Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 964: Tới Nhà Hoắc Hồng Phi

Thấy cao nhân đi ra, Mạnh Tư Bội lau nước mắt vội quay lưng lại, có chút luống cuống tay chân, hai tay sờ sờ váy, như một con ruồi không đầu.
Giang Bắc Nhiên cũng không để ý tới nàng, nhìn về phía Hạ Linh Đang rồi hô:
"Đi thôi."
"Vâng! Chủ nhân."
Hạ Linh Đang nói xong trước thì phất tay với Mạnh Tư Bội, đi theo sau lưng Giang Bắc Nhiên.
Mạnh Tư Bội thấy thế cũng phất tay với Hạ Linh Đan, sau đó cẩn thận nhìn cao nhân một cái.
Thấy cao nhân trực tiếp xem nhẹ mình, rời khỏi điện thì Mạnh Tư Bội suy nghĩ một lát, cũng cẩn thận từng li từng tí đi theo.
Trong lúc nói chuyện vừa rồi với Hạ Linh Đan, Mạnh Tư Bội lần nữa xác nhận cao nhân chắc chắn là người có tâm đại ái với thiên hạ. Tuy hắn không hay biểu đạt tình cảm nhưng khi thấy người yếu đuối hơn mình sẽ chẳng chút do dự ra tay giúp đỡ.
Sau đó đừng nói thi ân cầu báo, tựa hồ hắn căn bản còn chẳng nghĩ đó là ân tình, cứu người xong thì lặng lẽ rồi đi, không để lại bất kỳ tung tích nào.
Mà sau khi gặp được dạng nữ hài đáng thương không nhà để về như Hạ Linh Đan, hắn không chỉ cho nữ hài người ta thể diện mà còn dẫn theo bên người che chở.
Đây rốt cục là phẩm cách cao thượng cỡ nào chứ!
Khi còn ở địa động, Mạnh Tư Bội cảm thấy cao nhân xa xa không thể với tới, hiện tại nhìn hắn như thế, Mạnh Tư Bội càng thêm bội phục.
'Cao nhân quả nhiên là cao nhân.' "Ngươi đi theo chúng ta làm gì?"
Trong lúc Mạnh Tư Bội đang suy nghĩ, thanh âm của cao nhân vang lên.
Lần này, Mạnh Tư Bội không bối rối, nàng đứng vững sau lưng Giang Bắc Nhiên, chắp tay nói:
"Ta còn rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo ngài."
"Lần sau đi, hôm nay ta có việc bận."
"Vậy ta có thể viết thư cho ngài được chứ?"
"Có thể."
Giang Bắc Nhiên nhẹ gật đầu rồi dẫn Hoắc Hồng Phi đi về phía hoàng cung.
Hạ Linh Đang thì lặng lẽ đứng sau phất tay với Mạnh Tư Bội.
Mạnh Tư Bội thấy thế cũng phất tay, mỉm cười chào nàng.
Chờ bóng lưng ba người hoàn toàn biến mất, lúc này Mạnh Tư Bội mới cao hứng đứng xoay một vòng tại chỗ.
'Hắn đồng ý để ta viết thư cho hắn rồi!' Mạnh Tư Bội mừng rỡ, vội tỉnh táo lại, phảng phất như bản thân chưa từng nghĩ gì.
'Ta chỉ muốn lĩnh giáo với cao nhân mà thôi, không có ý gì khác. Đứng vậy, không có ý gì khác!' Mạnh Tư Bội dùng sức vỗ mặt mình mấy cái, trong não bỗng hiện lên hình ảnh của tiền bối.
‘Có thể nào hôm nào cũng giống như hôm nay..... vô tình gặp được tiền bối không? Đến khi đó ta nhất định sẽ không bối rối như vậy!’ Mạnh Tư Bội âm thầm quyết định xong thì đi tìm Ân giáo chủ nhầm thỉnh giáo vài chuyện, vì trông hai người họ hình như rất thân quen.
'Ân, biết người biết ta, lần sau lúc gặp lại mới không hoảng loạn như vậy.' Mạnh Tư Bội dùng sức gật đầu một cái rồi bay về phía nam.
Từ sau khi Đàm gia ngã xuống, Hoắc Hồng Phi đã dẫn người cả nhà vào ở trong Bình Vạn thành, vì hiện tại chuyện của Lương Châu vẫn chưa có kết quả, Bình Vạn thành được xem như quốc đô của Lương quốc. Hiện tại cường giả các tông của Thịnh quốc đều được an bài ở đâu, độ an toàn vượt xa các nơi khác.
Ba người ngồi xe ngựa không được bao lâu đã tới Hoắc phủ.
"Chủ thượng, xin chờ một lát."
Hoắc Hồng Phi xuống xe, thi lễ với Giang Bắc Nhiên một cái rồi đi tới gõ cửa chính hai lần.
Kẹt một tiếng, cửa lớn được mở ra, người mở cửa là một nam đinh.
Đối phương vừa thấy là Hoắc Hồng Phi thì lập tức cúi người chào hỏi:
"Gia chủ, ngài trở về rồi."
"Có khách quý đến, mau báo cho nhà bếp chuẩn bị tốt món ăn và rượu ngon."
"Vâng, ta đi đây."
Người hầu vừa nói vừa nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, biết được vị này chính là quý khách trong miệng chủ nhân, vì thế vội cúi người chào hắn:
"Chào mừng ngài tới làm khách."
Sau đó thì chạy như bay về phía phòng bếp.
"Đại ca, ngươi trở về rồi à, hôm nay..."
Hoắc Chí Thượng đang ở trong đại sảnh thì nghe được thanh âm của đại ca, hắn đi ra chuẩn bị hỏi thử hôm nay đại ca thế nào thì thấy hoàng thượng đi tới.
"Bệ... Bệ... Bệ hạ!"
Hoắc Chí Thượng hoàn toàn không biết hôm nay hoàng thượng tới nên bị hù tới mức cà lăm. Dưới ánh mắt ra hiệu của Hoắc Hồng Phi, hắn vội nói:
"Ngài chờ một lát, ta kêu mọi người ra!”
Hoắc Chí Thượng nói xong thì quay trở lại đại sảnh.
"Lỗ mãng."
Hoắc Hồng Phi mỉm cười lắc đầu, Giang Bắc Nhiên dùng tay làm dấu mời:
"Chủ thượng, xin mời."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, dẫn Hạ Linh Đang vào trong đại sảnh.
Dù trong đại sảnh có vài nha hoàn đang quét dọn, không biết chuyện gì xảy ra nhưng thấy chủ nhân khiêm tốn như thế cũng vội cung kính với Giang Bắc Nhiên.
"Chủ thượng, mời ngài ngồi."
Hoắc Hồng Phi cung kính nói.
Giang Bắc Nhiên cũng không khách khí, trực tiếp ngồi vào chủ vị.
Dù sao đối với một người có lòng báo ân, nhận được ngần này kính ý khiến hắn cực kỳ cao hứng.
"Kính hương trà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận