Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 969: Thiên Tài Toàn Năng (5)

Chín loại trận pháp, mỗi loại đều có hệ thống riêng, có chênh lệch cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Cũng vì tính chất phức tạp này mà trận pháp mới được xem như huyền nghệ khó tinh thông nhất.
Mà vừa rồi, sau khi hỏi thăm Giang Bắc Nhiên phát hiện dường như Lệ Phục Thành đã học xong cả chín loại trận pháp này.
“Tinh thông thì không dám nhận, chỉ là biết được chút da lông mà thôi “Nói chuyện với ta không cần giấu nghề, ngươi cứ thành thật nói rõ trình độ chín loại trận pháp đi.”
“Vâng!”
Lệ Phục Thành lập tức đứng thẳng người lên, nghiêm túc hồi đáp.
“Hiện tại ta am hiểu nhất là trận pháp loại phòng ngự là địa trận, còn tám loại khác đều là nhân trận.”
'Ân... Miễn cưỡng cũng coi như ổn.' Trong giới trận pháp, cường độ trận pháp có phân chia kỹ càng.
Phổ biến nhất là nhân trận, địa trận và thiên trận.
Nhân trận mượn linh thế, linh đại biểu là vạn chúng sinh linh.
Cấp bậc trận pháp này có thể thông qua các loại vật chất như lá cây, tơ lụa, da thú, xương thú, phù triện các loại để bày trận và điều khiển trận pháp, thuộc về loại trận pháp cơ bản nhất.
Tuy nhân trận kép nhất nhưng thắng ở chỗ linh hoạt, cũng dễ phát huy hơn.
Địa trận thì mượn nhờ địa thế như sông núi biển hồ, ngũ hành để mượn năng lực của địa.
Địa trận cao phẩm có thể lợi dụng năng lực của địa để chuyển hóa làm trận thế. Đặc tính là ổn định lâu dài, phạm vi rộng, ảnh hưởng lớn, nếu bố trí địa trận trên linh mạch, địa trận sẽ phát huy ra uy lực mà người ta khó lòng tưởng tượng được.
Cũng như đại trận hộ tông hộ thành, thậm chí là cả hộ quốc, đều là dựa vào địa thế để bày địa trận, chênh lệch tùy theo địa hình, khó mà phân tích cụ thể.
Về phần thiên trận, mượn nhờ năng lực của tự nhiên cũng là của thiên. Tựa như mặt trăng mặt trời, phong vân các kiểu.
Đây là đại trận thượng phẩm có thể mượn nhờ năng lực của thiên tượng để bày trận pháp, phạm vi ảnh hưởng cực lớn, trong truyền thuyết còn nói thiên trận có thể bao phủ toàn bộ đại lục nữa kìa.
Mà trận pháp trong truyền thuyết khác với các loại công pháp, pháp bảo thiên cấp mờ mịt kia.
Nó là sự tồn tại thật chất, chỉ là thiên trận không do người bố trí mà được hình thành bởi thiên nhiên, được gọi là đại trận nguyên thủy.
Đại trận nguyên thủy mà Lệ Phục Thành từng vào được nhờ Tứ Tượng Chi Thể là đại biểu trong đó.
Đa phần chúng đều nằm ở trạng thái ‘đóng cửa’, yên lặng chờ người hữu duyên tới.
Người có Tứ Tượng Chi Thể như Lệ Phục Thành thì có thể gian lận, dù hắn không phải người hữu duyên nhưng sau đó vẫn có cách kích hoạt đại trận.
Nhưng không phải đại trận nguyên thủy nào cũng ‘dịu dàng’ như cái Lệ Phục Thành từng vào, không chỉ cho người ta kỳ ngộ còn kéo dài thời gian tu luyện.
Không ít đại trận nguyên thủy hung hiểm dị thường, dù là Huyền Thánh đi vào cũng không dám cam đoan bản thân có thể toàn thân trở ra.
Bất quá loại chuyện tu luyện này vốn là hung hiểm tồn tại song song cùng kỳ ngộ, vì thế Tứ Tượng Chi Thể của Lệ Phục Thành chẳng khác nào một chìa khóa vạn năng cả.
Cho nên mới khiến Diêm tông chủ có Huyền Tôn cảnh cũng muốn hạ quyết tâm muốn thu hắn làm đồ đệ.
Bây giờ tuy Lệ Phục Thành chỉ mới bày ra được nhân trận, nhưng tuổi hắn còn trẻ đã làm được vậy xem như ưu tú lắm rồi. Phải biết lhv là trận pháp sư thất phẩm còn không toàn diện được như vậy kia kìa.
Mà đoán chừng hiện tại Lệ Phục Thành tinh thông cả chín loại trận pháp hẳn có thể xếp vào hàng ngũ Trận Pháp sư bát phẩm luôn đấy chứ.
Hiện tại hắn chỉ mới 20 tuổi thôi, Trận Pháp sư 20 tuổi? Không gọi là nhân vật chính thì còn ai xưng làm nhân vật chính nữa? !
Lệ Phục Thành nhìn Vương đại ca im lặng còn tưởng mình biểu hiện chưa đủ tốt, thế là vội lên tiếng:
“Ta biết trình độ trận pháp của mình còn yếu kém. Nhưng xin Vương đại ca yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng luyện tập, tranh thủ để có ngày giúp được ngài.”
'Ặc... Lời này sao nghe trang bức quá vậy.’ Người khác thì Giang Bắc Nhiên không biết nhưng tối thiểu để Lục Dương Vũ nghe xong thì chắc phun ra hai lít máu mất.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên có thể bình tĩnh như vậy hoàn toàn là vì hắn biết Lệ Phục Thành vốn mang mệnh cách nhân vật chính cộng với đối phương còn có thể chất Tứ Tượng Chi Thể nữa.
Vì thế dù Lệ Phục Thành có tiến bộ nhanh hơn hắn cũng không thấy kỳ quái.
Giang Bắc Nhiên suy tư một lát, rồi đứng dậy, nhặt một cành cây vẽ cái vòng tròn cho Lệ Phục Thành:
“Ngươi đã có ân sư thị nghiệp về trận pháp. Ta là ngoại nhân không dạy được gì cho ngươi nhưng vẫn có thể truyền thụ chút tâm đắc của ta, hẳn sẽ có ích với ngươi.”
Lệ Phục Thành nghe xong lập tức cúi người chào Giang Bắc Nhiên:
"Phục Thành nguyện ý lắng nghe Vương đại ca dạy bảo."
"Ngươi nói trước xem, trong giao đấu, khí có tác dụng gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận