Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 893: Tới Thái Ất Quán

Dưới tình huống ngay cả Thi Hoằng Phương cũng không biết Trảm Nhật Lưu là gì, khả năng cao hắn đã đi hỏi một tộc nhân khác, mà vừa vặn lại bị tiểu yêu nữ kia nghe được.
"Còn gì nữa không?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
"Ừm..."
Thi Gia Mộ suy tư một lát rồi nói tiếp:
"Nghe nói Thánh Hiền đã chuẩn bị để nàng gia nhập đội đi săn."
"Đội đi săn?"
Lần đầu Giang Bắc Nhiên nghe tới cái tên này, hắn bèn hỏi.
“Là tiểu đội chuyên phụ trách ra ngoài săn dị thú và tìm kiếm thiên tài địa bảo của tộc chúng ta. Tu vi thành viên trong đội thấp nhất cũng là Huyền Tông. Nhưng năng lực của Ngữ Đồng quá đặc biệt, rất thích hợp đi cùng, dường như Thánh Hiền dự định phá lệ để nàng tham gia sớm.”
'Hít... Tiểu đội Huyền Tông, quá độc ác rồi.’ Sau khi nghe Thi Gia Mộ kể về Thi Ngữ Đồng, Giang Bắc Nhiên vẫn chưa có được tin tức hắn cần.
"Được, ta đã biết."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, xem như đã hiểu sơ về Thi Ngữ Đồng.
"Mau tới đại chiến ba trăm hiệp nữa đi!"
Thi Gia Mộ nói rồi giơ thẻ bài trong tay ra.
"Ta còn phải đi ra ngoài một chuyến nữa, hai người các ngươi đi chơi trước đi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đẩy cửa ra ngoài.
"Ai!"
Thi Gia Mộ hô lên một tiếng, sau đó như nhụt chí, lần nữa ngồi xuống, nhìn tiểu di mụ hỏi:
"Ngươi nói xem, có phải đại thúc đi tìm Ngữ Đồng rồi không?"
"Có thể lắm."
"Kỳ quái..."
"Sao thế?"
Thi Phượng Lan khó hiểu hỏi.
"Nếu đại thúc biết Ngữ Đồng thì lần trước đi Kim Đỉnh đảo sao không dẫn nàng theo, hại ta luôn cảm thấy rất áy náy."
"A, ngươi đã đồng ý sẽ dẫn Đồng Đồng đi cùng à?"
"Đúng rồi, ta vốn cảm thấy năng lực của nàng rất hữu dụng cho chuyến di. Ai biết... . Được rồi được rồi, không nhắc tới nữa, cũng không biết tại sao đại thúc biết nàng nữa, theo lý mà nói, Ngữ Đồng không quá thích nói chuyện với người xa lạ a."
"Đây là Tiểu Bắc Nhiên, sao mà giống được.”
Thi Phương Lan đắc ý nói một câu rồi giơ thẻ bài trong tay lên nói:
"Tới tới tới, lại đánh thêm một ván nữa, lần này ta nhất định thắng ngươi."
"Ha ha ha! Sao mà được! Tới tới tới."
Sau khi rời khỏi Vạn Hoa cốc, Giang Bắc Nhiên không đi tìm Thi Ngữ Đồng mà tới Thái Ất quán.
Về chuyện của Thi Ngữ Đồng, Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị xem thử trước có thể lấy Trảm Nhật Lưu không. Nếu được, hắn sẽ nhớ kỹ nhân tình này. Ngược lại sẽ quay về hỏi vì sao Thi Ngữ Đồng nói Trảm Nhật Lưu ở đó, từ đó dò tìm manh mối.
Giang Bắc Nhiên vừa vào Thái Ất quán thì trên lầu đã vang lên tiếng hô.
"Bắc Nhiên a, mau lên đây, có tin tức tốt này."
"Đăng đăng đăng..."
Giang Bắc Nhiên đi lên lầu hai thì phát hiện Thận Thiên Hoa cũng ở đây.
"Đại sư."
Thận Thiên Hoa đứng dậy, hành lễ với Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nhẹ gật đầu với hắn, xem như chào hỏi.
"Đến đây Bắc Nhiên, mau ngồi xuống. Lần này lão Thận là tới cùng thành ý đó, ta cũng hưởng ké được chút ánh sáng của ngươi.”
'Hưởng ké?' Giang Bắc Nhiên có chút nghi hoặc, hắn ngồi xuống bên người Lục Dương Vũ, cùng nhìn về phía Thận Thiên Hoa.
Thận Thiên Hoa đẩy chén rượu trước mặt qua bên cạnh, trịnh trọng mở miệng:
"Đầu tiên, ta xin biểu thị sự áy náy vì cuộc nói chuyện lần trước. Chỉ là tại hạ cũng không dư dả gì, không có pháp bảo nào có thể vừa mắt đại sao. Cho nên nghĩ một hồi, cảm thấy thứ duy nhất có thể khiến đại sư hứng thú hẳn chỉ có cuốn cổ tịch này mà thôi.”
Thận Thiên Hoa nói xong thì lấy tám quyển thẻ trúc từ trong Càn Khôn giới ra, chỉnh lý thật tốt mới đưa tới trước mặt Giang Bắc Nhiên.
'Lại là cổ tịch? Ngươi buôn cổ tịch hay gì?’ Trong ấn tượng của Giang Bắc Nhiên, thư tịch của thời viễn cổ rất hiếm thấy, bằng không người ở thời đại này cũng không thắc mắc gì về viễn cổ. Ví dụ vì sao Huyền Đế biến mất, lần thức tỉnh được ghi lại trong sử sách liệu có phải lần thức tỉnh đầu tiên của nhân loại không.
Mà giá trị của loại cổ tịch này không thấp, dù là chiêu thức hay trận pháp được ghi bên trong đều vô cùng lợi hại.
Thậm chí còn có người bị hù tới mức xem cổ tịch như ‘hộp mù’ đem bán, hơn nữa cũng vì từng có người lấy được công pháp Địa cấp trong ‘hộp mù’ này mà giá được đẩy lên cực cao.
Thận Thiên Hoa chỉ là một tán tu nhưng trên thân lại có hai quyển cổ tịch, cũng coi như rất khó hiểu.
Nhìn Giang Bắc Nhiên dò xét mình, Thận Thiên Hoa không đợi bị hỏi đã chủ động giải thích:
"Nhiều năm trước tại hạ từng học được một loại bí pháp tìm kiếm cổ tịch, cho nên mới có thể có được những thứ này."
"Bí pháp tìm kiếm cổ tịch?"
Giang Bắc Nhiên hứng thú hỏi một câu.
So với bộ cổ tịch trước mắt bộ này, đương nhiên hắn hứng thú với bí pháp tìm kiếm cổ tịch hơn. Hơn nữa, dựa vào những chuyện Thận Thiên Hoa đã trải qua, Giang Bắc Nhiên phát hiện được một nghề mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận