Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 955: Dân Chủ (1)

“Cái gì vậy?”
Trong nháy mắt vừa thấy lựa chọn, Giang Bắc Nhiên đã ngẩn người.
Hệ thống đột nhiên đưa ra một lựa chọn bá đạo như vậy khiến Giang Bắc Nhiên thật sự bất ngờ. Hắn có tưởng hệ thống sẽ ‘gợi ý’ gì đó chứ, ai dè lại là lựa chọn này.....
Này có khác nào kêu hắn đi chết đi đâu.
Nhưng chỉ suy nghĩ một lát, Giang Bắc Nhiên và hệ thống hợp tác ăn ý đã lâu lập tức hiểu rõ ý đồ của nó.
Hắn lập tức chọn số ba rồi chống chân phải lên ghế, gác tay lên:
"Đương nhiên là có, gia không muốn làm."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm khí vận.
"Hít..."
Giang Bắc Nhiên vừa nói xong, tất cả mọi người ở đây không khỏi hít sâu một hơi, có kinh ngạc, có không hiểu, cũng có tức điên.
"Oanh!"
Một giây sau, huyền khí màu đỏ của Quý Thanh Lâm phóng lên tận trời, trừng mắt nhìn Giang Bắc Nhiên rồi nói:
"Thằng ranh con, gia cho ngươi mặt mũi ngươi tưởng ngươi có thể lên trời à?”
Nhưng ngay lúc hắn muốn xuất thủ thì Ân Giang Hồng đã ngăn lại trước mặt Giang Bắc Nhiên rồi nói:
“Bớt cẩu thả lại đi, còn có ta ở đây, há có thể để ngươi muốn làm gì thì làm.”
Tuy Ân Giang Hồng không hiểu vì sao Giang Bắc Nhiên đột nhiên vạch mặt với Quý Thanh Lâm nhưng hắn hiểu Giang Bắc Nhiên tuyệt đối có đủ vốn liếng để làm điều này. Cho nên thay vì nói hắn đang bảo vệ Giang Bắc Nhiên thì chẳng bằng nói hắn đang giúp đồ đệ của mình.
Nhưng rõ ràng Quý Thanh Lâm đã bị Giang Bắc Nhiên phạm thượng chọc giận, hắn trực tiếp trừng mắt nhìn Ân Giang Hồng:
"Cũng vì lão đầu ngươi quá dễ nói chuyện mới khiến hắn kiêu căng đến vậy, hôm nay bản tôn nhất định phải giáo huấn hắn!"
Vào lúc Ân Giang Hồng còn tính nói gì đó thì Giang Bắc Nhiên chủ động vòng qua Ân Giang Hồng, đi tới trước mặt Quý Thanh Lâm:
"Quý giáo chủ, ngươi cảm thấy hiện tại Thịnh quốc do ai định đoạt?"
Nhìn Giang Bắc Nhiên không có gì sợ sệt, lửa giận trùng thiên của Quý Thanh Lâm đã giảm sút đáng kể.
Tuy hắn không tiếp xúc nhiều với Giang Bắc Nhiên nhưng dựa vào nhãn hiệu ‘người thông minh’ mà Ân Giang Hồng gán cho đối phương, hắn cảm thấy Giang Bắc Nhiên tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn, nhất định có chuẩn bị mà tới.
Thế là Quý Thanh Lâm tạm thời thu hồi huyền khí rồi hỏi:
"Ngươi muốn nói cái gì?"
Giang Bắc Nhiên nghe xong nhún vai, cười nói:
“Ngươi nhìn đi, Thịnh quốc rốt cuộc do ai định đoạt, vậy cũng như Lương quốc thôi? Cứ tiếp tục thế này, kết cục của Thịnh quốc cũng chẳng khác gì Lương quốc cả."
"Việc này không có quan hệ gì với ngươi, đến tột cùng Thịnh quốc do người nào định đoạt rất nhanh sẽ có kết quả."
"Quý giáo chủ lo hơi xa rồi, vì thế ta quyết định sẽ gia tăng tốc độ, để Thịnh quốc thống nhất nội bộ trước."
Quý Thanh Lâm nghe xong không những không giận mà còn cười, lần nữa ngồi xuống ghế:
"Nói nửa ngày, hóa ra là ngươi muốn thay Ân giáo chủ lên tiếng."
Nói xong hắn bèn nhìn về phía Ân Giang Hồng:
"Sư phụ, ngài muốn nói gì cứ nói, cần gì kiếm người lời này chuyện người ngài mở miệng a, còn muốn cho cái tiểu bối đi ra thay ngài mở miệng, không đến mức, không đến..."
"Không."
Giang Bắc Nhiên trực tiếp đánh gãy lời của Quý Thanh Lâm:
"Ý của ta là... chuyện của Thịnh quốc, để ta tới nói chuyện."
Lời này khiến mọi người đều phải sững sờ, nhìn Giang Bắc Nhiên với ánh mắt hoang mang.
Chỉ có ánh mắt một người là khác biệt, đó chính là Mạnh Tư Bội.
'Là hắn! Chính là hắn!' Trong nháy mắt này, Mạnh Tư Bội đã xác định được cao nhân cứu nàng trong hang động hôm ấy chính là người này, vì cảm giác bá đạo đó giống nhau như đúc!
Quý Thanh Lâm cũng có chút ngơ ngác, hắn cũng không biết Giang Bắc Nhiên có bị điên không, sao lại nói mấy chuyện khiến thiên hạ buồn cười thế này chứ.
Nhưng vì tình huống này thật sự rất khó nói nên hắn cũng chẳng hiểu rốt cuộc Giang Bắc Nhiên muốn làm gì.
"Giang Bắc Nhiên, ngươi có lời gì muốn nói thì nói thằng đi, bớt làm trò.”
Quý Thanh Lâm có chút bực bội nói.
Ân Giang Hồng nghe xong cũng không khỏi cười to lên:
"Cái tên này, không ngờ cũng có người khiến người không nhìn ra. Trông ngươi hoảng chưa kìa, mất hết uy phong trước mặt một tiểu đệ tử thế này thật buồn cười a."
"Bớt dùng phép khích tướng đi."
Quý Thanh Lâm trực tiếp phẩy tay:
"Giang Bắc Nhiên là người của ngươi, ngươi hiểu hắn hơn ta, sao ta so được chứ.”
Nghe Quý Thanh Lâm trả lời tỉnh táo như vậy, Ân Giang Hồng bỗng cảm thấy hết sức vui mừng.
‘Quả nhiên đồ nhi của mình vẫn rất thông minh, chỉ đáng tiếc..... Ai.’ Chờ hai sư đồ đấu khẩu trong, Giang Bắc Nhiên nhìn mọi người xung quanh một vòng rồi nói:
"Trong kế hoạch cải cách của ta có một quy củ cực kỳ quan trọng. Đó là dân chủ. Thế nào là dân chủ, là mỗi người đều có quyền phát biểu ý kiến, rồi lấy số đông, ai nhận được nhiều phiếu bầu nhất sẽ trở thành người đại diện cho Thịnh quốc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận