Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 940: Quay Về Quy Tâm Tông

Lúc Giang Bắc Nhiên đang đọc thư thì Hạ Linh Đan phía sau hắn lén quan sát phòng nhỏ, phát hiện bên trong cứ như không nhuốm bụi trần, sạch sẽ vô cùng. Việc này khiến nàng vốn muốn biểu hiện năng lực quét dọn nay như bóng xì hơi.
Giang Bắc Nhiên cất thư đi, lại tới Lam Tâm đường thì phát hiện đường chủ đã không ở đây, hẳn cũng bị phái ra ngoài rồi.
Lại nhìn Lam Tâm đường đang được tu sửa, Giang Bắc Nhiên không khỏi thầm cảm khái.
'Rộng rãi, thật sự rộng rãi a.' Trong lúc Giang Bắc Nhiên cảm khái, Hạ Linh Đang cũng cảm khái như thế.
Từ tiến vào Lam Tâm đường, ánh mắt chú ý lần nữa tập trung lên người nàng.
Giễu cợt, chán ghét, ghét bỏ vân vân...
Trong nháy mắt khiến Hạ Linh Đan lần nữa cảm thấy những cảm xúc tốt đẹp nàng từng được hưởng chỉ là ảo giác.
Nàng còn tưởng người tu luyện sẽ khác người bình thường. Xem ra hiện tại chỉ có người bên cạnh chủ nhân mới đặc biệt, không để ý tới dung mạo của nàng thôi.
'Ngươi bên cạnh chủ nhân... đều ôn nhu như vậy.' "Đi thôi."
Nghe được tiếng kêu của chủ nhân, Hạ Linh Đang lập tức bước nhanh đuổi theo, về phần ánh mắt của người xung quanh, nàng sớm đã thành thói quen, hoàn toàn không để ý tới.
Tiếp đó Giang Bắc Nhiên lại tới Thiên Vân phong một chuyến. Không ngoài dự đoán, tông chủ cũng không ở nhà.
'Khá lắm... Vậy là đại bản doanh trống không rồi.
Giang Bắc Nhiên thậm chí còn có chút hoài nghi hiện tại có phải Thi Phượng Lan là người có cấp bậc cao nhất tại tông không?
'Thật sự không sợ có người thừa lúc chủ vắng nhà xông vào à?' Cơ mà bây giờ Phong Châu vừa trải qua một trận đại thanh tẩy, Lương quốc cũng được dọn sạch, xác thực tạm thời sẽ không có ‘khách’.
'Bất quá rất nhanh sẽ có một nhóm người mới thượng vị, bằng không đại bản doanh sẽ rất khó xem.”
Không tìm được người cần bái phỏng, Giang Bắc Nhiên liền dẫn Hạ Linh Đan đi tới Đinh Lan thủy tạ.
"Đông... đông....."
Giang Bắc Nhiên gõ cửa hai lần, tiếng bước chân dồn dập vang lên. Kẹt một tiếng, cửa lớn được mở ra, Tiểu Đóa ló đầu ra:
"Giang sư ca."
Giang Bắc Nhiên nhìn Tiểu Đóa gật gật đầu rồi đi vào trong, Hạ Linh Đang cũng theo sát phía sau, nhìn và cười với Tiểu Đóa, xem như chào hỏi.
Giang Bắc Nhiên đi vào trong sân, từ thật xa đã nghe được thanh âm của Thi Phượng Lan.
"Tiểu Thủy Thủy, ngươi sao thế, mau đổ xúc xắc đi."
"A, biết rồi."
Ngu Quy Thủy trả lời một tiếng rồi cầm xúc xắc trên bàn lên, ném ra ngoài, nhưng tâm tư hoàn toàn không đặt trên xúc xắc, ánh mắt không ngừng lia ra ngoài.
Mãi tới khi Thi Phương Lan hô lê:
"Tiểu Bắc Nhiên mau vào a."
Lúc này mọi người mới nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, cùng đứng lên hành lễ.
"Bái kiến sư huynh."
Giang Bắc Nhiên nhìn bốn người trước mặt, nhất thời có phần không quen vì ngũ đóa kim hoa nay thiếu một, Phương Thu Dao.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên cảm thấy kỳ quái thì hệ thống bỗng nhảy ra.
Lựa chọn một: Xem như không có phát hiện.
Ban thưởng: Phá Nguyên Minh Trận Đồ , Địa cấp trung phẩm.
Lựa chọn hai: Hỏi Phương Thu Dao.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
"Hả! ?"
Giang Bắc Nhiên nhìn lựa chọn, không khỏi có phần ngơ ngác.
Từ lúc mới quen tới giờ hệ thống luôn kêu hắn tránh mấy nha đầu này đi, vậy mà hôm nay hệ thống lại kêu hắn hỏi thăm.
'Không thích hợp.' Cơ mà sau đó Giang Bắc Nhiên vẫn chọn số hai và hỏi:
"Hôm nay Phương Thu Dao không tới à?"
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm thể chất.
Nghe sư huynh hỏi về Thu Dao, bốn người Liễu Tử Câm không khỏi sững sờ, nhưng rất nhanh đã lập tức cao hứng lại.
‘Quả nhiên trong lòng sư huynh có chúng ta a!’ Trong lúc hưng phấn, Ngu Quy Thủy dẫn đầu đáp:
"Mấy ngày trước Thu Dao về nhà rồi, một thời gian sau mới quay lại tông.”
‘Về nhà...' Giang Bắc Nhiên nghe xong có chút trầm tư, nếu hệ thống đặc biệt muốn hắn hỏi Phương Thu Dao ở đâu thì chứng tỏ chuyến đi lần này nàng không đơn giản. Bằng không cũng không phát động nhiệm vụ Địa cấp.
‘Không lẽ có phiền toái lớn à...' Giang Bắc Nhiên thầm thở dài, gật đầu:
"Được rồi, các ngươi chơi tiếp đi."
Lúc này Thi Phượng Lan hô:
"Tiểu Bắc Nhiên tới xem ta thắng nè, ván này sắp xong rồi, Tỏa Liên tiên tử học được hai công pháp Địa cấp, không ai thắng nổi nàng!”
Giang Bắc Nhiên dáng vẻ đắc ý của Thi Phương Lan thì nói: Thắng thì kêu ta, sau đó đi ra ngoài.
Sau khi Giang Bắc Nhiên rời đi, đám Liễu Tử Câm mới phát hiện có một nữ hài đen kịt đi theo hắn.
Nhận ra ánh mắt mọi người tập trung về phía mình, Hạ Linh Đan có chút luống cuống tay chân bái đám người rồi nhanh chân đuổi theo Giang Bắc Nhiên.
Thấy thế, bốn người tự hỏi.
‘Sao nàng làm được? !’ Các nàng quen sư huynh lâu như vậy, lần nào gặp nhau, sư huynh cũng độc lai độc vãn, chưa từng đi cùng hai. Nữ hài này rõ ràng được sư huynh dẫn tới, đứng bên cạnh như đã quen, có thể nhìn ra được tình trạng này đã kéo dài một khoảng thời gian rồi.
'Cho nên... sao nàng làm được a! ?' Trong lòng bốn nữ hài tràn đầy nghi hoặc.
Tại hoa viên, Giang Bắc Nhiên móc một lá bùa ra, viết vài dòng chữ lên rồi xếp thành hình con hạc thả đi, mà tiếng bất mãn của Thi Phương Lan cũng vang lên.
"Ai nha! Sao các ngươi không tập trung gì hết vậy!"
Vào lúc Ngu Quy Chủy lần quên rút thẻ, rốt cục Thi Phượng Lan cũng nhịn không được mà chống nạnh hô.
Hiện tại Ngu Quy Chủy chỉ muốn kiếm nữ hài kia để hỏi làm sao nàng ấy làm được vậy, hiển nhiên không tập trung đánh cờ rồi.
Nghe thanh âm bất mãn của đường chủ, nàng vội rút một tấm thẻ ra rồi nói:
"Đệ tử chỉ đang nghĩ xem nên làm thế nào để phối hợp chiêu thức, đường chủ xin đừng nóng giận."
"Vậy ngươi nghĩ được chưa?"
"Ừm, nghĩ được rồi."
Nói xong Ngu Quy Chủy ném xúc xắc xuống.
Lúc này, Giang Bắc Nhiên đang Hạ Linh Đang dẫn Hạ Linh Đan tới một góc của đại sảnh dưới sự liếc trộm của mọi người.
“Ngươi ở đây tu luyện, làm quen với việc lưu chuyển huyền khí trong cơ thể đi."
"Vâng! Ta đã biết."
Hạ Linh Đang nói xong thì xếp bằng ngồi xuống.
"Hít..."
Thấy cảnh này, bốn người Liễu Tử Câm nhịn không được hít một hơi lãnh khí.
'Sư huynh tự mình dạy bảo! ?' Bốn người ngơ ngác.
‘Bình thường sư huynh đâu có như vậy a!’ Chờ Hạ Linh Đang xếp bằng ngồi xuống bắt đầu tu luyện xong, Giang Bắc Nhiên bắt đầu dùng tinh thần lực kiểm tra và đo lường huyền khí trong cơ thể nàng.
'Không được... Quá chậm.' Tuy hiện tại Hạ Linh Đang đã có thể từ từ hấp thu linh khí nhưng tốc độ thật sự quá chậm. Cứ vậy thì đoán chừng chỉ có thể làm đệ tử bình thường ở Quy Tâm tông, thậm chí còn tệ hơn nữa.
'Xem ra trước khi kỳ ngộ được phát động, nàng thật sự chỉ có thể làm một người tu luyện phổ thông.' Dám Liễu Tử Câm bị nữ hài hấp dẫn nên rất nhanh đã bị, bị Thi Phượng Lan giết cho không chừa mảnh giáp.
"A ha ha ha! Ta quả thật lợi hại!"
Sau khi thống khoái cười xong, Thi Phượng Lan nhìn về phía Giang Bắc Nhiên hô:
"Tiểu Bắc Nhiên, mau tới chơi một ván đi."
"Được."
Giang Bắc Nhiên đáp xong thì ngồi xuống trước bàn Thấy hôm nay Tiểu Bắc Nhiên tích cực như thế, Thi Phượng Lan cũng cao hứng bừng bừng thu thập thẻ bài cùng thẻ đạo cụ.
Sở dĩ hôm nay Giang Bắc Nhiên tới đây là vì hắn nhớ Liễu Tử Câm nói nàng có manh mối về Kim Thiên Diễm.
Trước đó Giang Bắc Nhiên cho rằng chỉ có Thi gia mới có tin về tài bảo hiếm có như Kinh Thiên Diễm, nhưng không ngờ phía bên Thi gia lại không có.
Về sau Giang Bắc Nhiên còn nhờ Thi Hoằng Phương giúp hắn để ý nhưng đáng tiếc chỉ như đá chìm đáy biển, không có tin tức gì.
Rơi vào đường cùng, Giang Bắc Nhiên cũng chỉ đành thử tìm từ chỗ Liễu Tử Câm.
Vì có Giang Bắc Nhiên gia nhập, tuy bốn người Liễu Tử Câm vẫn bị Hạ Linh Đan hấp dẫn nhưng đỡ hơn vừa rồi rất nhiều.
"Ta muốn dùng Kinh Thiên Diễm thiêu đốt Mê Vụ Lâm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận