Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 916: Tin Tức Của Cổ Hoàng (2)

Tiểu Thất nói xong thì đứng lên, xốc bình rượu, cẩn thận từng li từng tí rót cho Giang Bắc Nhiên một chén.
"Ừm... Đây là... Trà à?"
Giang Bắc Nhiên nghe mùi rượu hỗn hợp với mùi trà thì cảm thấy có chút ý tứ.
Dù mũi hương hỗn hợp này không quá hài hòa nhưng vẫn khiến người ta chờ mong.
Ngửi mùi rượu xong, Giang Bắc Nhiên cầm một cái chén nhấp một ngụm, lập tức cho nó điểm cao.
Rượu này có mùi trà, thật thú vị. Tuy hơi kỳ nhưng vẫn ngon, mùi trà xanh thanh hương kết hợp với mùi rượu nhạt, không chát, không sắc, là một loại rượu cực kỳ ôn hòa.
So với những loại rượu có nồng độ cồn cao mà nói, Giang Bắc Nhiên càng thích loại rượu này hơn.
Giang Bắc Nhiên uống hết Đồ Mi Hương xong, cảm nhận vị trà và rượu xen lẫn vào nhau, đồng thời còn có vị chua ngọt của mơ, cảm giác hài hòa lại thú vị, hết thảy vô cùng vừa vặn.
"Rượu không tệ."
Giang Bắc Nhiên để ly xuống, bình luận.
"Vương đại ca thích thì tốt rồi."
Tiểu Thất nói xong lại đổ đầy chén cho Giang Bắc Nhiên.
"Mặt khác, ta đã vẽ lại một phần địa đồ Ninh Châu cho ngươi, ta nghe nói ở đó có vài động thiên phúc địa, nếu Vương đại ca cảm thấy hứng thú mà nói, có thể tới xem thử.”
Giang Bắc Nhiên nhìn vào địa đồ, không khỏi tán thưởng, dù kỹ thuật vẽ không bằng hắn nhưng dựa theo tiêu chuẩn thông thường vẫn xem như khác cao. Hơn nữa từ chi tiết có thể nhìn ra được người này khá là dụng tâm.
"Vẽ không tệ."
Sau khi biểu dương Tiểu Thất một câu, Giang Bắc Nhiên cất địa đồ vào Càn Khôn Giới.
"Đều là chuyện ta nên làm."
Nói xong Tiểu Thất cầm chung rượu:
"Nói đến mới nhớ, ta có thể lấy được vò rượu này cũng nhờ có Lâm tiểu thư hỗ trợ cả."
Lâm Thi Uẩn nghe xong thì vội lắc đầu:
"Ta chỉ giúp được chút chuyện nhỏ thôi."
Tiểu Thất nghe xong thì cười nói:
"Không có những chuyện nhỏ này của ngài, ta làm sao tiếp xúc được với thành viên hoàng thất.”
Nói xong, Tiểu Thất lại rót cho Giang Bắc Nhiên một chén rượu:
"Vương đại ca, nếu ở Kỳ quốc ngài có thứ gì muốn tìm hiểu thì hỏi Lâm tiểu thư sẽ không sai. Người quen của nàng rất nhiều, lại biết rất nhiều ngành nghề, vô cùng lợi hại."
Lâm Thi Uẩn bỗng được khen thì vội:
"Nào có lợi hại như ngươi nói, chỉ là bằng hữu của ta tương đối nhiều mà thôi, cũng không phải bản lĩnh gì."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nói:
"Bằng hữu nhiều đương nhiên cũng là một loại bản lĩnh rồi."
Lâm Thi Uẩn được đại sư khẳng định thì như mở cờ trong bụng, thầm cảm tạ Tiểu Thất một phen.
Giang Bắc Nhiên uống xong một chén Đồ Mi Hương, lần nữa nhìn về phía Lâm Thi Uẩn rồi nói:
"Trước nói chuyện chính sự đi, ngươi có đem Lưỡng Nghi Mật Vũ tới không?"
Lần trước, sau khi trở về từ Kim Đỉnh đảo được mấy ngày, Giang Bắc Nhiên đã nhận được thư mà Lâm Thi Uẩn truyền tới, nói cho hắn biết nàng đã lấy được Lưỡng Nghi Mật Vũ, chỉ là khi đó Giang Bắc Nhiên vội chọn tiểu đệ nên đã hồi âm kêu nàng trước vài hôm.
"Mang đến rồi."
Lâm Thi Uẩn nói xong thì lấy một chiếc hộp bạc từ trong Càn Khôn giới ra, nâng lên đưa tới trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Đại sư, ngài nhìn xem đây có phải thứ ngài muốn không?”
Giang Bắc Nhiên nhận lấy cái hộp màu bạc, nghiên cứu hoa văn trên đó rồi hỏi:
"Hộp này không phải phàm vật đâu nhỉ."
Lâm Thi Uẩn nghe xong lập tức chắp tay:
"Ánh mắt của đại sư quả nhiên đủ độc, đây là Ám Tinh Hạp do một Luyện Khí sư cửu phẩm và một Huyền Văn sư bát phẩm cùng hợp tác chế thành, chuyên dùng để chứa Lưỡng Nghi Mật Vũ."
‘Thật là phô trương a...' Nghe tới tên hộp cao cấp như vậy, Giang Bắc Nhiên càng thêm tò mò về Lưỡng Nghi Mật Phổ không tìm được trên Trân Kỳ phổ này.
Cùm cụp một tiếng, Giang Bắc Nhiên mở Ám Tinh Hạp ra, trên mặt lộ ra thần sắc hơi kinh ngạc.
Chỉ thấy trong hộp là hai cây trường vũ nổi lơ lửng, trông vô cùng đặc biệt.
Tiểu Thất thấy Vương đại ca nhìn nhập thần như vậy thì hỏi Lâm Thi Uẩn:
“Lâm tiểu thư, không biết Lưỡng Nghi Mật Vũ này có chỗ nào thần kỳ không?"
Lâm Thi Uẩn trả lời:
"Lưỡng Nghi Mật Vũ có thể liên kết hai người, theo huynh trưởng ta nói, người được liên kết bởi Lưỡng Nghi Mật Vũ có thể cùng hưởng tu vi, chiêu thức cùng huyền khí, đeo trường kỳ đeo thậm chí còn có thể khiến hai người tâm ý tương thông."
'Cùng hưởng?' Giang Bắc Nhiên như có chút hiểu rõ vì sao nó được gọi là Lưỡng Nghi Mật Vũ.
Có câu Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi chính là âm cùng dương.
Nhưng Âm Dương không cân bằng, cũng không bình đẳng, càng không phải hai loại lực lượng đơn thuần, chuyển đổi cho nhau mà là ý trên mặt chữ.
Dương là nơi có ánh sáng, âm là nơi bị che khuất không có ánh sáng.
Thiên địa hai bên, Âm Dương giao hòa tạo ra vạn vật, đây là hiểu biết đơn giản nhất của nhân loại về thiên địa.
Rất nhiều người cảm thấy Âm Dương là đối với lập, thậm chí tương khắc, nhưng kỳ thật không phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận