Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 979: Gặp Lại Diêm Quang Khánh

Trên đường đi, Giang Bắc Nhiên thấy đệ tử đều khom mình hành lễ với Lệ Phục Thành thì không khỏi có chút hiếu kỳ:
"Người của Càn Thiên tông đều biết ngươi là đệ tử thân truyền của Diêm tông chủ ư?"
"Đúng thế."
Lệ Phục Thành gật đầu:
"Sau khi ta học được chín loại trận pháp, sư phụ từng làm một lễ đại điển, chính thức tuyên bố với tất cả mọi người ta là đệ tử thân truyền của hắn.”
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì gật đầu, biểu thị đã biết.
Trên đường đi, Giang Bắc Nhiên dùng tinh thần lực giám thị những đệ tử Càn Thiên tông đi ngang qua, phát hiện tu vi bình quân của họ không ‘bất thường’ như ở Thi gia, đa số đều là Đại Huyền Sư.
Tuy vẫn cao hơn so với các đệ tử ở tông môn đỉnh quốc những không quá cao.
‘Xem ra ở những nơi ngoài Trung Nguyên, linh khí cũng không kém quá nhiều.’ Bất quá ngẫm lại cũng đúng, sự phân bố linh khí vốn đã định sẽ tập trung ở trung tâm, chỉ cần nhìn ra điểm này, biết cách ‘chen vào giữa’ sẽ ăn được chút ‘thứ phẩm’.
Bất quá nếu Đường quốc đã có Huyền Tôn, vậy chứng tỏ chất lượng linh khí nơi này tốt hơn Thịnh nói không ít. Còn phương diện thiên tài địa bảo thì hẳn cũng nhỉnh hơn.
Lệ Phục Thành vừa đi vừa quan sát xung quanh, đột nhiên nói:
"Vương đại ca, chỗ sư phụ ta ở là Bàn Lăng phong phía trước, để ta kêu đệ tử canh cửa vào báo một tiếng."
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên nhẹ gật đầu.
Lệ Phục Thành đạt được sự đồng ý của Vương đại ca thì đi về phía hai thủ vệ cánh cửa.
Chỉ chốc lát sau, Lệ Phục Thành đã quay trở lại, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Vương đại ca, sư phụ ở phía trên chờ chúng ta, chúng ta đi lên thôi."
"Được rồi, dẫn đường đi."
Lúc Giang Bắc Nhiên đi theo Lệ Phục Thành vào Bàn Lăng phong, hai đệ tử thủ vệ không chút mảy may nghi ngờ Giang Bắc Nhiên, việc này khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi cảm khái, đám thủ vệ này đứng đây có khác gì linh vật đâu.
Cả hai một đường leo lên Bàn Lăng phong. Đi tới giữa chừng, Giang Bắc Nhiên có thể cảm nhận được nồng độ linh khí nơi này hơn xa những nơi hắn vừa đi qua, có thể nói là hạc giữa bầy gà.
'Không hổ là chủ phong của tông chủ, quả nhiên không giống bình thường.' Cảm khái xong, Giang Bắc Nhiên đi theo Lệ Phục Thành tới một phủ đệ được xây trên núi.
"Vương đại ca, trước tiên ngài đợi ta ở đây, ta đi thỉnh an sư phụ."
"Được rồi."
Lệ Phục Thành xoay người đi tới trước phủ đệ, vừa muốn mở miệng nói gì đó thì hai cánh cửa lớn màu đỏ phanh một tiếng mở ra.
"Giang Bắc Nhiên, nhanh chóng vào đi!"
Nghe được Diêm Quang Khánh nhiệt tình mời, Giang Bắc Nhiên nói với Hạ Linh Đang:
"Ngươi đợi ở đây."
"Vâng."
Hạ Linh Đang cung kính thi lễ một cái rồi đứng ở bên cạnh.
Giang Bắc Nhiên sửa sang lại quần áo, mở rộng bước chân đi tới phòng chính cùng Lệ Phục Thành.
Vào phòng chính rồi, không đợi Giang Bắc Nhiên mở miệng, Diêm Quang Khánh đã đi tới trước mặt hắn.
"Ha ha ha, hôm qua nghe Phục Thành nói ngươi muốn tới ta có hơi bất ngờ. Nhưng hôm nay thấy ngươi ở đây, lão phu thật sự có cảm giác như gặp lại lão bằng hữu, thật thú vị, thú vị a. Ha ha ha ha, mau tới đây ngồi xuống rồi từ từ trò chuyện."
Lúc này, Lệ Phục Thành đứng trước cửa, chắp tay nói với Diêm Quang Khánh:
"Đồ nhi bái kiến sư phụ."
"Ừm."
Diêm Quang Khánh nhìn Lệ Phục Thành gật gật đầu, quay người ngồi xuống một cái ghế lục phương đặc biệt lớn.
"Bắc Nhiên a, đã lâu không gặp, Thịnh quốc của ngươi ngược lại ngày càng tốt."
'Hắc... Vào thẳng vấn đề như thế à.' Trước khi đến, Giang Bắc Nhiên đã biết không thể tránh khỏi những câu hỏi này. Nhưng hắn không ngờ Diêm Quang Khánh vừa chào hỏi xong lại hỏi ngay. Đúng là hổ mặt cười mà.
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Diêm Quang Khánh, cười nói:
"Diêm tông chủ cất nhắc rồi, tiểu quốc biên cảnh như chúng ta đứng trước đại Đường quốc thật sự không đáng giá nhắc tới, không đáng giá nhắc tới a."
"Tiểu quốc? Hiện tại các ngươi cũng không nhỏ, đã có được tam châu, luận về địa bàn, Đường quốc của chúng ta còn không lớn bằng các ngươi lớn đấy..."
'Hít...' Nếu nói vừa rồi chỉ là thuận miệng hỏi thì hiện tại Diêm Quang Khánh đã đi thẳng vào vấn đề.
Nhưng Giang Bắc Nhiên đã sớm có chuẩn bị, cho nên vô cùng ung dung đáp:
"Nhưng đất tốt không nhiều, nơi chim cũng không thèm ị như Thịnh quốc, có nhiều thêm nữa cũng chẳng bằng một ngọn núi đầy linh khí của Diêm tông chủ."
"Ha ha ha ha..."
Diêm Quang Khánh nghe xong thì cười to:
"Bàn Lăng phong của ta đúng là phong thủy bảo địa, chứa đựng tinh hoa của thiên địa, nếu Bắc Nhiên thích thì có thể thường tới chơi."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì cười nói:
"Đa tạ hảo ý của Diêm tông chủ, chỉ là nơi tốt như thế này để vãn bối ở thì lãng phí quá."
Diêm Quang Khánh nghe xong thì thân thể hướng về phía trước thăm dò, đánh giá Giang Bắc Nhiên, sau lại cười nói:
"Thế nào, tu vi vẫn chỉ dừng lại ở Luyện Khí cảnh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận