Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 939: Đánh Cờ (5)

Mặc Hạ hiểu rõ, chỉ cần Quỷ tiền bối không bắt được rồng nhỏ thì chẳng mấy chốc toàn quân sẽ bị diệt.
Quỷ tiền bối cũng nhận ra, vì thế nhanh chóng tìm ra và tiêu diệt!
Góc trên cùng bên trái.
'Quá lợi hại! Quá đặc sắc!' 'Sư huynh thật sự là thần thủ a!' Sở dĩ Mặc Hạ kích động là vì hắn biết vì sao Quỷ tiền bối đột nhiên dừng lại, là vì sư huynh đã tạo thành thế công mãnh liệt, dù Quỷ tiền bối cách thắng cũng phải cực khổ vô cùng.
Đây há chỉ là diệu thủ, phải nói là cực kỳ thần ký mới đúng!
Trong lúc Mặc Hạ chấn kinh thì Quỷ tiền bối đặt cờ vào định vị.
Thấy thế, cả Mặc Hạ lẫn Giang Bắc Nhiên đều sững sờ.
Nhưng chỉ một giây sau, Giang Bắc Nhiên đã vui vẻ cười.
'Thống khoái! Thống khoái à!' Có câu kỳ phùng địch thủ, tương ngộ lương tài.
Chỉ có đối thủ đủ cường đại thì khi thắng mới đạt được khoái cảm cực hạn.
Tuy Mặc Hạ tiến bộ rất nhanh trên phương diện cờ vây nhưng tài đánh cờ vẫn kém một bậc.
Cơ mà lần này..... rốt cục Giang Bắc Nhiên cũng tìm được cảm giác kỳ phùng địch thủ từ trên thân Hạc bào quỷ, khoái hoạt này lần đầu tiên hắn cảm nhận được.
Nhìn Hạc bào quỷ tuyệt diệu phản kích, Giang Bắc Nhiên rất muốn nói một câu.
'Ta thừa nhận ngươi có tư cách làm đối thủ của ta!' 'Nhưng hôm nay, người thắng sẽ là ta!' "Đùng!"
Cờ trắng của Giang Bắc Nhiên như phát sáng, nháy mắt đập nát hắc long đang muốn cất cánh.
Lần này, Hạc bào quỷ chậm rãi thu tay về, vẻ mặt thành thật đánh giá ván cờ.
'Hít.' Trong nháy mắt, một loại cảm giác kích thích cực lớn đánh thẳng lên đầu của hắn, khiến toàn thân hắn run lên theo từng đợt.
Dường như sư huynh vẫn còn nhiều bí mật lắm.
Chỉ vẻn vẹn một chiêu đã hóa giải phản kích của Quỷ tiền bối, cũng khiến đối phương đánh mất tiên cơ.
Vậy mà việc khiến Mặc Hạ khó mà tin được lại xảy ra, khiến hắn không khỏi kinh hãi lùi về sau một bước.
'Cười... Quỷ tiền bối cười rồi?' Từ khi gặp được quỷ tiền bối, Mặc Hạ cứ tưởng đối phương không có tình cảm.
Hắn không nói lời nào, cũng không có bất kỳ biểu lộ gì. Trừ trong lúc đánh cờ, ánh thỉnh thoảng như phát sáng ra thì chẳng còn gì nữa.
Nhưng mà giờ khắc này hắn lại cười, cười đến vui vẻ như vậy.
Nhưng nụ cười này xuất hiện đột ngột, biến mất cũng đột ngột.
Đợi Mặc Hạ tuyên bố sư huynh thắng xong, Hạc bào quỷ ra làm dấu tay xin mời, biểu hiện như không chờ kịp để làm thêm ván nữa.
Nhưng Giang Bắc Nhiên lại đứng dậy, chắp tay với Hạc bào quỷ.
"Tại hạ còn chuyện quan trọng cần xử lý, chỉ thấy kỹ nghệ của các hạ siêu tuyệt nên mới muốn đánh một ván cờ. Bây giờ đã qua cơn nghiện, cần phải làm việc chính rồi.”
Hạc bào quỷ nghe xong rõ ràng có chút gấp, duỗi một ngón tay ra, ý là chỉ một ván thôi, một ván là được.
Giang Bắc Nhiên lại lắc đầu cười:
"Thời gian còn nhiều, các hạ xin đừng nóng lòng nhất thời, mặt khác..."
Giang Bắc Nhiên vỗ vai Mặc Hạ:
"Đệ tử của ta xin giao cho ngài chiếu cố, thiên phú của hắn cao thế nào hẳn ngài cũng rõ a.”
Giang Bắc Nhiên nói xong thì rời khỏi phòng nhỏ.
Sở dĩ hắn muốn đánh một ván với Hạc bào quỷ, một là thật sự hiếu kỳ đến cùng tài đánh cờ của đối phương cao thế nào. Hai là làm quen với đối phương, về sau nếu đối phương hóa thành quỷ hồn cường đại thì Giang Bắc Nhiên có thể thi triển thuật ngự quỷ để biến đối phương thành mãnh tướng của mình. Ba là Giang Bắc Nhiên biết đối phương là kỳ si, chỉ cần thua, đối phương nhất định tìm cách thắng lại. Từ đó lão quỷ này sẽ ở lại đây, thậm chí dù có bay đi đâu cũng sẽ quay về.
Giang Bắc Nhiên nhìn Mặc Hạ, cười nói:
“Xem ra người ở đây không chán, đã thế ta cũng an tâm rồi. Vẫn là câu nói kia, đừng chỉ lo đánh cờ, còn phải cố gắng tu luyện nữa."
"Vâng!"
Mặc Hạ khom người hành lễ.
"Cố gắng lên, nếu bí tịch có gì không hiểu ngươi có thể viết thư hỏi ta, ta đi đây."
"Sư huynh đi thong thả."
Mặc Hạ lần nữa khom người thi lễ.
Giang Bắc Nhiên dùng Quyển Vân Đồng thổi ra tường vân rồi dạy Hạ Linh Đang cách khống chế huyền khí để không bị rơi mấy lần, sau đó cùng nàng đi lên đám mây.
Sau khi bay lên, Hạ Linh Đan vô cùng bối rối, toàn thân cũng căng cứng tới cực điểm.
"Bảo trì trạng thái này, đừng cho huyền khí tán đi."
"Vâng..."
Hạ Linh Đang nắm chặt hai tay rồi đáp.
Sau khi lái thử mấy vòng, Hạ Linh Đan mới miễn cưỡng thích ứng. Lúc này Giang Bắc Nhiên bay về Quy Tâm tông.
Trở lại Quy Tâm tông, Giang Bắc Nhiên quay lại phòng nhỏ của mình trước.
Vừa đẩy cửa ra hắn đã thấy một phong thư được giấu dưới khe cửa.
Giang Bắc Nhiên xoay người nhặt phong thư lên, mở ra và đọc.
'Sư huynh lại lên chức a...' Sau lần quét sạch Phong Châu, địa bàn của Quy Tâm tông đã lớn hơn nhiều. Tất nhiên cũng cần người tới quản lý những địa bàn mới đó, mà sư huynh là một trong số những người quản lý mới được chọn đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận