Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 843: Thạch Linh Thứ Hai (1)

"Đây cũng nhờ Lâm tiểu thư chiếu cố ta, ta mới có thể bò lên nhanh như vậy."
"Vậy cũng do ngươi có năng lực thì người ta mới giúp ngươi mở cửa sau được, còn có chức vụ nào khác không?”
"Có."
Tiểu Thất gật gật đầu, tiếp tục bẩm báo.
Nghe xong, Giang Bắc Nhiên phát hiện Tiểu Thất có nhiều chức vụ lắm. Đổi lại là thế kỷ 21, chỉ sợ danh thiếp phải to bằng tờ A4 mất.
"Phốc, người của Lâm gia thật sự không sợ khiến ngươi mệt chết a."
Ngay cả chuyện tuyển người hầu thị nữ mà Tiểu Thất cũng làm thì Giang Bắc Nhiên không nhịn được cười.
"Rất tốt, người tài giỏi luôn có nhiều việc cần làm. Lâm gia đã tin tưởng ngươi như vậy, ngươi cũng đừng cô phụ người ta."
"Vâng, xin Vương đại ca yên tâm."
"Nghe Lâm Thi Uẩn nói, lần này các ngươi tham gia Bích Tiêu hội với mục đích là ba vị trí đầu sao?"
"Vâng! Lâm tiểu thư nói, lần này dù là liều mạng cũng phải đoạt được một trong ba vị trí đầu.”
"Kết quả thế nào?"
"Cái này..."
Tiểu Thất ngượng ngùng cúi đầu:
"Trên đảo có quá nhiều Huyền Vương lợi hại, mỗi lần ra ngoài chúng ta đều thận trọng từng bước, thật sự không có quá nhiều thời gian để tìm kiếm tài bảo."
Giang Bắc Nhiên nghe xong cười một tiếng, nói:
"Nếu ngươi biểu hiện phần tu vi như vừa đánh nhau với Thạch Linh vừa rồi ra ngoài, trên đảo này còn có người tu luyện nào có thể làm đối thủ của ngươi?"
Nghe Vương đại ca nói xong câu này, Tiểu Thất nhìn về phía hai tay của mình và nói:
"Ta cũng không biết vừa rồi lực lượng kia từ đâu mà ra. Lúc ấy chỉ muốn nghĩ phải bảo hộ Lâm tiểu thư đến cùng thôi."
"Không liên quan gì tới bí cảnh kia?"
Tiểu Thất vốn định trả lời "Hẳn là vậy" nhưng nghĩ lại, kỳ thật những gì hắn biết về bí cảnh kia kỳ thật vẫn chỉ nửa vời, đến cùng liên quan không thì hắn thật sự không biết.
Thấy Tiểu Thất lâm vào trầm tư, Giang Bắc Nhiên đứng dậy vỗ vai của hắn:
"Có lẽ chờ lần sau ngươi vào bí cảnh sẽ biết thôi. Hiện tại thân thể của ngươi đã không đáng ngại, trở về báo bình an đi."
"Vâng!"
Tiểu Thất nói xong thì thi lễ với Giang Bắc Nhiên thật sâu.
Mặc dù nội tâm không bỏ nhưng nếu Vương đại ca đã hạ lệnh kêu hắn trở về thì Tiểu Thất cũng không hai lời, thi lễ xong lập tức rời đi.
Nhìn bóng lưng của Tiểu Thất, Giang Bắc Nhiên nghĩ, lần này đột nhiên xuất hiện dị tộc Huyền Hoàng cấp, tám phần là vì có Tiểu Thất tới tham gia Bích Tiêu hội lần này.
Dù sao Tiểu Thất cũng là mệnh nhân vật chính, không có chuyện gì sao mà được?
'Mặt khác, nếu là sự kiện được chuẩn bị cho nhân vật chính... thì hẳn sẽ không đơn giản như vậy a.'.
Trở lại doanh địa nhà mình, Giang Bắc Nhiên thấy các thành viên trong tiểu đội vẫn hồn nhiên ăn uống, chẳng biết gì về sự kiện người tu luyện đoàn diệt bên ngoài.
"Tiểu Bắc Nhiên !"
Thi Phượng Lan giấu hai tay ở sau lưng, chạy về phía Giang Bắc Nhiên.
"Thế nào?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
"Ngươi nhìn này!"
Thi Phượng Lan đưa vỉ hấp từ sau lưng ra trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Bánh bao ta tự tay chưng nè."
"Thì sao?"
"Ngươi không muốn nếm thử à?"
Thi Phượng Lan chớp chớp mắt, mong đợi nói.
"Không muốn."
"Ngươi nói ngươi muốn ăn đi!"
"Không muốn là không muốn."
Thi Phương Lan biết bản thân không thể thay đổi chủ ý của Tiểu Bắc Nhiên, chỉ đành phải thỏa hiệp:
"Ta làm khó ăn quá hả... Cho nên vẫn nên ăn đồ ngươi làm thì hơn!”
"Nói sau đi, ta còn có chuyện phải làm."
"Tiểu Bắc Nhiên, từ sau khi vào đảo, dường như ngươi có rất nhiều việc, ngươi đang làm gì vậy?"
Sau khi biết mình có thể đoạt giải nhất, Thi Phương Lan đã mở ra hình thức dạo chơi ngoại thành, trước đó nàng còn biết giúp đỡ và xem tài liệu các kiểu. Mấy ngày nay thì chẳng muốn động tay động chân, cả ngày chỉ biết lôi kéo Thi Gia Mộ cùng chơi Huyền Long truyền thuyết.
Đương nhiên, Thi Phượng Lan muốn nhất vẫn là chơi với Tiểu Bắc Nhiên, nhưng Tiểu Bắc Nhiên cũng vô cùng bận rộn, chẳng thèm đếm xỉa gì tới nàng.
Thấy Tiểu Bắc Nhiên không có trả lời mà tiếp tục đi thẳng vào phòng, Thi Phương Lan kéo ống tay áo của hắn lại:
"Tiểu Bắc Nhiên ! hôm nay ngươi bồi ta chơi một lúc thôi ! chỉ một ngày ! ".
"Ta nói rồi, ta có chính sự cần làm."
"Nha... Vậy được rồi."
Thấy Tiểu Bắc Nhiên nói một cách nghiêm túc, Thi Phượng Lan cũng không quấn lấy nữa, có chút tiếc nuối đi tìm Thi Gia Mộ chơi.
Giang Bắc Nhiên mở cửa phòng, vừa khởi động Thiên Nhãn Trận thì phát hiện trên màn hình ‘giám sát’ của khu Đông Nam có một truyền tống trận.
Sau đó một Thạch Linh thông qua truyền tống trận đi lên đảo.
'Khá lắm, ta biết ngay việc này không đơn giản như vậy mà.'.
"Thạch Linh! ?"
"Chuyện gì xảy ra! ? Sao khí tức của hắn mạnh vậy."
"Không thích hợp! Tam sư đệ, mau rời khỏi đây!"
"Đại sư huynh, ta... Ta không động được."
Ban Lượng đứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Khi Thạch Linh xuất hiện, hắn bỗng cảm thấy hai chân mình như đeo chì, bước một bước cũng chẳng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận