Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 892: Lại Gặp Thi Ngữ Đồng

Chưa vào cửa, Giang Bắc Nhiên đã nghe được tiếng cãi vã truyền ra từ trong phòng, hắn nhún nhún vai, đẩy cửa đi vào.
Thấy Tiểu Bắc Nhiên trở về, Thi Phượng Lan lập tức đứng dậy chạy tới, chỉ vào Thi Gia Mộ mà nói:
"Tiểu Bắc Nhiên, ngươi làm cho ta một bộ thẻ nhóm khác đi! Bộ này căn bản không thắng được nàng!"
Giang Bắc Nhiên nhận lấy thẻ nhóm từ tay Thi Phượng Lan rồi trả lời:
"Ta dùng thẻ nhóm này có thể đánh với nàng hơn 12 ván, thắng 10 ván, là thẻ nhóm dễ thắng nàng nhất."
"Thế nhưng... Thế nhưng..."
Trong lúc Phượng Lan đang nghĩ ra lý do phản bác thì Thi Gia Mộ đứng lên nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đại thúc! Ta đã làm lại một bộ thẻ nhóm mới rồi, lần này nhất định có thể đánh bại Lục Mạch Thần Kiếm của ngươi!"
"Nha."
Nhìn Thi Gia Mộ đã hoàn toàn khôi phục, Giang Bắc Nhiên cảm thấy đúng là tiểu hài tử, quả nhiên ngủ qua một giấc thì phiền não gì cũng quên hết.
Mà Thi Gia Mộ cũng bị tiếng a của Giang Bắc Nhiên kích thích không nhẹ, nàng móc thẻ bài ra, hô:
"Đại thúc, mau tới đánh một ván! Hôm nay xem ta thắng ngươi thế nào này!"
"Chờ một chút!"
Lúc này, Thi Phượng Lan hô lên một tiếng, sau đó hắng giọng, chính thức nói ra:
"Tiểu Bắc Nhiên, hôm nay có hai người từng tới bái phỏng ngươi, ta đều thay ngươi tiếp đãi rồi."
Nhìn Thi Phượng Lan nói xong thì biểu lộ như muốn nói mau nhanh khen ta đi, nhanh khen ta đi, Giang Bắc Nhiên trả lời:
"Hai người nào?"
Thi Phượng Lan không được khen ngợi thì phồng má lên, sau đó mới tiếp tục nói:
"Một cái quán chủ Thái Ất quán. Hắn nói chỉ cần ta nói với ngươi hắn tới tìm, ngươi sẽ biết là chuyện gì."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu:
"Ừm, còn người còn lại thì sao?"
"Có chuyện gì thế?"
Thi Phượng Lan hiếu kỳ nói.
"Chuyện người lớn, tiểu hài tử đừng hỏi."
"Ngươi mới là tiểu hài tử!"
Thi Phương Lan bất mãn "hừ" một tiếng, tiếp tục đáp:
"Còn một người nữa là Đồng Đồng, lại nói, Tiểu Bắc Nhiên a, ngươi biết Đồng Đồng từ lúc nào a?"
'Đồng Đồng?' Giang Bắc Nhiên sửng sốt một giây, lập tức kịp phản ứng Đồng Đồng trong miệng thi Phương Lan chính là Thi Ngữ Đồng.
'Tiểu yêu nữ này sao còn tìm tới cửa chứ?' Giang Bắc Nhiên không kinh ngạc vì sao Thi Ngữ Đồng biết hắn ở đây, ngay cả Trảm Nhật Lưu nàng cũng biết thì việc này có tra cũng chỉ mất vài phút.
Nghe tới tên Thi Ngữ Đồng, Thi Gia Mộ cũng lại gần hỏi:
"Khó trách lần trước đại thúc nghe được tên Ngữ Đồng từng hỏi về nàng, quả nhiên ngươi có biết nàng."
Giang Bắc Nhiên cũng không giải thích nhiều, chỉ nhìn Thi Phương Lan và hỏi:
"Nàng tới tìm ta làm cái gì?"
"Không trả lời câu hỏi của ta..."
Thi Phương Lan lầm bầm một tiếng rồi móc một phong thư từ trong Càn Khôn giới ra, đưa cho Giang Bắc Nhiên:
"Này, nàng tới kêu ta đưa ngươi cái này.”
‘Sách?' Giang Bắc Nhiên đưa tay nhận lấy, mở bức thư ra.
‘Đàm quốc, Vân Châu, Nhậm Võ quận, Trảm Nhật Lưu ngay ở chỗ này.’ Dù nội dung ngắn nhưng đủ để khiến Giang Bắc Nhiên phải kinh ngạc.
"Nàng đến đây lúc nào?"
Giang Bắc Nhiên cất phong thư rồi hỏi Thi Phượng Lan.
"Khoảng... Một canh giờ trước."
Thi Phượng Lan suy nghĩ một lát rồi đáp.
'Một canh giờ trước... Nói cách khác, sau khi đụng mặt nàng đã tới đây? Thất sự không hiểu nàng nghĩ gì... . Muốn ép ta nợ ân tình của nàng sao?’ Bất quá nha đầu này thật sự có bản lĩnh?
Ngay cả phường chủ Linh Lung phường là Thi Hoằng Phương cũng biết biết loại bảo vật này mà nàng không những biết, hơn nữa còn biết nó ở đây. Nếu nói nàng gạt hắn thì Giang Bắc Nhiên cảm thấy quá vô nghĩa, tuy tiểu yêu nữ là tiểu yêu nữ nhưng không đến mức làm mấy chuyện nhàm chán này.
Nếu nói là bẫy rập thì hệ thống cũng không nhắc nhở.
‘Không lẽ đây lại là thiên phú tầm bảo gì đó?’ Giang Bắc Nhiên không nghĩ nữa, hắn nhìn về phía Thi Gia Mộ rồi hỏi:
"Ngươi và Thi Ngữ Đồng rất quen thuộc sao?"
"Ừm, cũng khá."
"Lần trước ngươi nói với ta nàng có năng lực có thể né tránh nguy hiểm, vậy trừ năng lực này ra, nói thêm cho ta về những chuyện khác của nàng đi.”
Dù Giang Bắc Nhiên cũng không muốn liên quan gì tới Thi Ngữ Đồng nhưng hiện tại chuyện đã quấn tới thân, người ta còn tặng lễ lớn cho hắn, hắn chỉ đành tìm hiểu cho rõ trước rồi lại quyết định nên làm gì sau vậy.
"Ngữ Đồng a..."
Thi Gia Mộ suy nghĩ một lát rồi đáp:
"Vì nàng có năng lực có thể biết trước nguy hiểm nên người trong nhà dù lớn nhỏ đều thích dẫn nàng theo khi đi ra ngoài. Dần dà nàng có chút không kết nối được với đám tiểu bối chúng ta mà thường qua lại với trung và cao tầng trong tộc hơn.”
‘Qua lại với cao tầng...' Lời này khiến Giang Bắc Nhiên như nắm bắt được gì đó, cũng hiểu vì sao nàng biết hắn đang muốn tìm Trảm Nhật Lưu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận