Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 924: Tặng Lễ (2)

Mà chia nhỏ hơn thì từ Huyền Tông đổ xuống thường dùng pháp bảo Hoàng cấp, Huyền Tông trở lên sẽ dùng pháp bảo Huyền cấp là chính.
Mà Huyền Tông trở lên đương nhiên bao gồm cả Huyền Thánh.
Dù sao pháp bảo Địa cấp thật sự quá hiếm, dù là Huyền Thánh cũng chưa chắc có được pháp bảo Địa cấp, đa phần đều xài Huyền cấp mà thôi.
Dưới tình huống như vậy, Thi Nguy Dịch cho hắn pháp bảo Huyền cấp đã là tốt lắm rồi.
Vào lúc nhận lấy pháp bảo, Giang Bắc Nhiên bỗng ý thức được thuộc tính ngoại giao vô cùng rõ từ trên người của Thi Nguy Dịch.
Thi Nguy Dịch là Bộ trưởng bộ ngoại giao của Thi gia, kỳ thật giữa hai người họ có thể xem như đang đàm phán, thậm chí là giao dịch.
Đứng tại trên lập trường này, đương nhiên Thi Nguy Dịch muốn Giang Bắc Nhiên hiểu được Thi gia không ngốc, đừng có mãi chiếm tiện nghi, tay không bắt sói như thế.
Cơ mà ngoại giao không chỉ giao dịch thôi, tìm ra thời điểm thích hợp để giao dịch cũng vô cùng quan trọng.
Từ đó có thể thấy việc xem cây cảnh chỉ là Thi Nguy Dịch tìm cớ chứ không phải thử, muốn tìm một lý do để tặng quà cho Giang Bắc Nhiên.
Sau khi phân tích xong xuôi, Giang Bắc Nhiên nhận lấy hộp gấm rồi hành lễ:
"Đa tạ Thánh Hiền đã tặng quà."
"Đây là thứ ngươi nên được nhận, từ rất sớm ta đã nói với ngươi, chỉ cần ngươi dụng tâm làm việc vì Thi gia ta, chỗ tốt tất nhiên không thiếu."
Thi Nguy Dịch nói xong thì đổi đề tài:
"Mặt khác, kể từ hôm nay, huyền phường sẽ hoàn toàn mở ra với ngươi. Ngươi có thể dùng Hiền bài trong tay đi tới nơi nào cũng được. Việc này là một sự khẳng định với ngươi, cũng là khảo nghiệm. Hy vọng ngươi đừng để lão tổ tông thất vọng.”
"Vãn bối sẽ cố gắng hết sức."
Tại Thi gia, Linh Lung phường và huyền phường thật ra là cùng một hệ thống, một cái phụ trách tạo ra, một cái phụ trách bán đi.
Mà huyền phường không hoan nghênh người ngoài, mà nơi có giá trị nhất tất nhiên là nhà kho.
Vì gia tăng lực ảnh hưởng của huyền phường và hấp dẫn càng nhiều người tới đây giao dịch hơn, bên trong đó đó không ít bảo vật trấn phủ.
Bây giờ Thi Nguy Dịch mở rộng nhà kho cho Giang Bắc Nhiên, chứng tỏ Thi gia triệt để giao cho hắn phương diện huyền nghệ, về sau nếu thành công, Giang Bắc Nhiên chính là công thần lớn nhất. Ngược lại... ngươi nhìn cái nồi này xem, vừa tròn vừa lớn.
Bất quá hắn đã là Hiền bài Thi gia lại không có chút tu vi tự thân nào. Tất nhiên phải dựa khiến đám người kia tin phục năng lực huyền nghệ của hắn, bằng không chẳng khác nào vả mặt tộc thánh cả.
"Hắc hắc hắc."
Giang Bắc Nhiên cất hộp gấm vào trong Càn Khôn giới, Thi Nguy Dịch vỗ vai của hắn rồi nói:
"Bắc Nhiên a, ngươi là hậu bối ta coi trọng nhất, tin tưởng ngươi tuyệt đối sẽ không khiến ta thất vọng."
"Vãn bối tự nhiên sẽ cố gắng hết sức."
"Được rồi, vậy cũng không còn gì nữa, ngươi cần làm gì thì đi làm đi.”
"Vâng, vậy vãn bối xin cáo từ trước."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì rời khỏi phủ Thánh Hiền.
Tuy trách nhiệm trên vai lại nặng hơn một chút nhưng tâm tình Giang Bắc Nhiên lại vô cùng dễ chịu.
Trải qua vài lần nói chuyện, dù Thi gia thăm dò hay khảo nghiệm hắn cũng tốt, ít nhất hiện tại đã ngừng.
Về sao hắn chỉ cần làm tốt chuyện mình cần làm là được. Như vậy tốt hơn ban đầu, khi mọi người ôm lòng hiếu kỳ và không ngừng thăm dò hắn.
Giải quyết xong chuyện này, Giang Bắc Nhiên về Vạn Hoa cốc hai ngày, trừ việc bồi Thi Phượng Lan chơi thì Giang Bắc Nhiên cũng tới huyền phường quan sát các loại tài liệu tương quan.
Mặc dù khác với lý tưởng sống của hắn nhưng tìm hiểu thêm kiến thức với vẫn tốt mà. Hơn nữa hiện tại huyền phường và hắn đã bị buộc chung vào một chỗ, hắn không có cách nào ngó lơ được cả.
Dù không thể nâng tầm huyền phường lên một tầm cao mới đi nữa thì cũng không thể để nó nay không bằng xưa.
Đến ngày thứ ba, sáng sớm Giang Bắc Nhiên đã rời Đồng quốc bay về phía Kỳ quốc.
Tiếp đó hắn kêu Lâm Du Nhạn ra dẫn hắn vào cảnh nội Kỳ quốc, về tới phủ đệ của mình.
"Sư huynh! Quyển công pháp ngài cho ta thật sự quá lợi hại. Bây giờ ta không chỉ có thể khống chế sát khí tốt hơn, thậm chí còn có cách khiến nó trở nên mạnh mẽ hơn."
Lâm Du Nhạn vừa vào cửa đã cực kỳ hưng phấn nói với Giang Bắc Nhiên.
Nghe Lâm Du Nhạn nói quyển công pháp kia hữu dụng, Giang Bắc Nhiên cũng hài lòng nhẹ gật đầu.
Điều này chứng tỏ Đường Tịnh Nhiễm không hố hắn, sau này có thể giao dịch lâu dài rồi.
Giang Bắc Nhiên đi vào hậu viện, kiểm tra kết giới bản tâm đã được dựng sơ bộ thì phát hiện nó đã bắt đầu thu nạp linh khí trong thiên địa, chỉ còn chờ kết giời vững chắc hơn là bày trận được rồi.
Thấy kết giới bản tâm không có vấn đề gì, Giang Bắc Nhiên mới đi ra ngoài nói với Lâm Du Nhạn mình có việc cần đi xa, sau đó không đợi Lâm Du Nhạn mở miệng đã rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận