Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 998: Đoạt Xá (2)

Sau khi Mặc Hạ miêu tả rõ chuyện xảy ra hôm qua thì Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Ngươi nói, linh hồn của Điền Cách đã hoàn toàn bị tru diệt?"
"Cái này... Ta cũng không xác định được, nhưng ta tận mắt nhìn thấy Quỷ tiền bối một chưởng đem đánh Điền Cách tan thành đoàn khói xanh, hẳn đã hoàn toàn biến mất nhỉ? Ta... Ta đoán vậy."
Giang Bắc Nhiên trầm tư một lát, ánh mắt nhìn về phía Hạc Bào Quỷ đang ngồi bên bàn cờ.
Dường như Hạc Bào Quỷ cũng cảm nhận được ánh mắt của Giang Bắc Nhiên, hắn làm động tác tay xin mời với đối phương.
Cũng chỉ có lúc này, Giang Bắc Nhiên mới có thể nhìn thấy một ít cảm xúc vội vàng từ thần sắc của Hạc Bào Quỷ.
Giang Bắc Nhiên vái chào Hạc Bào Quỷ một cái, biểu thị kêu đối phương chờ một lát, sau đó nhìn về phía Mặc Hạ nói:
"Dẫn ta tới chỗ ngươi nghỉ ngơi xem thử nào."
"Vâng."
Giang Bắc Nhiên đi theo Mặc Hạ vào phòng ngủ của đối phương, sau đó dùng tinh thần lực dò xét một hồi, sau khi phát hiện không có gì đặc biệt Giang Bắc Nhiên mới đi ra chỗ hậu viện.
Lúc đó, hắn đã phong ấn Điền Cách tại nơi này, hắn vốn tưởng quỷ hồn của Điền Cách không thể nào xông phá cấm chế của mình. Nhưng dựa vào những gì Mặc Hạ kể, hẳn Điền Cách đã sớm tỉnh, bằng không cũng chẳng trùng hợp tới mức Mặc Hạ vừa tẩu họa nhập ma hắn ta đã xông tới đoạt xá.
'Ai dà... Hiểu biết của ta với quỷ vẫn là quá ít a.' Giang Bắc Nhiên ngồi xổm xuống, nhổ hai cây đinh dưới đất lên.
Hắn tự nhận bản thân đã bố trí những thứ này cực kỳ hoàn mỹ, vậy mà cuối cùng vẫn chẳng có tác dụng gì với Điền Cách. Nếu không nhờ Hạc Bào Quỷ xuất thủ, chỉ sợ hiện tại Mặc Hạ đã là ‘Mặc Hạ’.
Suy nghĩ một lát, Giang Bắc Nhiên đứng dậy đi về phía bàn cờ.
Mặc Hạ thấy sư huynh lại muốn đánh cờ cùng Quỷ tiền bối thì lập tức ‘hưng phấn’, mặc kệ cả người ê ẩm đứng phắc dậy chạy về phía bàn cờ.
Mặc Hạ cứ thế đi theo sư huynh, thấy sư huynh ngồi đối diện Quỷ tiền bối thì hắn ta vội khẩn trương hỏi:
"Sư... Sư huynh, ngài là..."
.
Tất nhiên Giang Bắc Nhiên biết Mặc Hạ muốn nói gì, lập tức cười nói:
"Cũng như lần trước, ngươi tới thay tiền bối chấp tử.”
Mặc Hạ nghe xong thì cao hứng vô cùng, hô hấp cũng ngày càng gấp rút.
Đến nay hắn vẫn còn nhớ rõ ván cờ lần trước của Quỷ tiền bối và sư huynh, mỗi lần xem hai người đánh cờ hắn đều có một trải nghiệm mới, thật sự ván cờ của hai người là tuyệt thế a.
Từ đó cho tới nay, mỗi ngày hắn đều hy vọng được xem ván cờ tiếp theo của sư huynh và Quỷ tiền bối. Bây giờ ước mơ đã thành hiện thực, tuy chỉ vừa vào bàn nhưng hắn đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Ván cờ rất nhanh đã bắt đầu, lần này Giang Bắc Nhiên đi quân đen, Hạc Bào Quỷ đi quân trắng. Có kinh nghiệm giao thủ từ lần trước, lần này đường cờ của hai người có biến hóa cực lớn, Mặc Hạ nhìn không kịp chớp mắt, vô cùng thỏa mãn.
Vào lúc Mặc Hạ cảm thấy thế cục đang giằng co dị thường, hai bên đều lộ ra ‘răng nanh’ của mình thì sư huynh bỗng ‘tháo móng vuốt’ xuống.
Hắn chắp tay với Hạc Bào Quỷ, nói:
"Nói đến đây còn chưa cảm tạ tiền bối, không có ngài xuất thủ, chỉ sợ lần này Mặc Hạ sẽ gặp đại nạn."
Thấy sư huynh chắp tay cảm tạ Quỷ tiền bối vì mình, Mặc Hạ vội đứng ra, cũng chắp tay với Quỷ tiền bối:
"Đa tạ ân cứu mạng của Quỷ tiền bối, tại hạ khắc sâu trong lòng!"
Nhưng rõ ràng Hạc Bào Quỷ không có chút hứng thú nào với lời cảm tạ của hai người này, hắn chỉ nhìn chòng chọc vào bàn cờ.
Thấy Giang Bắc Nhiên chậm chạp không đánh tiếp, hắn chỉ đành nhìn hai người rồi nhẹ gật đầu.
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên lần nữa chắp tay với Hạc Bào Quỷ, hỏi:
"Vãn bối có rất nhiều vấn đề mong tiền bối giải hoặc vì ta."
Nhưng rõ ràng Hạc Bào Quỷ không tính trả lời Giang Bắc Nhiên, hắn chỉ chăm chăm nhìn vào bàn cờ.
"Không biết phải chăng tiền bối đã tiêu diệt lệ quỷ muốn đoạt xác Mặc Hạ chưa?”
Thấy Hạc Bào Quỷ không có phản ứng, Giang Bắc Nhiên tiếp tục nói:
"Nếu tiền bối không thể giải hoặc cho tại hạ. Vậy vãn bối xin phép dẫn đồ nhi rời khỏi nơi nguy hiểm này, tránh cho lệ quỷ lần nữa trỗi dậy.”
Nói xong, Giang Bắc Nhiên đứng lên:
"Mặc Hạ, chúng ta đi thôi."
Mặc Hạ nghe xong lập tức gấp gáp, đang tới khúc gây cấn sao đánh đánh tiếp a.
"Sư huynh! Tính mạng của ta là nhỏ, ngài đánh cờ là lớn, ta..."
.
"Hỗn trướng!"
Giang Bắc Nhiên đột nhiên quát to một tiếng, Mặc Hạ bị hù vội vàng quỳ xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận