Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 915: Tin Tức Của Cổ Hoàng (1)

"Ai ! ta đến đây!"
“Tới gì?”
Theo âm thanh băng lãnh của sư huynh, Lâm Du Nhạn lập tức tỉnh táo lại, nháy mắt hai cái rồi nhỏ giọng nói:
"Sư huynh... Ta sẽ cố tập chải bím tóc thật đẹp."
"Cái gì?"
Trong lúc nhất thời Giang Bắc Nhiên có chút theo không kịp mạch não của Lâm Du Nhạn.
"Ta nhất định sẽ cố gắng."
Lâm Du Nhạn nói xong thì che mặt chạy khỏi phòng bếp.
Giang Bắc Nhiên khó hiểu nhìn Lâm Du Nhạn một chút rồi lắc đầu, bưng cháo rời đi.
Giang Bắc Nhiên đặt cháo lên bàn đá trong hoa viên rồi kêu Lâm Du Nhạn tới ăn.
Giang Bắc Nhiên húp một ngụm nước gạo trong veo rồi đưa cho Lâm Du Nhạn một cuốn sách.
"Công pháp này có tên là Chân Nguyên Thiên Cương Quyết, ta cần ngươi luyện nó."
Trước mắt, Giang Bắc Nhiên vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết vấn đề tiêu hao quá nhiều linh thạch cho kết giới bản tâm. Vì thế hắn cần một ‘động cơ vĩnh cửu’ như Cố Thanh Hoan.
Một khi Lâm Du Nhạn học xong Chân Nguyên Thiên Cương Quyết cũng sẽ như Cố Thanh Hoan, khiến toàn bộ kết giới bản tâm tràn ngập Hỏa linh khí tuôn ra từ cơ thể hắn. Mà đổi lại là Lâm Du Nhạn hẳn sẽ là Mộc linh khí.
Cộng với bên trong thân thể Lâm Du Nhạn có Mộc linh khí tinh thuần, một khi thành công có thể nói là kiếm lời lớn a.
'Ân... phải tìm cách để Hỏa linh khí của Thanh Hoan hóa thành Hỏa linh khí tinh khiết mới được.’.
Giang Bắc Nhiên đã nghĩ vậy từ lâu, Ngũ Hành linh mạch được các đại tông môn bảo vệ nghiêm ngặt. Đến đệ tử nhà họ còn chẳng cho vào thì làm sao cho ngoại nhân vào được. Có thể nói là có tiền cũng chẳng mua được.
Dù sao trước đó Giang Bắc Nhiên từng một mình độc hưởng cả một Mộc linh mạch, từ đó mới có thể dùng chúng để phát triển linh thạch, thậm chí còn có thể trồng cây, muốn nuôi dưỡng mấy ngàn đệ tử một tông với một linh mạch thì vẫn nên tính toán tỉ mỉ.
Khi còn ở Thi gia, Giang Bắc Nhiên từng bóng gió hỏi thăm xem ở đó có linh mạch ẩn chứa Hỏa linh khí tinh tuần không nhưng mãi vẫn chẳng có câu trả lời cụ thể.
Cuối cùng hắn chỉ có thể tới chợ đen để thử vận may thôi.
Nhưng đối với Giang Bắc Nhiên mà nói, việc tới phòng đấu giá do tông môn quản lý đều vô cùng nguy hiểm chứ đừng nói chi là nơi ngư long hỗn tạp như chợ đen.
"Vâng, ta nhất định sẽ mau chóng luyện thành."
Lâm Du Nhạn vừa nói vừa nhận lấy Chân Nguyên Thiên Cương Quyết.
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, tiếp tục uống cháo.
Sau một bàn ăn sáng mỹ vị, Giang Bắc Nhiên chuẩn bị dọn dẹp đồ vào phòng bếp thì Lâm Du Nhạn kích động hô lên.
"Sư huynh, để ta, để ta dọn cho!”
"Được rồi, vậy ta ra ngoài một chuyến, ngươi thu thập xong thì tranh thủ thời gian luyện công đi."
"Yên tâm sư huynh! Cứ giao cho ta là tốt."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, hắn buông bát đũa xuống rồi rời khỏi phủ đệ.
Thấy bóng lưng sư huynh hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, Lâm Du Nhạn hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở một hơi.
Tiếp lấy lại hít, lại thở, lại hít...
"Hô... Hô..."
Lâm Du Nhạn hô hấp ngày càng dồn dập, nhìn bát đũa sư huynh đã dùng qua thì chậm rãi đưa tay lên cầm lấy.
'Chỉ thiếu một cái bát thôi... hẳn sư huynh không phát hiện ra đâu nhỉ, hì hì.'.
Lạc Tấn thành, trong tửu lâu tại Thượng Phẩm hiên, Giang Bắc Nhiên ngồi trên phòng nhỏ lầu hai, thưởng thức thức ăn đặc sắc ở nơi này.
'A? Thịt cá nơi này được xử lý không tệ, mềm non nhưng không mất cảm giác, ngược lại cũng có chút bản lĩnh.’.
Giang Bắc Nhiên cẩn thận nhai hai miếng cá, cảm thấy đầu bếp này hẳn có đủ tay nghề, khó trách có thể trở thành tửu lâu số một Lạc Tấn thành.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị nếm thử một cuốn tỏi rêu thì cửa phòng đột nhiên bị gõ vang.
"Vào đi."
Theo tiếng kẹt kẹt vang lên, phòng cửa bị đẩy ra, hai đạo thân ảnh cùng nhau đi đến.
"Bái kiến Vương đại ca!"
Tiểu Thất sung mãn khom mình hành lễ.
Lâm Thi Uẩn ở bên cạnh cũng hành lễ hô lên một tiếng:
"Xin chào đại sư."
Dù sao nàng cũng không phải thủ hạ của Giang Bắc Nhiên, coi như nàng muốn hành đại lễ cũng không có tư cách.
Giang Bắc Nhiên gật đầu, nhìn hai người một chút rồi nói:
"Lại đây ngồi đi."
"Vâng."
Tiểu Thất lên tiếng, ngồi xuống bên trái Giang Bắc Nhiên, sau đó lấy một vò rượu từ trong Càn Khôn giới ra rồi nói:
"Vương đại ca, ta biết thứ trong chén ngài là thứ tốt, vò rượu này tên Đồ Mi Hương, là rượu do Nhưỡng Tửu sư của cung đình nhưỡng ra, ngài nếm thử xem có hợp khẩu vị không."
Địa vị hoàng thất Kỳ quốc so với Thịnh quốc cao hơn không biết bao nhiêu lần, có thể trở thành Nhưỡng Tửu sư ngự dụng, phẩm giai khẳng định không thấp. Đương nhiên, muốn lấy được vò rượu này khẳng định rất khó.
"Có lòng rồi."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Vương đại ca đến mau, ta rót rượu cho ngài đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận