu vào.
Thế nhưng con đường tu luyện của Cư Tử Dân cũng chẳng đầu xuôi đuôi lọt mà ngược lại còn vô cùng long đong.
Vô luận là tâm pháp hay huyền công, hắn đều là người lĩnh ngộ chậm nhất, từng bị tông môn xem như phế vật mà đối xử.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi nghĩ tới Cố Thanh Hoan.
Hắn cũng là không có chút thiên phú nào về mặt tu luyện, học cái gì cũng không vào.
Mà Cư Tử Dân thì may mắn hơn Cố Thanh Hoan, hắn gặp được Bá Nhạc của mình.
Cư Tử Dân trời sinh không chịu thua kém, hắn nghĩ, nếu mình đã không thể tu luyện như người khác thì một lần không được luyện trăm lần, trăm lần không được luyện ngàn lần. Thiếu sót về thiên phú thì bù đắp bằng cố gắng vậy.
Có một lần, hắn đang liều mạng luyện tập thì được một vị trưởng lão Vô Thượng tông đi ngang qua và chú ý tới.
Về sau, mỗi ngày vị trưởng lão này đều cố tình đi ngang qua, đối phương cũng phát hiện Cư Tử Dân dù không ai giám sát nhưng chưa từng lười biếng.
Dần dà liền sinh lòng yêu mến anh tài, muốn thu Cư Tử Dân làm đệ tử.
Sau đó, vị trưởng lão này đã chỉ ra một con đường cho Cư Tử Dân, nếu hắn không lĩnh ngộ được tâm pháp và huyền công, vậy không bằng mở ra lối đi riêng, tìm một hướng đi khác, ví dụ tăng cường nhục thể chẳng hạn.
Tuy có rất ít người đi con đường này nhưng dù sao thì tu luyện tâm pháp và huyền công đã là tử lộ với Cư Tử Dân, vậy cứ thử chữa ngựa què xem có thành ngựa lành không.
Nghe Cư Tử Dân miêu tả xong, Giang Bắc Nhiên sinh ra hai loại ý nghĩ.
Một là cảm thấy bản thân và vị sư phụ kia của Cư Tử Dân không mưu mà hợp.
Hai là muốn cho Cố Thanh Hoan đánh thử một trận với Cư Tử Dân để xem rốt cục là ai mạnh hơn.
Từ khi Cố Thanh Hoan phát hiện ra cách dùng Chân Nguyên Thiên Cương Quyết và đi theo con đường rèn đúc thì chưa có tiến triển gì nhiều.
Có lẽ Cư Tử Dân có thể truyền thụ được chút kinh nghiệm cho Cố Thanh Hoan, dù sao lần trước sau khi thấy Cư Tử Dân đối chiến với Hỏa Linh Thể bẩm sinh kia, Giang Bắc Nhiên có thể nhìn ra con hàng này là theo trường phái thực chiến.
"Tiền bối, vẽ xong."
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang tự hỏi khi nào sẽ để Cố Thanh Hoan gặp Cư Tử Dân thì Cư Tử Dân dâng giấy vẽ bằng hai tay tới trước mặt Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nhìn thoáng qua giấy vẽ, vẫn chẳng phát hiện có gì khác thường cả.
'Hẳn là thiên phú của hắn không như ta nghĩ?'.
Cảm thấy kế hoạch có vẻ đã đi sai hướng, Giang Bắc Nhiên lần nữa nghĩ cách điều chỉnh. Hẳn không nên nhìn từ chỗ cao mà nên nhìn từ chi tiết nhỉ?
Nghĩ xong, Giang Bắc Nhiên cũng cảm thấy việc cần làm hơi nhiều, chẳng biết có hoàn thành trước khi ra đảo không.
Cơ mà nghĩ xong rồi thì nên bắt tay vào làm thôi.
Giang Bắc Nhiên dẫn Cư Tử Dân xuống núi, nhìn quanh một vòng rồi đi về hướng tây.
Giang Bắc Nhiên cảm thấy những thứ cần vẽ quá nhiều nên suy nghĩ một lúc rồi nói với Cư Tử Dân:
"Vẽ ra hết những thứ ngươi không thấy rõ chi tiết đi.”
Cư Tử Dân đi theo Giang Bắc Nhiên nhiều ngày như vậy, tất nhiên cũng hiểu vị tiền bối này muốn làm gì.
Hẳn là muốn mượn ánh mắt của hắn để tìm kiếm bí mật trên đảo, về phần là bí mật gì thì đương nhiên hắn không hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận