Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 921: Kim Phượng Quỷ Hoa (1)

Giang Bắc Nhiên nhìn một vòng, nhanh chóng thấy được một đóa hoa màu đen kỳ lạ, nếu hắn không nhìn nhầm hẳn đây là Kim Phượng Quỷ Hoa xếp hạng thứ 52 trên Kỳ Trân phổ.
Đây là một trong những dược liệu để luyện chế đan dược Thiên Cương Địa Nguyên cửu phẩm mà Giang Bắc Nhiên đang thèm thuồng.
Chỉ là rễ của gốc Kim Phượng Quỷ Lan này đã có vấn đề, dần dần không thể thu nạp linh khí nữa. Giang Bắc Nhiên chăm chú nhìn, nhận ra không quá ba mươi ngày nữa gốc cây này sẽ khô héo.
Trong nháy mắt Giang Bắc Nhiên hiểu được mục đích Thi Nguy Dịch dẫn mình tới đây.
Thi Nguy Dịch là người yêu hoa, lại nuôi nhiều kỳ hoa dị thảo như vậy, không có lý do gì không nhìn ra gốc Kim Phượng Quỷ Lan này có vấn đề, chỉ là hắn ta không có cách chữa, vì thế mới thử gọi Giang Bắc Nhiên tới xem thử.
Trận pháp, luyện đan lộ hắn cũng đã lộ, cũng không cần che che giấu dấu khả năng chăm cây cảnh của mình.
Vì thế Giang Bắc Nhiên chủ động đi tới trước Kim Phượng Quỷ Lan rồi nói:
"Thánh Hiền quả nhiên thần thông quảng đại, trong đình viện lại trồng được kỳ hoa này, khiến vãn bối cực kỳ hâm mộ a."
Thi Nguy Dịch nghe xong thì cười nói:
"Xem ra Bắc Nhiên cũng là người yêu hoa, nhìn một cái là biết đây là hoa gì.”
“Chỉ biết một chút thôi.”
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đột nhiên ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát hình dáng của Kim Phượng Quỷ Lan, chỉ chốc lát sau đã mở miệng:
"Thánh Hiền, hình như gốc Kim Phượng Quỷ Lan này có vấn đề, nếu không cứu chữa kịp thời chỉ sợ sẽ bị thương tới gốc rễ a."
Thi Nguy Dịch nghe xong thì lộ ra nụ cười chiêu bài:
"Hắc hắc hắc, Bắc Nhiên không hổ là Bắc Nhiên, chỉ một chút đã nhìn ra vấn đề. Vậy ta cũng không ngại nói thẳng, lần này ta tới là muốn hỏi xem ngươi có cách gì chữa trị cho nó không. Nếu có, ta nhất định sẽ hồi báo bằng hậu lễ."
"Thánh Hiền, giúp ngài xử lý những thứ này là vãn bối nên làm, vấn đề của Kim Phượng Quỷ Lan cũng không khó giải quyết, chỉ cần cho ta hai ngày là đủ."
"Tốt lắm, có câu này của Bắc Nhiên ngươi thì ta an tâm rồi, gốc cây này dựa vào ngươi.”
Chuyện cho tới bây giờ, Thi Nguy Dịch không khỏi cảm khái Giang Bắc Nhiên quả nhiên đa tài đa nghệ. Dù sao người trẻ tuổi này cũng đã mang tới cho hắn quá nhiều kinh ngạc. Dù hiện tại có người nói hắn biết Giang Bắc Nhiên tinh thông tất cả thập lục nghệ, Thi Nguy Dịch cũng không quá kinh ngạc.
Hiện tại Giang Bắc Nhiên và Thi gia họ đã là quan hệ đồng minh, tất nhiên càng hy vọng đối phương càng thêm lợi hại.
Bằng rất lãng phí danh bài Hiền này a.
Thi Nguy Dịch giải quyết được tâm bệnh thì chỉ vào cái đình cách đó không xa rồi nói:
"Chuyện của gốc hoa này trước thời khoan nói, chúng ta tới đó nói chuyện chính sự đi."
"Vâng."
Ngồi vào trong đình, Thi Nguy Dịch đưa cho Giang Bắc Nhiên một quyển sách:
"Phía trên là những nơi ta đã an bài cho họ, ngươi xem xem có vấn đề gì không."
"Nếu Thánh Hiền đã chọn, dĩ nhiên không có vấn đề gì."
Thi Nguy Dịch nghe xong lại khẽ cười:
"Hắc hắc hắc, ta đã nói mà, chuyện này ngươi mới là tổng chỉ huy?"
"Thánh Hiền nói cực phải, vậy vãn bối phải nghiên cứu tinh tế lại một phen rồi."
Giang Bắc Nhiên mở danh sách ra, nghiêm túc xem xét, phát hiện vị Thánh Hiền này thật sự rất đáng tin, sắp xếp cũng rất phù hợp với từng người.
Mỗi đệ tử huyền phường được đưa tới các hội huyền nghệ khác nhau, thậm chí là các nước khác nhau.
Bên cạnh mỗi hội huyền nghệ đều có ghi kèm lịch sử thành lập, danh vọng, đặc điểm, từng bồi dưỡng được Huyền Nghệ sư lợi hại nào. Có thể nói là cẩn thận tới cực điểm, khiến Giang Bắc Nhiên có thu hoạch tương đối khá.
Giang Bắc Nhiên xem tới trang sách cuối cùng thì ngẩng đầu lên, chắp tay với Thi Nguy Dịch:
"Thánh Hiền quả nhiên giao lưu rộng rãi, vãn bối bội phục đến cực điểm."
Thi Nguy Dịch nghe xong thì lắc đầu mỉm cười:
"Hắc hắc hắc, này không phải giao hữu rộng khắp, đơn giản là lợi ích qua lại thôi. Làm sao, thấy phân phối như vậy hợp lý không?”
Giang Bắc Nhiên không hiểu quá rõ về các hội huyền nghệ của lục quốc. Nhưng dựa theo danh sách miêu tả, Thi Nguy Dịch thật sự đã an bài đứng theo đặc điểm từng người được Giang Bắc Nhiên đề cử, mỗi người đều được an bài đúng với năng lực của mình.
"Hợp lý đến cực điểm."
"Vậy là tốt rồi, đã thế thì ta sẽ tiến hành luôn.”
Nói xong, Thi Nguy Dịch đột nhiên ngẩng đầu nhìn Giang Bắc Nhiên một cái:
"Lần này tộc trưởng cũng nghe tới việc này, hắn cực lực tán dương ngươi."
"Đều là chuyện vãn bối nên làm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận