Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 978: Tới Sơn Môn

Chờ Lệ Phục Thành lên mây, Giang Bắc Nhiên liền điều khiển đám mây bay về phía Đường quốc.
Kỳ thật Giang Bắc Nhiên tới Đường quốc không ít lần, nhưng mỗi lần đều chỉ đi ngang qua thôi. Tối đa cũng chỉ ngủ trong rừng một giấc rồi sáng mai lại đi tiếp.
Cho nên hắn vẫn chẳng có hiểu biết gì với Đường quốc cả, dù là thế lực hay phân bố, hệ thống quốc gia đều như nhau.
Hắn chỉ biết đây là nơi có thể phát động rất nhiều lựa chọn, tiềm ẩn không ít nguy hiểm.
Trước khi tiến vào Đường quốc, Giang Bắc Nhiên nói với Lệ Phục Thành:
"Nhập cảnh xong ngươi dẫn đường."
“Vâng!”
Lệ Phục Thành lập tức gật đầu.
Giang Bắc Nhiên an bài xong "hướng dẫn viên" xong thì điều khiển tường vân bay vào trong cảnh nội Đường quốc.
Giang Bắc Nhiên đang suy nghĩ liệu lần này hắn dẫn theo đệ tử của Tông chủ Càn Thiên tông thì có hệ số an toàn cao không, kết quả vừa nghĩ thì nhiệm vụ đã được phát động.
Lựa chọn một: Bay về hướng đông.
Ban thưởng: Thiên Cơ U Kinh , Địa cấp hạ phẩm.
Lựa chọn hai: Bay về hướng nam.
Ban thưởng: Huyền Vũ Yêu Trục, Toàn cơ thượng phẩm.
Lựa chọn ba: Bay về hướng tây bắc.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
'Dựa vào cái gì a... Quả nhiên không có tác dụng rồi.'.
Giang Bắc Nhiên thầm buồn nôn, sau khi chọn số ba thì quay đầu về phía tây bắc.
"Sư huynh, không cần thay đổi phương hướng, vừa rồi..."
"Không sao, ta kêu ngươi chỉ đường thì ngươi cứ chỉ đường thôi.”
Dù không rõ vì sao Vương đại ca nhất quyết phải đi đường xa nhưng Lệ Phục Thành đã sớm nhận định Vương đại ca mãi mãi không sai, cứ đi theo huynh ấy là được.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Giang Bắc Nhiên thấy thế liền biết mình đã tránh đi được nguy hiểm vừa rồi.
Đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ về vấn đề trọng yếu, hẳn hắn nên tìm một ‘phương tiện giao thông’ phù hợp rồi.
Khi còn ở Thịnh quốc, Quyển Vân Đồng là pháp bảo Hoàng cấp nên dùng rất tốt, cơ mà khi đến Đường quốc có đẳng cấp mạnh hơn thì không còn tác dụng nữa, chẳng những không giúp hắn ‘tàng hình’, ngược lại còn khiến hắn trở nên chói mắt hơn.
Bay trên trời thì gặp được dạng nguy hiểm gì chứ?
Đơn giản là đụng vài đám mây thôi, Thiên Đạo cũng không thể không nói đạo lý, an bài mấy cái Huyền Tông, Huyền Tôn ‘va chạm’ với hắn được, đúng không?
Cho nên mỗi lần hệ thống nhảy ra nhắc nhở, Giang Bắc Nhiên đều biết mình vừa tránh khỏi một trận ‘đại họa’.
Dưới loại tình huống này, Giang Bắc Nhiên cũng nghĩ càng thấy bản thân nên tìm ‘phương tiện giao thông’ mới, phi phủ thì không được rồi, pháp bảo phi hành Huyền cấp hẳn sẽ dùng được.
Chỉ vì nhu cầu về ‘phương tiện giao thông’ này tạm thời vẫn chưa tính là tất yếu nên Giang Bắc Nhiên không đưa nó vào danh sách quan trọng. Mặt khác, hắn ngồi trên mây một đường thu thập điểm đặc tính cũng khá ổn.
Nhưng khi cần làm chính sự, nhiệm vụ không ngừng được phát động thật sự khiến hắn đau trứng, vì thế Giang Bắc Nhiên quyết định nâng cấp ‘phương tiện giao thông’ của mình lên, tốn chút tâm tư giải quyết cho xong vấn đề này.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang chuẩn bị hỏi Lệ Phục Thành nên bay về hướng nào thì nhiệm vụ lại được phát động, nhắc nhở hắn đổi hướng.
'Con mẹ nó chứ...'.
Giang Bắc Nhiên chọn số ba, sau đó bay về phía đông.
‘Được lắm, chờ ta về Đồng quốc, nhất định phải làm ra một đám mây chuyên dụng mới được!’.
May mà vị trí của Càn Thiên tông cũng không xa lắm, sau khi nhiệm vụ thứ tư được phát động thì Giang Bắc Nhiên đã tới chân núi Hoa Sơn của Càn Thiên tông. Cũng vừa vặn nằm trong tính toán của Giang Bắc Nhiên, chỉ cần phát động quá bốn nhiệm vụ, dù là bồ câu Huyền Tôn đưa tin hắn cũng sẽ quyết tâm ở lì tại chỗ!
Giang Bắc Nhiên đáp xuống, nói với Lệ Phục Thành:
"Ngươi dẫn đường đi."
"Vâng."
Lệ Phục Thành đáp xong thì đi về phía trước, dẫn Giang Bắc Nhiên và Hạ Linh Đan tới sơn môn.
Càn Thiên tông là đệ nhất tông của Đường quốc, sơn môn vẫn rất có mặt mũi.
Có hết thảy mười bốn Thông Thiên Trụ được dựng ở đại môn, loại Thông Thiên Trụ này là kiệt tác của Luyện Khí sư cao phẩm, một khi có người xông vào sơn môn, mười bốn Thông Thiên Trụ sẽ phát động công kích mãnh liệt với kẻ địch.
Bình thường mà nói, Giang Bắc Nhiên sẽ gọi chúng là, tháp phòng ngự cao cấp!
"Bái kiến Lịch trấn sơn."
Hai đệ tử thủ vệ vừa thấy được Lệ Phục Thành đi tới thì lập tức chắp tay hành lễ.
Lệ Phục Thành gật đầu với hai người họ, trực tiếp dẫn theo Giang Bắc Nhiên và Hạ Linh Đan đi vào.
Hai thủ vệ làm như không thấy, tiếp tục giữ vững cương vị của mình.
"Trấn sơn là sao?"
Đi đến một nửa, Giang Bắc Nhiên đột nhiên mở miệng hỏi.
Lệ Phục Thành nghe được lập tức giải thích:
"Trấn sơn là người chuyên phụ trách duy trì đại trận tông môn.”
"Cũng ổn lắm."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, đi theo Lệ Phục Thành lên núi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận