Ta Không Phải Là NPC

Chương 229: Binh chủng đặc sắc của Pharaoh đại khu


Chương 229: Binh chủng đặc sắc của Pharaoh đại khu

Trụ sở “Khoát Lạc gia tộc” Khoát Lạc thành rơi xuống, chỉ là điều vừa mới bắt đầu.
Sau khi Khoát Lạc thành rơi, bia đá trung tâm thành bị phá hủy, trụ sở công hội “Vân Điên” Vân Đỉnh thành cũng theo sát lấy bị người chơi Pharaoh đại khu công phá, theo đó bị phá hủy.
Sau đó.
Người của hai đại khu xâm nhập không hẹn mà cùng bắt đầu tiến đánh Vô Cực thành của “Vô Cực Thần Minh”!
Bên trong quốc chiến, chỉ cần không phải người chơi của đại khu mình thì chính là địch nhân, Pharaoh đại khu cùng Phù Tang đại khu cũng là địch nhân của nhau.
Nhưng là.
Tại ý thức được sự uy hiếp của Viêm Hoàng đại khu, bọn hắn từ bỏ lập trường vốn đối địch, ngược lại là hợp tác, trước phá hủy tam đại lãnh địa quanh hệ thống chủ thành, rồi lại tập trung binh lực công hãm hệ thống chủ thành của Viêm Hoàng đại khu!
Đợi cho liên thủ để đá Viêm Hoàng đại khu ra khỏi quốc chiến. . . Mới là thời điểm chiến tranh giữa bọn họ bắt đầu!
Bộ đội tinh nhuệ của hai đại khu tiến đánh một tòa lãnh địa người chơi, hơn nữa còn là một tòa lãnh địa như một cái xác rỗng, tất nhiên không phí bao nhiêu khí lực.
Sau nửa giờ Khoát Lạc thành cùng Vân Đỉnh thành bị công hãm, Vô Cực thành tuyên cáo đã bị hạ!
Đến tận đây.
Ba tòa lãnh địa của Tiềm Uyên thành - Tam Đại Vệ Tinh thành, toàn bộ bị phá hủy!
Mà sau khi dễ dàng phá hủy ba tòa lãnh địa này, người phụ trách của Pharaoh đại khu cùng Phù Tang đại khu càng xác định, Viêm Hoàng đại khu đã dốc toàn bộ lực lượng!
Binh lực bọn hắn lưu thủ tại hệ thống chủ thành có lẽ không ít. ..
Nhưng tuyệt đối có thể bị họ công hãm!
Chỉnh đốn đơn giản.
Hai đại khu tổng cộng còn lại hai mươi bốn vạn bộ đội tinh nhuệ, bổ nhào về phái Tiềm Uyên thành đã gần trong gang tấc!
. ..
. ..
Trong đồng hoang.
Nơi nào đó.
Khi Khoát Lạc thành bị phá hủy, Phù Sinh đại đế đang mang theo người chơi cùng NPC binh chủng dưới trướng đi đường, bỗng nhiên dừng lại, lộ ra một nụ cười khổ sở: "Lãnh địa của chúng ta, bị phá hủy. . ."
"Như nhau."
"Tiếp theo sẽ đến phiên hai nhà chúng ta."
Vô Song Thiết Kỵ sâu sắc nói một tiếng, sau đó nhìn thoáng qua một tấm lệnh bài bên trong thanh vật phẩm của mình.
Kia là lãnh chúa chi tâm.
Hơn nữa còn là lãnh chúa chi tâm sau khi phá hủy vài chục tòa lãnh địa đẳng cấp không thấp, dung hợp ra!
Chỉ cần có khối lãnh chúa chi tâm này, hắn bất kỳ lúc nào cũng có thể xây dựng lại một khối lãnh địa, hơn nữa còn là lãnh địa cấp độ huyện thành!
Không chỉ hắn.
Lúc này trong tay Xuyên Vân Đường Lang cũng có một khối lãnh chúa chi tâm như thế.
Chính là bởi vì có một khối lãnh chúa chi tâm như thế, có thể tùy thời xây lại một tòa lãnh địa quy mô càng lớn hơn, bọn hắn mới có thể đơn giản đồng ý với kế hoạch của Tô Mục.
Đương nhiên.
Sau đó còn có hai trận chiến.
Nếu như kế hoạch thuận lợi. . . Không chỉ là Pharaoh đại khu cùng Phù Tang đại khu đã xâm lấn Viêm Hoàng đại khu sẽ tự mình chuốc lấy cực khổ, mà ngay cả Phù Sinh đại đế cũng có thể thu hoạch được khối lãnh chúa chi tâm thứ ba cấp độ huyện thành!
"Tăng thêm tốc độ đi."
"Nếu như không thể trong thời điểm dự định đuổi được tới mục đích. . . vị Tô tướng quân cảu chúng ta kia, cũng không phải là người dễ nói chuyện đâu. . ."
Đánh gãy cuộc trò chuyện của Phù Sinh đại đế cùng Vô Song Thiết Kỵ, Xuyên Vân Đường Lang thúc ngựa dưới thân, tăng thêm tốc độ hướng phía phía trước phóng đi.
Tô Mục không dễ nói chuyện.
Đây đã là nhận thức chung của ba vị hội trưởng.
Không chỉ là không dễ nói chuyện.
Ngoại trừ Lạc Thiên Thiên. . . Chỉ sợ không có một người chơi nào, sẽ được vị Tô tướng quân chân chính để ở trong lòng.
Không thấy được, nhiều người chơi tự do cùng công hội nhỏ của Hoa Hạ đại khu như vậy, cứ như vậy bị bỏ a?.
Tuy nói là đại công hội, có lực lượng của đại công hội.
Chí ít hiện tại, Phù Sinh đại đế, Vô Song Thiết Kỵ cùng Xuyên Vân Đường Lang cũng không dám có ý nghĩ ngỗ nghịch Tô Mục.
. ..
Thời điểm Phù Sinh đại đế ba người mang theo mười lăm vạn bộ đội kia đi đầu một bước hướng phía Phù Tang đại khu mà đi, Tô Mục lại là mang theo bọn người Lạc Thiên Thiên, mang theo hai ngàn năm trăm huyền giáp thiết kỵ kia hướng phía Pharaoh đại khu mà đi!
Không có bộ binh gây vướng víu, lại tăng thêm mưu sĩ kỹ mà Hí Chí Tài thả ra, tốc độ hành quân của đám người Tô Mục gấp mấy lần bọn người Phù Sinh đại đế.
Khi bọn người Phù Sinh đại đế khó khăn lắm mới đi được một phần ba lộ trình, Tô Mục đã mang theo dưới trướng mình tiến vào phạm vi Pharaoh đại khu, đồng thời bằng tốc độ nhanh nhất hướng phía hệ thống chủ thành của Pharaoh đại khu mà đi.
Bên trong Tiềm Uyên thành có Sở Hằng, có hơn một vạn trọng giáp mạch đao binh, còn có binh lực số lượng cao tới mấy chục vạn thủ hộ, có thể xưng vạn vô nhất thất.
Mà Khoát Lạc thành, Vân Đỉnh thành cùng Vô Cực thành đây tam đại lãnh địa tạo nên tới hình tượng giả, lại làm cho người chơi của Pharaoh đại khu cùng Phù Tang đại khu cho rằng, Viêm Hoàng đại khu đã dốc toàn bộ lực lượng.
Trên thực tế đâu?
Phân ra tuyệt đại bộ phận lực lượng của mình, không phải Viêm Hoàng đại khu, mà là Pharaoh đại khu cùng Phù Tang đại khu!
Lấy binh lực hai ngàn năm trăm người, đã muốn tiến đánh một tòa hệ thống chủ thành.
Đây thoạt nhìn như là một chuyện cười.
Nhưng mà. ..
Trò cười kiểu này Tô Mục chẳng những làm được, mà lại không chỉ thành công một lần!
Giáp nhẹ đi nhanh.
Toàn lực công kích!
Khi tiến vào phạm vi Pharaoh đại khu, ngay cả gặp phải người chơi cùng lãnh địa của họ trên đường đi cũng đều không để ý đến, Tô Mục trực tiếp mang theo huyền giáp thiết kỵ dưới trướng mình, hướng phía hệ thống chủ thành Pharaoh đại khu phóng đi!
‧‧‧‧‧‧‧ cầu hoa tươi ‧‧‧‧‧‧‧.
"Địch tập!"
"Địch tập!"
Sua khi giữa đường gặp phải người chơi báo cáo tin tức hắc giáp kỵ sĩ quân đoàn đột kích, trước khi Tô Mục mang theo huyền giáp thiết kỵ đến, trên tường thành hệ thống chủ thành của bọn hắn, lập tức đã xuất hiện rất nhiều thân ảnh người chơi cao tầng.
Ngay tiếp đó, rất nhiều đặc sắc binh chủng thuộc về Pharaoh đại khu, cũng ngăn ngắn sắp hàng ở trong và ngoài tường thành, chờ đợi địch nhân đột kích.
Nubia xạ thủ!
Pharaoh bộ binh!
Pharaoh thuẫn vệ!
Pharaoh cận vệ!
Ném đá binh!
Cùng với binh chủng chiến xa xạ thủ cùng chiến tượng kỵ xạ thủ có thể xưng là vương bài của Pharaoh đại khu!
Mấy loại binh chủng trước đều sắp xếp trên tường thành, ở trên cao nhìn xuống, chiến xa xạ thủ cùng chiến tượng kỵ xạ thủ làm binh chủng vương bài, lại là trực tiếp bày trận ở bên ngoài cửa thành, chờ đợi đám người Tô Mục đến!
. . . ., . . . . . 0.
Khi biết đại danh của Tô Mục cùng huyền giáp thiết kỵ, còn bày trận chiến xa xạ thủ cùng chiến tượng kỵ xạ thủ ra ngoài thành, chỉ mới điểm này, liền có thể nhìn ra người chơi Pharaoh đại khu có tự tin cỡ nào với hai loại đặc sắc binh chủng phe mình!
Rất nhanh.
Không lâu sau khi tin tức quân đoàn hắc giáp kỵ sĩ đột kích truyền đến, huyền giáp thiết kỵ cũng rốt cục xuất hiện ở trên đường chân trời.
Trên tường thành.
Khi một vị người chơi cao tầng của Pharaoh đại khu ra lệnh một tiếng, quân đoàn xếp thành một loạt chiến xa xạ thủ quân đoàn cùng chiến tượng xạ thủ lập tức công kích, nghênh đón đánh tới bọn người Tô Mục!
Chiến tượng, phía trước; chiến xa, ở bên.
Khi hai nhánh quân đoàn chỉ có ngàn xạ thủ xung phong, khí thế của nó so với huyền giáp thiết kỵ dưới trướng Tô Mục càng to lớn, càng doạ người hơn!
Nhất là khoảng năm trăm tên chiến tượng kia, chỉ mới xung phong, lập tức có khí thế đạp nát hết thảy địch nhân!
Huyền giáp thiết kỵ đang công kích!
Chiến tượng quân đoàn cũng đang công kích!
Ngay khi trên tường thành kia rất nhiều người chơi nhìn chăm chú, khoảng cách của hai kỵ binh quân đoàn càng ngày càng gần, càng ngày càng gần!
Một ngàn mét!
Năm trăm mét!
Ba trăm mét!
Một trăm mét!
Khi khoảng cách giữa song phương chỉ có mấy chục mét, tựa hồ lập tức sắp đụng vào nhau, Tô Mục đột nhiên hét lớn một tiếng!
"Ác Lai, xuất thủ!"
Sau một khắc!
Tô Mục cùng Điển Vi đồng thời ra tay, đem từng đạo võ tướng kỹ hoa mỹ đánh vào chiến tượng xạ thủ quân đoàn sắp vọt tới!

Chương 230: Phù Tang! Mục tiêu cuối cùng!

Chiến tượng kỵ xạ thủ, có thể nói đây là binh chủng từ khi Tô Mục trùng sinh đến nay thấy qua khổng lồ nhất, cũng có lực phòng ngự mạnh nhất.
Trên mặt phòng ngự này, cho dù là huyền giáp thiết kỵ cũng rất khó so sánh.
Huyền giáp thiết kỵ đủ để xem thường công kích của binh chủng đặc thù trở xuống, nhưng khi đối thủ là một chiến tượng xung phong. . . Đừng nói là huyền giáp thiết kỵ, ngay cả một vị võ tướng, cũng phải tạm thời tránh mũi nhọn!
Mà khi năm trăm đầu chiến tượng công kích thì sao?
Cỗ khí thế kia!
Cỗ phong mang kia!
Ngay cả là một vị võ tướng hạng ba có danh hiệu, thậm chí là võ tướng hạng hai, đều sẽ kinh hãi tránh né!
Chiến tượng quân đoàn công kích đến, nhưng Tô Mục không hạ lệnh tránh né.
Bởi vì.
Hắn không phải võ tướng hạng hai, Điển Vi cũng không phải võ tướng hạng hai!
Sức mạnh của hai người tuyệt thế, đủ để đón chiến tượng quân đoàn công kích mà đến, chém giết nó! Xé rách! Hóa thành tro tàn!
Trăng khuyết đỏ kim cùng Tinh hồng kích mang bộc phát.
Chỉ là trong nháy mắt!
Liền có vài chục chiến tượng bị võ tướng kỹ oanh trúng, xé nát, hóa thành thịt nát sương máu đầy trời!
Hai đại tuyệt thế võ tướng hợp lực, dễ dàng khuynh đảo quân đoàn chiến tượng như núi, xé mở một con đường, một con đường đủ để cho tốc độ công kích của huyền giáp thiết kỵ không giảm, nhanh chóng thông qua!
Sau đó.
Đón lấy kia mưa tên không ngừng đánh tới, trong tiếng kinh hô của chiến tượng kỵ xạ thủ chung quanh, huyền giáp thiết kỵ một hơi mà qua, tiếp tục công kích hướng phía hệ thống chủ thành!
Năm trăm chiến tượng, năm trăm chiến xa xạ thủ, hai đại binh chủng vương bài của Pharaoh đại khu, thậm chí ngay cả trì trệ tốc độ công kích của huyền giáp thiết kỵ đều không có làm được, lập tức bị đánh thủng!
Ý nghĩa duy nhất cho bọn hắn tồn tại. ..
Chính là để huyền giáp thiết kỵ nhạc dạo từ màu đen lúc đầu, biến thành huyết sắc!
Hai ngàn năm trăm huyền giáp thiết kỵ như mũi tên trong vùng bỏ hoang đêm tối ghé qua, các người chơi trên tường thành hệ thống chủ thành của Pharaoh đại khu đã bị khiếp sợ không cách nào dùng lời nói mà hình dung được.
Ngay khi người chơi cao tầng chuẩn bị hạ lệnh, để những chiến tượng quân đoàn cùng chiến xa xạ thủ quân đoàn thế không thể đỡ, hành động lại tương đối chậm rãi quay lại, hắc giáp kỵ sĩ quân đoàn. . . Đã đặt binh dưới thành!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Giống như trước đó.
Khi Tô Mục liên thủ với Điển Vi xuất kích, cửa thành nặng nề của toà huyện thành này cũng không còn cách nào ngăn cản cước bộ của bọn hắn.
Ba lần hợp kích!
Cửa thành nổ tung!
Võ tướng kỹ mở đường!
Huyền giáp thiết kỵ dễ dàng đánh tan địch nhân phụ cận trong cửa thành, bằng tốc độ nhanh nhất tới gần bia đá trung tâm thành!
Đến lúc này.
Pharaoh đại khu đã chú định kết cục.
Khi bỏ ra thương vong mấy chục huyền giáp thiết kỵ đến bia đá trung tâm thành, bọn hắn ngay cả một tia khả năng cứu vãn cuối cùng cũng không có!
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Lần lượt xuất thủ, lần lượt oanh kích.
Nương theo lấy mảng lớn mảng lớn đá vụn từ trên tấm bia đá trung tâm thành sụp đổ, thời gian sống của toà hệ thống chủ thành này,. Vào giây đếm ngược!
Cuối cùng!
Khi Tô Mục cùng Điển Vi lần nữa liên thủ một kích, bia đá trung tâm thành ầm vang sụp đổ!
Pharaoh đại khu, bị loại!
Khối thành chủ chi tâm thứ bốn tới tay, ánh mắt lạnh nhạt nhìn thoáng qua ký hiệu số trên thành chủ chi tâm, Tô Mục không có chút nào để ý tới nạn dân để lại sau khi thành trì sụp đổ, trực tiếp mang theo huyền giáp thiết kỵ rời đi, phóng tới mục tiêu kế tiếp!
Bóng đêm, dần dần sâu.
Bọn hắn chiến đấu, chưa kết thúc.
Mục tiêu cuối cùng!
. ..
. ..
Bên ngoài Tiềm Uyên thành.
Dưới sự hộ vệ của mấy người chơi võ sĩ, Munehide Sakagawa, chỉ huy hành động công thành lần này.
Hắn là tổng chỉ huy mười lăm vạn người chơi cùng binh chủng NPC đi hành động đánh lén chủ thành của Viêm Hoàng đại khu lần này, bản thân cũng là một trong những người chơi cấp cao nhất Phù Tang đại khu.
Liên tiếp hơn mười giờ.
Ngoại trừ lúc mới bắt đầu, rất nhiều người chơi lãnh địa của Viêm Hoàng đại khu bị bọn hắn phá hủy, còn phá hủy lãnh địa của tam đại công hội - thành vệ tinh của Tiềm Uyên thành, thu được không ít lãnh chúa chi tâm.
Sau đó. ..
Bọn hắn lại không thu hoạch!
Trình độ phòng ngự của Tiềm Uyên thành, vượt xa dự tính của bọn hắn.
Dù đã cùng Pharaoh đại khu liên thủ, cho dù bọn họ có chừng hơn hai mươi vạn người chơi tinh anh cùng binh chủng tinh anh, một khắc không ngừng phát động công kích với toà hệ thống chủ thành này, nhưng từ công thành bắt đầu đến bây giờ, trọn vẹn thời gian bảy, tám tiếng đi qua, Tiềm Uyên thành vẫn không có dấu hiệu bị công phá!
Mỗi một lần, người chơi cùng binh chủng NPC dưới trướng hắn xông lên tường thành, ngay khi hắn coi là sau một khắc đã có thể công phá toà hệ thống chủ thành này, địch nhân trên tường thành sẽ bộc phát một lần, dễ dàng đem bọn hắn đánh lui.
Mỗi một lần, khi hắn cảm giác căn bản không có hi vọng công phá toà chủ thành này, thì sẽ có không ít người chơi cùng binh chủng NPC lên được tường thành. ..
Liên tục bảy, tám tiếng công thành, hơn hai mươi vạn người chơi cùng tinh anh binh chủng dưới quyền bọn họ đây, trọn vẹn tổn thất gần một nửa!
Mà Tiềm Uyên thành. ..
Ngay từ đầu như thế nào, hiện tại vẫn là như thế ấy!
Dự tính của bọn hắn không tác dụng. . . ..
Chủ lực của Viêm Hoàng đại khu có lẽ đã rời đi, nhưng chỉ là những binh lực này còn lại. . . vẫn không phải thứ bọn hắn có thể công phá!
Huống chi. ..
Ánh mắt chuyển hướng trên tường thành.
Khi thấy trên tường thành đứng một vị NPC võ tướng giáp đen mũ đen, cầm trong tay Huyền Thiết Mạch Đao, trong lòng Munehide Sakagawa lại hiện ra vẻ lo lắng!
Đây không phải Tô Mục trong truyền thuyết!
Nhưng thực lực của vị NPC võ tướng này. . . Cũng không phải là cái bọn hắn có thể ngăn cản!
Căn cứ tin tức mà bọn hắn thu thập được, điều duy nhất cần thiết phải chú ý Viêm Hoàng đại khu, chính là Tô Mục vị NPC võ tướng đạt tới cấp độ tuyệt thế. Bây giờ Tô Mục không ở đây, lực cản bọn hắn công thành lớn nhất lại trở thành một NPC võ tướng khác.. ..
Viêm Hoàng!
Đến tột cùng còn ẩn giấu đi bao nhiêu lực lượng không muốn người biết? !
Từ lúc mới bắt đầu tràn đầy tự tin, càng về sau càng kinh nghi bất định, lại đến hiện tại lòng tràn đầy vẻ lo lắng. . . Munehide Sakagawa lần đầu tiên cảm giác, bắt chước Tô Mục, đánh lén Viêm Hoàng là một quyết định sai lầm!
Sau đó.
Ngay dưới ánh mắt hắn nhìn chăm chú, nhân số công thành ít đi.
Không chỉ là nhân số công thành ít đi, mà ngay cả bên cạnh hắn cách đó không xa, vị Pharaoh người chơi kia đến từ Pharaoh đại khu phụ trách chỉ huy hành động lần này, thân ảnh cũng mất dần trong thời khắc này!
"Không được!"
Munehide Sakagawa quá sợ hãi!
Hắn ngay lập tức mở ra bảng xếp hạng chiến tích!
Trên bảng xếp hạng chiến tích, vốn vẫn là Viêm Hoàng đại khu thứ ba, lúc này đã lấy hơn chín trăm vạn chiến tích. . . Xếp hạng thứ nhất!
Pharaoh đại khu, bị loại!
Gần như khi hắn phát hiện điểm này, kênh nói chuyện phiếm của hắn vang lên.
"Munehide! Có nắm chắc đánh hạ chủ thành Viêm Hoàng hay không?"
Munehide Sakagawa kìm lòng không được hướng phía trước nhìn lại. Theo chuyện Pharaoh đại khu bị loại, binh lực tiến đánh Tiềm Uyên thành trực tiếp giảm bớt một nửa. Liên thủ với Pharaoh đại khu, bọn hắn còn chưa cả vào Tiềm Uyên thành được một bước, bây giờ chỉ còn lại không đến bảy vạn binh lực dưới trướng hắn, làm sao có thể đánh hạ Tiềm Uyên thành đây?
Có lẽ là thấy Munehide Sakagawa đang do dự nên ý thức được cái gì.
Không bao lâu sau khi tin tức thứ nhất gửi tới, ngay sau đó lại có mấy tin từ đối diện gửi tới.
"Munehide! Ngừng công thành!"
"Đó là cái cạm bẫy!"
"Pharaoh đại khu đã bị loại! Mục tiêu kế tiếp của Viêm Hoàng võ tướng, rất có thể là chúng ta!"
"Lập tức! Ngay lập tức! Trở về!"

Chương 231: Ác chiến! Huyết chiến! Tru diệt Phù Tang!

Về thành?
Nói nghe thì dễ!
Khoảng cách giữa mỗi tòa hệ thống chủ thành đều khoảng một nghìn dặm!
Dù là người chơi cùng binh chủng NPC bên trong thế giới trò chơi đều có tố chất thân thể cực kỳ cường đại, tốc độ hành quân gấp mấy lần thậm chí gấp mười thế giới hiện thực! Đây khoảng cách một ngàn, cũng cần bọn hắn phải mất thời gian mấy tiếng mới có thể vượt qua!
Tới kịp a?
Munehide Sakagawa không biết.
Hắn chỉ biết là, mình nhất định phải về thành!
Nhất định phải mang theo hơn bảy vạn tinh anh người chơi cùng tinh anh binh chủng còn thừa lại dưới trướng mình về thành!
Bởi vì. ..
Chủ lực xuất kích của Tô Mục là giả, bọn hắn chủ lực Phù Tang đại khu đến đây đánh lén hệ thống chủ thành Viêm Hoàng đại khu, thế nhưng là thật a!
Công thành kết thúc.
Không lo kịp chuyện người chơi cùng binh chủng NPC dưới trướng mình đã trải qua liên tục bảy, tám tiếng công thành, mặc kệ là thể lực vẫn là tinh lực đều gần như đã đạt tới cực hạn. . . Hắn vẫn là mang theo những người chơi cùng binh chủng NPC nàytừ bỏ công thành, lấy tốc độ liều mạng, tiến đến hệ thống chủ thành của bọn hắn!
Hi vọng. ..
Có thể theo kịp!
. ..
. ..
Thời gian bốn tiếng.
Dưới tình huống duy trì hành quân cực hạn, Tô Mục rốt cục mang theo bọn người Lạc Thiên Thiên, mang theo hơn hai ngàn huyền giáp thiết kỵ dưới trướng mình chạy tới địa điểm dự định.
Nơi này là Phù Tang đại khu.
Xác thực nói, là vùng bỏ hoang cách hệ thống chủ thành Phù Tang đại khu chỉ có hơn trăm dặm.
Khi bọn người Tô Mục đến.
Mấy người Phù Sinh đại đế, Vô Song Thiết Kỵ cùng Xuyên Vân Đường Lang cũng sớm đã đến địa điểm dự định này, ở chỗ này chờ đợi.
"Chúc mừng Tô tướng quân lại lấy được chiến công!"
Khi bọn người Tô Mục đến, Phù Sinh đại đế ba người vội vàng tiến lên chúc mừng nói.
Khẽ gật đầu, Tô Mục dò hỏi: "Tình huống bên kia như thế nào?"
"Pharaoh đại khu bị loại."
"Phù Tang đại khu tại bốn giờ trước đó đã rút lui, hẳn là chạy về!"
"Bốn giờ a?"
Tô Mục ở trong lòng đánh giá một chút thời gian, cười lạnh nói: "Đủ rồi! Truyền lệnh của bản tướng quân, nghỉ ngơi nửa giờ, sau đó công lược Phù Tang đại khu!"
Phù Tang đại khu, đây là mục tiêu cuối cùng.
Lần này, Tô Mục không có nóng lòng phát động công kích với hệ thống chủ thành Phù Tang đại khu.
Sau khi nửa giờ thời gian nghỉ ngơi kết thúc, hắn mang theo mười lăm vạn đại quân đã hội hợp, bắt đầu căn cứ tin tức mà bọn người Phù Sinh đại đế cung cấp, tiến đánh những lãnh địa của Phù Tang đại khu!
Đúng thế.
Lần này trước bị phá hủy, là những lãnh địa của các người chơi!
Hai đại tuyệt thế võ tướng, một vị tuyệt thế danh mưu, lại thêm hơn hai ngàn huyền giáp thiết kỵ cùng mười lăm vạn binh chủng tinh anh. . . Loại binh lực này đã đủ để nhẹ nhàng công hãm một tòa hệ thống chủ thành!
Người chơi lãnh địa?
Dễ thôi!
Đánh đâu thắng đó!
Giờ khắc này, khi Tô Mục tự mình chỉ huy binh lính, phát động công kích với người chơi lãnh địa, một màn kia từng phát sinh tại Viêm Hoàng đại khu, lại diễn ra ở Phù Tang đại khu.
Khác biệt chính là.
Người Phù Tang đại khu xâm nhập, chỉ phá hủy số lượng đông đảo người chơi tự do cùng lãnh địa của công hội cỡ nhỏ, “Khoát Lạc gia tộc”, “Vân Điên” cùng “Vô Cực Thần Minh” chủ lực tam đại công hội, hoặc là theo quân, hoặc là chui vào Tiềm Uyên thành.
Bị phá hủy, chỉ là một lãnh địa xác rỗng!
Mà Phù Tang đại khu thì sao?
Ngoại trừ toà hệ thống chủ thành kia, phàm là lãnh địa người chơi có thể tìm kiếm được, đều bị phá hủy!
Người chơi bên trong lãnh địa, biến thành kinh nghiệm của bọn hắn và chiến tích; lãnh địa bản thân, sau khi bị phá hủy biến thành lãnh chúa lệnh bài trong tay bọn họ.
Giờ thứ nhất, ba tòa lãnh địa của người chơi bị phá hủy.
Giờ thứ hai, chia ra ba đường, Tô Mục cùng Lạc Thiên Thiên một đường, Điển Vi cùng Hí Chí Tài một đường, tam đại công hội một đường, ba hướng giáp công, khoảng chừng hơn mười tòa lãnh địa người chơi bị phá hủy;.
Giờ thứ ba, số lượng lãnh địa bị phá hủy đạt đến ba mươi tòa. Rất nhiều người chơi Phù Tang từ bỏ lãnh địa của mình, trốn vào hệ thống chủ thành, khiến cho tốc độ bọn người Tô Mục phá hủy lãnh địa của người chơi càng nhanh hơn;
Giờ thứ bốn, Tô Mục cùng Điển Vi vây kín, tiêu diệt hết Munehide Sakagawa cùng hơn bảy vạn người chơi cùng binh chủng NPC dưới trướng hắn kia vừa mới chạy về Phù Tang đại khu đã vào tình trạng kiệt sức!
Hơn bảy vạn người chơi cùng binh chủng NPC, không ai trốn thoát, đều hóa thành điểm kinh nghiệm cùng chiến tích của tướng sĩ dưới trướng hắn!
Giờ thứ năm, phụ cận hệ thống chủ thành Phù Tang đại khu, lãnh địa trong vòng trăm dặm mét vuông bị đều phá hủy! Cùng lúc đó, Phù Sinh đại đế rốt cục cũng cùng hai vị hội trưởng khác, dung hợp thành một khối lãnh chúa chi tâm cấp bậc huyện thành!
Đến tận đây.
Tam đại công hội trò chơi, ba khối lãnh chúa chi tâm cấp bậc huyện thành toàn bộ tới tay!
Đợi đến thời điểm trở về Viêm Hoàng đại khu, bọn hắn tùy thời có thể lấy khối lãnh chúa chi tâm trong tay này, xây dựng lại một lãnh địa cấp bậc huyện thành mới!
Sau đó.
Càn quét kết thúc.
Sau khi bỏ ra hơn năm giờ đem lực lượng của Phù Tang đại khu - trừ bỏ người chơi hệ thống chủ thành ra - thì đều thanh trừ, đồng thời gom góp một khối lãnh chúa chi tâm cuối cùng, Tô Mục rốt cục đem mục tiêu nhắm ngay hệ thống chủ thành Phù Tang đại khu!
. ..
Lúc này.
Một đám người chơi cao tầng bên trong Phù Tang chủ thành đã trợn tròn mắt.
Tứ cố vô thân, chính là nói bọn hắn lúc này.
Toàn bộ mười lăm vạn người chơi cùng binh chủng NPC tinh nhuệ nhất Phù Tang đại khu dưới trướng Munehide Sakagawa kia đã hủy diệt rồi; bên ngoài chủ thành, số lượng đông đảo lãnh địa người chơi cũng bị phá hủy.
Toàn bộ Phù Tang đại khu chỉ còn lại, chính là toà hệ thống chủ thành này!
Cũng không phải là bọn hắn không muốn ra khỏi thành viện trợ những người chơi lãnh địa kia, viện trợ Munehide Sakagawa, mà là ý nghĩa hệ thống chủ thành đại biểu quá mức trọng đại! Lớn đến mức bọn hắn căn bản không dám ra thành, thậm chí không dám mở cửa thành!
Ai cũng không biết sẽ có một đám người xâm nhập ngay tại phụ cận, chờ đợi bọn hắn mở ra cửa thành chủ thành, thừa cơ đánh vào nội thành hay không!
Không dám ra thành, cũng chỉ có thể ngồi nhìn thực lực đại khu mình lần lượt bị suy yếu; không dám ra thành, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Phù Tang đại khu chỉ còn lại toà hệ thống chủ thành này!
Cho tới bây giờ!
Cho dù bên trong chủ thành vẫn có số lượng khổng lồ người chơi cùng binh chủng NPC, nhưng không có ai dám khẳng định, bọn hắn có thể ngăn trở được công thành hay không!
Từ đầu đến cuối.
Thời điểm Phù Tang đại khu quyết định đánh lén Viêm Hoàng, đã định trước kết cục này.
Rất nhanh.
Hoàn thành việc thanh lý bên ngoài thành, Tô Mục mang theo mình dưới trướng đến hệ thống chủ thành của Phù Tang đại khu.
Hai nhánh bộ đội khác cũng đúng lúc đến, tụ hợp vào dưới trướng Tô Mục.
Số lượng hơn mười vạn Viêm Hoàng quân đội còn thừa lại cứ như vậy bày trận bên ngoài thành Nara, như là một mãnh thú nhỏ gầy nhưng lại cường hãn, nhìn chằm chằm con mồi Nara thành khổng lồ lại yếu kém!
Phía dưới cửa thành.
Bên ngoài tầm bắn.
Trên Hắc Lân Mã, Tô Mục lần nữa giương lên Huyết Văn Kích trong tay, chỉ thẳng Nara thành: "Công thành! Huyết chiến! Tru diệt Phù Tang!"
Tám chữ!
Đến lúc một chữ cuối cùng được phát ra trong nháy mắt, thân ảnh của hắn giống như một mũi tên bắn thẳng ra ngoài.
Phía sau hắn, kia binh lực hơn mười vạn lại theo thật sát, hướng phía cửa thành Nara thành phóng đi!
"Xạ kích!"
"Ngăn trở bọn hắn!"
"Không thể để cho những tên đó xông tới!"
"Vì Phù Tang!"
Trong từng tiếng rống lên tê tâm liệt phế trên tường thành, mười vạn đại quân đón lấy mưa tên đầy trời tập kích.
Tô Mục cùng Điển Vi, lần nữa vọt tới chỗ cửa thành, đánh ra võ tướng kỹ của mình!

Chương 232: Một đêm ba thành, khắp nơi đều kinh ngạc!

Oanh! ! !
Bên trong tiếng oanh minh điếc tai, trên nét mặt tuyệt vọng của người chơi Phù Tang, cửa thành vỡ vụn.
Hai đại tuyệt thế võ tướng vào thành!
Từng đạo võ tướng kỹ oanh ra!
Ở trong chớp mắt, phòng ngự đại biểu cho hi vọng cuối cùng của người chơi Phù Tang đại khu liền tuyên cáo tan biến!
Sau đó.
Huyền giáp thiết kỵ giống như thủy triều tràn vào trong thành.
Xuống ngựa, bố trí phòng ngự!
Hơn hai ngàn huyền giáp thiết kỵ đem vũ khí của mình hoán đổi thành Huyền Thiết Mạch Đao, hơn hai ngàn Huyền Thiết Mạch Đao như một rừng sắt thép, trên đường phố Nara thành triển khai, đi theo sau lưng Tô Mục cùng Điển Vi, thúc đẩy về phía trước!
Tiếp sau đó, Hí Chí Tài cùng Lạc Thiên Thiên vào thành.
Từng mưu sĩ kỹ gia trì trên thân huyền giáp thiết kỵ, để khí thế bọn hắn càng lớn hơn, phòng ngự mạnh hơn, công kích cao hơn; từng mưu sĩ kỹ nhét vào trên thân địch nhân, để bọn hắn công thủ giảm lớn, sĩ khí sa sút, binh chủng làm phản!
Trong ngắn ngủi mấy hơi thở, phạm vị trong ngoài cửa thành, liền bị bọn người Tô Mục nắm trong tay.
Đợi đến thời điểm kia mười vạn đại quân đến sau cũng theo đó vào thành. . . Người chơi Phù Tang đại khu rốt cuộc không ngăn cản nổi tốc độ thúc đẩy của Viêm Hoàng!
Như là lần trước.
Tô Mục không có vội vã tiến đánh bia đá trung tâm thành.
Mà là lấy mình cùng Điển Vi làm tiễn đầu, lấy Hí Chí Tài cùng Lạc Thiên Thiên làm phụ trợ, lấy kia mười vạn binh lực làm xương cốt, từng bước một thúc đẩy về phía trung tâm Nara thành!
Thu hoạch chiến tích!
Số lượng người chơi của Nara thành rất nhiều.
Dù cho so ra kém Viêm Hoàng đại khu, cũng so với Pharaoh đại khu, so hai đại khu trò chơi bị phá hủy trước đó kém hơn bao nhiêu.
Khi kết cục của Phù Tang đại khu đã định trước, từng bước một đẩy tiến về phía trước, trong quá trình hủy diệt Phù Tang đại khu, thu hoạch càng nhiều chiến tích, đã trở thành sự việc Tô Mục cân nhắc trước hết nhất.
Từng bước một thúc đẩy.
Cơ hồ mỗi một giây, đều có hàng ngàn hàng vạn người chơi cùng binh chủng NPC Phù Tang bị chém giết;.
Cơ hồ mỗi một giây, chiến tích quốc chiến của Viêm Hoàng đại khu đều đang điên cuồng dâng lên.
Bắt đầu từ cửa thành, mãi cho đến quảng trường trung tâm Nara thành, đại lộ không xa xôi, lại hao tốn mấy tiếng của Tô Mục mới đi xong!
Đợi đến khi hắn rốt cục đến dưới tấm bia đá trung tâm thành. ..
Toàn bộ số lượng người chơi cùng binh chủng NPC của Nara thành, đã không còn đến một phần ba!
Oanh!
Huyết Văn Kích liên tục đánh vào tấm bia đá trung tâm thành.
Một lần!
Hai lần!
Mười lần!
Trăm lần!
Lúc mà tâm bia đá tòa thành này cuối cùng đổ sụp, cũng mang ý nghĩa Phù Tang đại khu bị chính thức đào thải, đá ra khỏi quốc chiến!
Lúc này.
Trên bảng chiến tích quốc chiến, xếp hạng của Viêm Hoàng đại khu sớm đã là thứ nhất, số lượng chiến tích còn đạt đến hơn 14 triệu! Trọn vẹn giành trước hạng thứ hai hơn năm trăm vạn chiến tích!
Sau đó.
Thành chủ chi tâm vào tay.
Nhìn thoáng qua một trăm vạn nạn dân lưu lại sau khi Nara thành bị phá hủy, Tô Mục mới thở ra một hơi thật dài: "Chiêu mộ nạn dân. . . Về thành !"
. ..
. ..
Hơn mười giờ sau.
Mang theo một trăm vạn nhân khẩu đã chiêu mộ, bọn người Tô Mục về tới Tiềm Uyên thành.
Ròng rã hơn một ngày, trằn trọc ba khu vực lớn, trải qua mấy lần chiến tranh chấn động cao độ, phá hủy ba khu vực hệ thống chủ thành lớn, đừng nói là đám lính dưới trướng hắn kia, ngay cả Tô Mục cũng cảm giác có chút mỏi mệt.
Cũng may, chiến tranh đã có một kết thúc.
Sau đó, Tiềm Uyên thành liền có thể nghỉ ngơi lấy lại sức trong một thời gian ngắn.
Đợi cho Hí Chí Tài cùng Lạc Thiên Thiên bắt đầu mang theo văn sĩ trong thành an trí nạn dân, Tô Mục cũng tới đến bia đá trung tâm thành trước đó, đem ba khối thành chủ chi tâm mình lấy được sau đó, từng cái dung nhập vào trong tấm bia đá trung tâm thành.
Khối thứ nhất thành chủ chi tâm dung nhập, Tiềm Uyên thành tấn thăng quận thành!
Khối thứ hai, khối thứ ba thành chủ chi tâm dung nhập, trên tấm bia đá trung tâm thành lần nữa hiện ra một cái tiến độ.
16/100.
Khi thấy tiến độ này, gương mặt Tô Mục đen lại.
Quả nhiên.
Hệ thống chủ thành từ huyện thành tấn thăng quận thành, cần mười khối thành chủ chi tâm; từ quận thành tấn thăng làm vương thành. . . Trọn vẹn cần một trăm khối thành chủ chi tâm!
Nói cách khác.
Dù có đem toàn bộ tất cả đại khu hệ thống chủ thành trên quốc chiến đại lục đều phá hủy, thu hoạch được thành chủ chi tâm, cũng chỉ có thể thúc đẩy sinh trưởng ra một tòa vương thành!
Vương thành.
Làm thành thị đẳng cấp cao nhất, quả nhiên không phải dễ dàng đạt được như vậy.
Có chút nhức đầu lắc đầu.
Tô Mục coi lại tiến độ trên tấm bia đá trung tâm thành một chút, về tới trong phủ thành chủ.
Theo Tiềm Uyên thành tấn thăng, hạn mức nhân khẩu cao nhất của nó cũng từ 100 vạn lúc đầu tăng lên tới 500 vạn. 200 vạn nhân khẩu mà Tô Mục hai lần công phá hệ thống chủ thành cướp đoạt kia, cũng có thể thuận thế dung nhập vào bên trong Tiềm Uyên thành.
Khiến cho tổng số nhân khẩu Tiềm Uyên thành, dưới tình huống lưu dân chưa đổi mới, liền trực tiếp đạt đến hơn 300 vạn.
Chỉ chờ tới lúc Lạc Thiên Thiên cùng Hí Chí Tài đem dân tâm trong thành tăng lên, hắn liền có thể bắt đầu một vòng trưng binh mới, luyện binh, lần nữa tăng lên số lượng NPC binh chủng Tiềm Uyên thành có!
Cùng lúc đó.
Phù Sinh đại đế, Vô Song Thiết Kỵ cùng Xuyên Vân Đường Lang cũng trở về đến lãnh địa mà mình đã từng ở.
Ba khối lãnh chúa chi tâm đạt tới cấp độ huyện thành được sử dụng, ba tòa lãnh địa cấp độ huyện thành, liền thay thế phế tích lúc đầu, trở thành lãnh địa mới của tam đại công hội trò chơi!
Lần này luân phiên chinh chiến, tổn thất của bọn họ cũng không nhỏ.
Nhưng chỉ là một cái lãnh địa cấp bậc huyện thành này, liền để bọn hắn thổ huyết!
Huyện thành mỗi ngày có thể đổi mới 10 vạn lưu dân, chỉ cần mười ngày bọn hắn đã có thể thu hoạch được một triệu nhân khẩu; lại đưa những nhân khẩu cùng binh chủng NPC trước dời vào Tiềm Uyên thành mang trở về. ..
Thậm chí không cần đến mười ngày, thực lực của bọn hắn sẽ xa xa vượt qua thực lực của lãnh địa bị phá hủy trước đó!
Sau đó.
Lấy tam đại huyện thành làm nơi cơ sở, chinh chiến các phương.
Cho dù không phụ thuộc dưới trướng Tô Mục, tam đại công hội cũng có tư cách cùng chiến một trận với đại khu khác!
Thời gian sau đó, Tiềm Uyên thành lần nữa phong bế.
Tam đại công hội cũng bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức, thừa cơ hội này tăng mạnh thực lực của chính mình.
Mà đại khu khác của quốc chiến đại lục,
Đang khiếp sợ Viêm Hoàng đại khu lần này biểu hiện chiến tích ra doạ người, sau khi yên lặng xếp Viêm Hoàng đại khu vào sự tồn tại không thể trêu chọc, cũng bắt đầu bắt chước chiến thuật của Tô Mục!
Liều mạng tăng cường phòng ngự chủ thành, thà rằng không có thanh lý hoàn tất địch nhân đổi mới ra ở ngoài thành, cũng phải đánh lén, giết vào chủ thành đại khu khác.
Vừa là thu hoạch chiến tích, cũng là đào thải đối thủ!
Dưới tấm gương là Tô Mục, lúc đầu bởi vì số lượng địch nhân đổi mới ra càng ngày càng nhiều, giai vị cũng càng ngày càng cao, bởi vậy quốc chiến có chút hành quân lặng lẽ, lần nữa trở nên dữ dằn!
Cơ hồ mỗi một ngày, đều có công thành chiến phát sinh;.
Cơ hồ mỗi một ngày, đều có đại khu trò chơi bị loại, đá ra khỏi quốc chiến.
Mà tại thời khắc dữ dằn nhất, Tô Mục cùng Tiềm Uyên thành, lại là chuẩn bị cho quốc chiến giai đoạn thứ hai!

Chương 233: Quốc chiến kết thúc, sinh tồn mới bắt đầu!

30 ngày là một đường ranh giới.
Từ ngày đầu tiên đến ngày thứ ba mươi của quốc chiến, mặc dù phụ cận mỗi lãnh địa, mỗi tòa hệ thống chủ thành đều có địch nhân đổi mới ra, nhưng những địch nhân đổi mới ra này mặc kệ là số lượng hay là chất lượng đều ở mức người chơi có thể nhẹ nhõm tiêu diệt.
Giai đoạn này, có thể xưng là giai đoạn thứ nhất của quốc chiến.
Tại giai đoạn này, mỗi người chơi đều đang liều mạng kiến thiết lãnh địa của mình, chờ đến khi lãnh địa của mình kiến thiết không sai biệt lắm mới bắt đầu tiến đánh khu vực của người chơi khác, thu hoạch chiến tích.
Giai đoạn này mới thật sự là giai đoạn quốc chiến!
Mà sau 30 ngày. . .
Số lượng địch nhân mà phụ cận mỗi lãnh địa, mỗi tòa chủ thành đổi mới ra, sẽ từ lúc đầu một phần năm biến thành một phần ba, nhưng sẽ bắt đầu có binh chủng tiến giai và chút ít binh chủng tinh anh xuất hiện!
Đến giai đoạn này. . .
Vẻn vẹn là địch nhân mỗi ngày đổi mới ra, đều sẽ trở thành ác mộng đối với vô số người chơi!
Mà một khi không thể kịp thời thanh trừ địch nhân đổi mới ra, chờ đến ngày thứ hai sẽ có càng nhiều địch nhân đổi mới ra gia nhập vào trong hàng ngũ công thành!
Giai đoạn này, có thể xưng là giai đoạn thứ hai của quốc chiến.
Nếu như nói, chủ đề của giai đoạn thứ nhất của quốc chiến là để tập trung kiến thiết và chinh chiến, như vậy chủ đề của giai đoạn thứ hai quốc chiến, chính là sinh tồn!
Trước hết phải làm sao để mình sống sót.
Cam đoan lãnh địa của mình hoặc chủ thành an toàn sau đó mới có tư cách công lược khu vực của người chơi khác, thu hoạch chiến tích.
Cũng từ giai đoạn này bắt đầu.
Công kích đến từ người chơi khác không còn là uy hiếp duy nhất của người người chơi.
Vừa vặn ngược lại.
Những địch nhân không ngừng đổi mới ra mang tới uy hiếp cho người chơi, đã vượt xa công kích đến từ những người chơi khác!
Chậm rãi.
Đại khu trò chơi thứ nhất bị những địch nhân này vô hạn tích lũy công phá lãnh địa, công phá chủ thành, trở thành đại khu trò chơi đầu tiên bị địch nhân đổi mới ra mà không phải bị người chơi đại khu khác đào thái.
Có cái thứ nhất, có cái thứ hai.
Khi thời gian quốc chiến từ ngày thứ 30 tăng lên đến ngày thứ 40 thì đã có trên mười cái đại khu trò chơi bị những địch nhân đổi mới ra đào thải, đá ra khỏi quốc chiến!
Lại thêm không ngừng có đại khu trò chơi bị những đại khu khác công kích phá hủy, quốc chiến lần này đã có vài chục đại khu trò chơi bị đào thải!
42 ngày.
Số lượng đại khu bị địch nhân đổi mới đào thải đã vượt qua mười lăm, toàn bộ đại lục quốc chiến còn không đến năm mươi đại khu còn đang kiên trì.
45 ngày.
Số lượng đại khu bị địch nhân đổi mới đào thải đã vượt qua hai mươi, toàn bộ đại lục quốc chiến còn không đến ba mươi đại khu còn đang kiên trì.
47 ngày.
Số lượng đại khu bị địch nhân đổi mới đào thải đã vượt qua bốn mươi, toàn bộ đại lục quốc chiến còn không đến mười đại khu còn đang kiên trì.
Ngày thứ 51!
Tiềm Uyên thành.
Trên tường thành.
Chương điểm, giờ khác này lại đến lần nữa, Tô Mục mang theo bọn người Lạc Thiên Thiên, và tướng sĩ dưới trướng đứng trước tường thành, chuẩn bị nghênh đón địch nhân đổi mới sắp xuất hiện.
Đầu tiên đến không phải địch nhân, mà là thông cáo hệ thống vang lên trong đầu Lạc Thiên Thiên!
"Hệ thống thông cáo: Xét thấy quốc chiến lần này đã diễn ra 50 ngày, trên 90% đại khu đã bị đào thải, quốc chiến lần này sẽ chính thức tiến vào giai đoạn thứ hai."
"Từ giờ trở đi, mỗi khi tại đại lục quốc chiến sinh tồn một ngày, người chơi tham gia quốc chiến sẽ lấy được chiến tích và thu hoạch được 5% tăng phúc. Sinh tồn mười ngày, thu hoạch được 50% tăng phúc."
"Chú ý, tăng phúc không được cộng dồn."
"Khi người chơi cuối cùng chiến tử, rời khỏi đại lục quốc chiến, người chơi có số lượng chiến tích * số lượng tăng phúc có được trong giai đoạn thứ hai sẽ là chiến tích cuối cùng người chơi quốc chiến có được."
"Hệ thống thông cáo: Xét thấy quốc chiến lần này đã chính thức tiến vào giai đoạn thứ hai, mỗi ngày hệ thống sẽ tăng lên trên diện rộng số lượng đổi mới và thực lực của địch nhân."
"Hệ thống thông cáo: Xét thấy quốc chiến lần này đã chính thức tiến vào giai đoạn thứ hai, từ bên trong mỗi vị lãnh chúa (thành chủ) trở xuống tuyển hạng tuyển chọn một hạng, để làm ban thưởng tiến vào giai đoạn thứ hai."
"1. Độ kiên cố của tường thành tăng lên gấp đôi."
"2. Độ sung túc của tài nguyên tăng lên gấp đôi."
"3. Số lượng đổi mới lưu dân tăng lên gấp đôi."
Sau khi liên tiếp thông cáo hệ thống lúc kết thúc, Lạc Thiên Thiên ngay lập tức báo cáo nội dung thông cáo của hệ thống cho Tô Mục.
Sau đó.
Tô Mục trầm mặc.
Sau khi thảo luận với Hí Chí Tài, hắn đã sớm biết càng về sau độ khó của quốc chiến sẽ càng lớn.
Chỉ là không nghĩ tới, chỉ mới trôi qua 50 ngày mà hệ thống đã trực tiếp mở ra giai đoạn thứ hai quốc chiến, chủ đề của giai đoạn này, đúng là như hắn dự đoán trước đó, sinh tồn!
Sinh tồn nhiều thêm một ngày, sẽ thu hoạch được 5% tăng phúc chiến tích quốc chiến.
Bây giờ còn kiên trì trong đại khu trò chơi có mấy cái?
Không đến mười cái!
Trên bảng chiến tích quốc chiến, ngoại trừ đại khu Viêm Hoàng y nguyên lấy hơn 37 triệu chiến tích vững vàng đứng đầu bảng xếp hạng chiến tích thì xuống chút nữa chính là đại khu Thiên Chủ, đại khu Bắc u, đại khu Mặt Trời Không Lặn và rải rác mấy cái đại khu còn kiên trì.
Không hề nghi ngờ.
Có thể kiên trì đến bây giờ, mấy đại khu hệ thống chủ thành này ở đoạn thời gian trước đã điên cuồng chinh chiến tấn thăng lên cấp độ quận thành.
Nếu không.
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả Tô Mục đều rất khó kiên trì nổi khi bị càng ngày càng nhiều địch nhân tiến công!
Dù sao.


Khoát Lạc gia tộc

,

Vân Điên



Vô Cực Thần Minh

ba cái này cũng có lãnh địa đại công hội là huyện thành, cũng chỉ kiên trì tới ngày thứ 47, lãnh địa bị công phá, đá ra khỏi đại lục quốc chiến.
"Kiên trì đến sau năm mươi ngày, mới có tư cách tiến vào giai đoạn thứ hai."
"Như vậy, chủ đề của giai đoạn thứ nhất quốc chiến thật như là trong quy tắc nói tới, chính là để sàng chọn. . . Chủ đề của quốc chiến giai đoạn thứ hai, mới là sinh tồn a. . ."
Yên lặng thì thầm trong lòng một phen.
Tô Mục kìm lòng không được suy đoán ý nghĩa chân chính của quốc chiến lần này!
Tin tức quá ít.
Không có đầu mối.
Vứt hết những suy nghĩ vụng tạp trong đầu đi, Tô Mục trầm tư một chút, nhìn Lạc Thiên Thiên nói ra: "Ban thưởng. . . Lựa chọn số lượng đổi mới lưu dân đi!"
Tài nguyên đã không cần đến.
Độ kiên cố của tường thành, độ kiên cố của một tường thành một tòa quận thành dù là tăng gấp đôi, cũng không cách nào so sánh với vương thành. So sánh với tăng lên độ kiên cố của tường thành, Tô Mục càng hi vọng thăng cấp thành Tiềm Uyên lên vương thành!
Sau khi xem xét, chỉ có tăng lên số lượng đổi mới lưu dân mới hữu dụng với Tô Mục.
Trong tình huống nhân khẩu chưa đủ, mỗi ngày đổi mới nhân khẩu của quận thành là 50 vạn, tăng lên gấp đôi, chính là ròng rã 100 vạn, đã có thể so với vương thành.
Nếu có thể đề thăng thành Tiềm Uyên lên vương thành. . . Mỗi ngày số lượng lưu dân đổi mới cao tới 200 vạn!
Số lượng đổi mới này, đối với giai đoạn thứ hai sinh tồn, cực kỳ trọng yếu!
Sau khi Lạc Thiên Thiên lựa chọn xong ban thưởng thời điểm, xa xa trên đường chân trời, cũng bắt đầu xuất hiện thân ảnh của địch nhân.
Nhưng mà.
Lần này, số lượng của địch nhân càng nhiều, giai vị cũng càng cao!
Mà lại. . .
Tô Mục kinh dị phát hiện, trong lần đổi mới địch nhân này, xuất hiện một thân ảnh mà hắn quen thuộc!

Chương 234: Người chết tái hiện, Hàn Ly đột kích?

Võ tướng Hàn Ly!
Chính là đại thủ lĩnh của Hắc Sơn Trại, bị Tô Mục khi ở giai đoạn binh chủng cực hạn vượt cấp chém giết, lấy sinh mệnh và mô bản thành tựu võ tướng Tô Mục tam lưu võ tướng, Hàn Ly!
Khi thấy cái thân ảnh kia, Tô Mục có chút kinh ngạc.
Nếu như chỉ là một trò chơi bình thường, địch nhân bị đánh giết xuất hiệ lại n, không thể bình thường hơn được, dù sao chỉ là số liệu, đổi mới một chút mà thôi.
Nhưng thế giới này. . . Cũng không phải là một thế giới trò chơi bình thường!
Mà là một thế giới tồn tại chân thực!
Như thế.
Khi một người đã từng bị mình chém giết lại xuất hiện, ai không cảm giác kinh dị?
Không những thế.
Hàn Ly xuất hiện không chỉ có ý nghĩa là người chết tái hiện.
Cái này đồng thời cũng mang ý nghĩa, ngoại trừ binh chủng cơ sở, binh chủng tiến giai và binh chủng tinh anh ra, quốc chiến tiến vào giai đoạn thứ hai, đổi mới ra địch nhân đã bắt đầu xuất hiện binh chủng đặc thù và võ tướng!
Dù võ tướng xuất hiện chỉ có một mình Hàn Ly, binh chủng đặc thù cũng chỉ có bên cạnh hắn rải rác mấy chục thủ lĩnh đạo tặc, nhưng cũng đủ để chứng minh một chuyện: Thự lực địch nhân hệ thống đổi mới ra đã tăng lên trong phạm vi lớn!
Tạm thời nói.
Hắn còn không biết số lượng đổi mới ra võ tướng cùng giai vị có thể cũng theo thời gian trôi qua hay không?
Nếu chỉ là giai vị tăng lên còn tốt, nếu như số lượng đổi mới ra võ tướng cũng sẽ tăng lên theo thời gian. . . Vậy càng về sau, độ khó của quái vật công thành này không chỉ là gia tăng trên phạm vi lớn, mà là tăng lên gấp bội!
"Phải mau sớm thăng cấp thành Tiềm Uyên lên vương thành. . ."
Hắn thở ra một hơi.
Ánh mắt nhìn chăm chú Hàn Ly cưỡi ngựa đi đầu phóng tới thành Tiềm Uyên, Tô Mục trực tiếp từ trên tường thành cao tới 30 mét nhảy xuống, ngăn trước người Hàn Ly!
Hắn đang nhìn phản ứng của Hàn Ly.
Phản ứng của Hàn Ly, cũng đem trực tiếp quyết định nhận biết của hắn với cái thế giới này!
Cũng may.
Sự tình không có diễn ra theo như trong suy đoán của hắn.
khi Tô Mục xuất hiện trước người Hàn Ly, Hàn Ly không có sợ hãi, không có phẫn nộ, thậm chí ngay cả một câu cũng không nói, trực tiếp chém ra một đạo võ tướng kỹ, đánh tới Tô Mục.
Hắn là Hàn Ly.
Nhưng không phải là Hàn Ly mà Tô Mục nhận biết.
Hắn có bề ngoài của Hàn Ly, có thực lực của Hàn Ly, cũng có được giai vị của Hàn Ly, đẳng cấp và binh chủng đặc thù, nhưng hắn không có tình cảm của Hàn Ly, không có đoạn chiến đấu giữa Hàn Ly và Tô Mục!
So với bên trong thế giới trò chơi, những cái kia và nhân loại không khác võ tướng dân bản địa chút nào. . .
Trước mắt khôi lỗi Hàn Ly nà, mới giống như là NPC võ tướng chân chính!
"Thì ra, không phải người chết tái hiện. . ."
Thở dài một hơi, Huyết Văn Kích trong tay Tô Mục tiện tay chém ra, một kiếm chém chết vị võ tướng đi đầu và mười mấy thủ lĩnh bên cạnh hắn.
Tấn thăng tuyệt thế, binh chủng đặc thù không cách nào lại cũng caaso tiềm năng cho Tô Mục.
Ngược lại chém giết Hàn Ly giả, thời gian qua đi hơn một tháng, Tô Mục lần nữa có được điểm tiềm năng.
Chém giết Hàn Ly.
Chiến đấu sau đó Tô Mục không có chút hứng thú.
Số lượng của địch nhân tuy nhiều, nhưng số lượng binh chủng trong thành cũng không ít.
Gần một tháng thời gian, sau khi được Tô Mục huấn luyện không gián đoạn, số lượng binh chủng NPC thành Tiềm Uyên so với một tháng trước không giảm ngược lại còn tăng, trọn vẹn có được hơn trăm vạn binh chủng NPC!
Dựa vào quận thành thành phòng, dù không có Tô Mục và Điển Vi, không có Hí Chí Tài và Lạc Thiên Thiên, Sở Hằng cũng có thể mang theo hơn trăm vạn binh chủng NPC này vững vàng giữ vững thành Tiềm Uyên!
So với tự mình thủ thành, Tô Mục có chuyện trọng yếu hơn cần làm.
Nhưng mà.
Thời gian tạm thời chưa tới.
. . .
Sau khi trở lại thành Tiềm Uyên, Tô Mục tiếp tục huấn luyện binh chủng.
Chỉ có vào 0 giờ mỗi ngày, địch nhân mới đổi mới xuất hiện, hắn mới ra khỏi thành chém giết võ tướng đột kích, biến nó thành điểm kinh nghiệm và điểm tiềm năng của mình.
Ngày thứ 51.
Số lượng địch nhân đổi mới ngoài thành đã là một phần ba nhân khẩu trong thành, trừ bỏ Hàn Ly và đạo tặc thủ lĩnh dưới trướng hắn bị Tô Mục chém giết, địch nhân còn lại hợp lức với đám người Điển Vi, trọn vẹn dùng thời gian năm tiếng mới có thể tiêu diệt toàn bộ.
Ngày thứ 52.
Số lượng địch nhân đổi mới không đổi, nhưng lần này võ tướng đổi mới ra không còn là Hàn Ly, mà là một cường đạo võ tướng cấp độ tam lưu khác. Sau khi chém giết Tô Mục cường đạo võ tướng và binh chủng đặc thù, bọn người Điển Vi lại dùng thời gian hơn năm giờ tiêu diệt địch nhân còn lại.
Ngày thứ 53.
Cũng giống trước đó.
Sau khi Tô Mục chém giết cường đạo võ tướng và binh chủng đặc thù, lần này, bọn người Điển Vi trọn vẹn dùng gần thời gian sáu tiếng mới tiêu diệt địch nhân còn lại!
Cũng không phải là số lượng của địch nhân trở nên nhiều hơn, cũng không phải giai vị địch nhân mạnh lên.
Mà là.
Liên tiếp trải qua ba ngày nay công thành chiến, đại lượng binh chủng NPC đạt đến cực hạn của mình, cũng có đại lượng binh chủng NPC trong quá trình ngăn cản địch nhân tiến công bị giết chết.
Thành Tiềm Uyên là như thế, những thành trì khác cũng là như thế.
Mạnh như thành Tiềm Uyên, tại có một buff như Tô Mục , có kỹ năng

vũ khí tông sư

bug, có thể lấy người chơi khó có thể tưởng tượng điều kiện tiên quyết binh tướng viên huấn luyện thành binh chủng NPC, cũng bắt đầu dần dần cảm giác được áp lực, huống chi là thành trì khác?
Ngày thứ 55.
Hoàn toàn như trước đây , sau khi chém giết cường đạo đột kích võ tướng và binh chủng đặc thù, Tô Mục và Điển Vi lặng yên biến mất khỏi thành Tiềm Uyên.
Đã mất đi một vị tuyệt thế võ tướng như Điển Vi, Sở Hằng trọn vẹn dùng thời gian gần tám tiếng, mới tiêu diệt hêt địch nhân ngoài thành!
Ngày thứ 55.
Khi Sở Hằng mang theo thành nội binh lực khó khăn lắm đem đổi mới ra địch nhân, Tô Mục và Điển Vi đã rời đi Tiềm Uyên thành, đến ở ngoài ngàn dặm.
Cũng không phải là mỗi đại khu đều như thành Tiềm Uyên, có cao tới trăm vạn binh lực.
Cũng không phải là mỗi đại khu đều như thành Tiềm Uyên, có thể tiêu diệt địch nhân mỗi ngày đổi mới ra.
Trên thực tế.
Ngoại trừ Tiềm Uyên thành, cho dù là xếp hạng thứ hai trên bảng chiến tích trên đại khu Thiên Chủ, cũng ở chật vật thủ thành.
Chỉ là thủ thành.
Phòng ngừa ra địch nhân đổi mới mượn nhờ thang mây, xe công thành và công thành chùy phá vỡ thành phòng, mà không phải tiêu diệt tường thành.
Kết quả chính là, ngày đầu tiên địch nhân còn lại tích lũy đến ngày thứ hai, khiến cho ngày thứ hai áp lực của thủ thành càng lớn; áp lực càng lớn, ngày thứ hai địch nhân còn lại thì càng nhiều, vừa cộng dồn đến ngày thứ ba!
Từng ngày trôi qua, một tuần hoàn ác tính ra đời.
Binh lực trong thành càng ngày càng ít, địch nhân ngoài thành càng ngày càng nhiều.
Làm có một ngày binh lực trong thành rốt cuộc ngăn không được địch nhân công thành, tường thành bị công chiếm, cửa thành bị phá ra, chính là tòa thành trì này luân hãm thời điểm!
Cho nên.
Làm Tô Mục và Điển Vi đến chủ thành đại khu hệ thống của Mặt Trời Không Lặn, Servant thành phụ cận thời điểm, nhìn thấy một cảnh tượng.
Mấy trăm vạn địch nhân vây quanh một tòa quận thành vững vàng ở trong đó, không phân ngày đêm tiến đánh!
Giống trận chiến Trác huyện!
Giống trận chiến Trường Xã!

Chương 235: Thành Servant, kỵ sĩ vương tương lai!

"Mấy trăm vạn, đây vẫn chỉ là bắt đầu. . ."
Nhìn xem kia mấy trăm vạn địch nhân vây quanh thành Servant, trong lòng Tô Mục chẳng những không có nhụt chí, ngược lại hào khí tỏa ra.
Khi quyết định gia nhập quốc chiến lần này, hắn chuẩn bị tư thế chiến tử.
Chỉ cần thu hoạch đủ lớn, chiến tử một lần lại có làm sao?
Với chiến tích bây giờ của đại khu Viêm Hoàng, biểu hiện chiến tích trên giao diện thuộc tính của Lạc Thiên Thiên. . . Bọn hắn đã sớm kiếm lật ra!
Nhưng mà.
Tô Mục nghĩ tại kia một khắc trước đó, lại thu hoạch được càng nhiều chiến tích, cũng để thời gian kiên trì dài hơn!
Bởi vì.
Cái này không chỉ là chiến tích, càng là một lần tẩy lễ đối với tướng lĩnh dưới trướng Tô Mục!
Một lần đủ để cho Tô Mục, Điển Vi, Lạc Thiên Thiên, Hí Chí Tài và Sở Hằng đều phát sinh thuế biến tẩy lễ!
"Ác Lai, có dám cùng bản tướng quân đi ngang qua địch biển, giết vào trong thành Servant?"
Huyết Văn Kích xuất hiện trong tay, Tô Mục chỉ vào Servant thành phía xa, khẽ cười một tiếng.
"Có gì không dám?"
"Chỉ cần là nơi chúa công ở, cho dù là núi đao biển lửa, Điển Vi ta cũng nhất định sẽ đi theo!"
Bên người Tô Mục, Điển Vi cũng cưỡi một thớt Hắc Lân Mã. Bất quá cùng lúc mới bắt đầu khác biệt nhất, lúc này, trên thân Điển Vi đã đổi lại nguyên bộ ám kim sáo trang.
Mà lại là ám kim sáo trang!
Phá hủy nhiều đại khu như vậy, diệt sát nhiều người chơi như vậy, bọn hắn lấy được ám kim trang bị tổ kiến một cho cỡ nhỏ quân đội đều dư xài!
Có một thân ám kim sáo trang, Điển Vi tuy nói không thể miễn dịch với toàn bộ công kích của Tô Mục, nhưng ít ra, ngoại trừ bộ phận yếu hại, công kích của võ tướng phía dưới rất khó tạo thành uy hiếp cho hắn.
Dù là đã từng chiến thuật biển người lại xuất hiện, Điển Vi cũng sẽ không như Lưu Quan Trương lúc trước chật vật như vậy.
Điển Vi đạt được câu trả lời như dự liệu, Tô Mục thét dài một tiếng.
Thôi động Hắc Lân Mã, thân ảnh của hắn như mũi tên phóng nhanh ra ngoài, mục tiêu chính là bị mấy trăm vạn địch nhân vây quanh thành Servant!
Xông vào địch trả, đục xuyên trận địa địch, Tô Mục đã không phải là lần thứ nhất làm.
Nhưng trước đó, bên cạnh hắn chí ít còn có huyền giáp thiết kỵ.
Mà lần này. . .
Chỉ có Điển Vi hầu ở bên cạnh hắn, hai người xông trận!
. . .
. . .
Trong Servant thành.
Trên tường thành.
Một nữ kỵ sĩ mặc nguyên bộ linh khí sáo trang ra màu trắng bạc ra sức chém một đạo đấu khí trảm, mảng đã vọt tới tiêu diệt địch nhân trên tường thành.
Tại bên cạnh nàng, một cái rõ ràng là NPC trung cấp ma pháp sư (tương đương với Nhị lưu võ tướng) phất tay phóng xuất ra một viên Bạo Liệt Hỏa Cầu, đem nó nhập vào trong biển địch dưới thành, thôn phệ địch nhân trong phạm vi mấy chục mét.
Nhưng mà.
Cố gắng của bọn hắn cũng không thể làm giảm áp lức trên tường thành.
Bởi vì tại toàn bộ thành Servant, tất cả trên tường thành đều đang chịu đựng gần như vô cùng vô tận địch nhân công kích.
Bọn hắn có thể làm dịu áp lực tại một chỗ tường thành, nhưng không cách nào làm dịu tất cả áp lực tường thành!
Có lẽ.
Thành Servant ngay tại hôm nay!
Nghiền ép trong cơ thể mình ma lực, liều mạng cho mấy cái kỵ sĩ mặc lên một tầng ma pháp thuẫn về sau, lão ma pháp sư đột nhiên dừng một chút, ánh mắt chuyển hướng ra trong biển địch nhân ngoài thành: "Lãnh chúa đại nhân , bên kia. . . Là viện quân ngài nói sao?"
Nữ kỵ sĩ lần nữa chém giết mấy địch nhân bên người, nhìn về phía lão ma pháp sư kia.
Bên ngoài thành Servant.
Trong số gần như vô cùng vô tận địch nhân, hai thân ảnh cấp tốc vọt tới bên này!
Đi sâu vào giữa biển quân địch nhưng tốc độ công kích của hai thân ảnh kia không chậm chạp chút nào.
Mỗi một lần kỵ sĩ kỹ bộc phát, có hàng trăm hàng ngàn địch nhân bị diệt sát; mỗi một lần kỵ sĩ kỹ bộc phát, Khoảng cách bọn hắn và Servant thành sẽ tiến thêm một bước!
Viện quân?
Nào có viện quân?
Trongt giai đoạn sinh tồn này, mấy đại khu còn sót lại ngay cả chủ thành của mình đều sắp thủ không được, ai có thừa lực viện trợ người khác?
Huống hồ.
Giữa mỗi đại khu đều là địch nhân.
Dù là thật sự có dư lực thì bọn hắn không bỏ đá xuống giếng cũng không tệ rồi, ai sẽ viện trợ bọn người khác?
"Arturia!"
"Là Tô Mục!"
" Võ tướng NPC đại khu Viêm Hoàng của Tô Mục! Thực lực tương đương đại khu kỵ sỹ bàn tròn!"
Không đợi vị này biệt danh là "Arturia" nữ kỵ sĩ từ kia hai cái đi ngang qua địch biển thân ảnh trong rung động tỉnh táo lại, bên người nàng một người chơi điên cuồng thét lên.
Thân ở quốc chiến, Arturia tự nhiên nghe qua đại danh Tô Mục.
Nàng không biết tuyệt thế võ tướng ý vị như thế nào, nhưng nàng rất rõ ràng kỵ sĩ bàn tròn ý vị như thế nào!
Đó là người đứng đầu toàn bộ anh linh kỵ sỹ đại khu Mặt Trời Không Lặn!
Một mình diệt thành, có lẽ quá khoa trương, nhưng khi thành Servant sắp ngăn không được biển địch công thành thì một vị tuyệt thế võ tướng xuất hiện, tuyệt đối có thể chi phối toàn bộ vận mệnh thành Servant!
Viện quân?
Ai cũng biết không có khả năng. . . . .
Trợ giúp địch nhân tiến đánh Servant thành?
Không có ý nghĩa.
Như vậy bọn hắn xuất hiện ở đây chỉ có duy nhất một khả năng, chính là sau khi thành Servant bị phá hủy sẽ xuất hiện thành chủ chi tâm!
"Địch tập!"
"Hậu bị binh lực chống lên!"
"Các kỹ sĩ đại khu Mặt Trời Không Lặn. . . Theo bản chủ giết địch!"
Một tiếng quát, Arturia mang theo mấy người chơi kỵ sĩ, đánh tới Tô Mục à Điển Vi.
Nàng biết mình không phải là đối thủ.
Cho dù tăng thêm mấy vị người chơi kỵ sĩ bên người trợ giúp cũng không phải là đối thủ.
Nhưng mà.
Làm người thừa kế của vị kia!
Làm kỵ sĩ vương tương lai!
Dù là không phải là đối thủ, khi địch nhân xuất hiện, nàng y nguyên muốn anh dũng tiến lên, chiến chiến chiến!
. . .
Oanh!
Khi Arturia mang theo mấy người chơi kỵ sĩ vọt tới bên này thì Tô Mục và Điển Vi đã đục xuyên biển địch, đến dưới tường thành Servant.
Một đạo võ tướng kỹ quét ngang địch nhân ở chung quanh.
Tô Mục à Điển Vi thay thế những địch nhân kia thôi động công thành chùy oanh kích cửa thành.
Hai đại tuyệt thế võ tướng lần lượt oanh kích, tòa thành này nay đã tiếp nhận vô số lần công thành chùy oanh kích, cửa thành vốn sắp bị nổ đã bị nát đánh nát!
Sau đó.
Tô Mục và Điển Vi trực tiếp xông vào bên trong cửa thành!
Phía sau bọn hắn, địch nhân một lần nữa vọt tới, giống như là thuỷ triều tràn vào cửa thành!
Một lỗ hổng mở ra.
Thế tất yếu từ những nơi khác triệu tập binh lực đến ngăn chặn.
Mà địa nơi khác binh lực thiếu thốn, sẽ dẫn đến toàn bộ thành phòng tiến một bước sụp đổ!
Có thể nói.
Tô Mục và Điển Vi chỉ là xách một đoạn thời gian trước oanh mở cửa thành, xác thực toàn bộ hệ thống phòng ngự thành Servant đều sụp đổ!
Trên tường thành, chỗ cửa thành, vô số địch nhân điên cuồng tràn vào thành Servant, bắt đầu lan tràn về phía bia đá trung tâm thành.
Mà Tô Mục và Điển Vi, giống như thủ lĩnh này vô số địch nhân này, mang theo những địch nhân vô tận như biển này cùng tấn công, lan ra trong tòa thành Servant!
Mười mấy phút sau.
Tô Mục và Điển Vi đến trung tâm thành thì bia, trên quảng trường trung tâm thành lớn như vậy, thậm chí ngay cả một người chơi đại khu Mặt Trời Không Lặn đều không có!
Binh lực của bọn hắn, đã đầu nhập toàn bộ vào thành phòng!

Chương 236: Tấn thăng vương thành, chiến lược tinh binh!

Oanh!
Oanh!
Oanh!
Khi Tô Mục và Điển Vi bắt đầu công kích đối với bia đá trung tâm thành, Arturia mới khó khăn lắm mang theo kỵ sĩ ưới trướng và binh chủng NPC chạy đến.
Thành Servant đã bị phá.
Hơn trăm vạn địch nhân đã tràn vào trong thành.
Dù mình có thực lực trung cấp kỵ sĩ, lại có một vị trung cấp ma pháp sư trợ giúp, các nàng cũng không hồi thiên chi lực.
Không có phẫn nộ, cũng không có oán trách.
Bởi vì, đây là quốc chiến.
Bởi vì, bọn hắn vốn là địch nhân!
Để nàng đứng tại vị trí Tô Mục, nàng cũng sẽ không chút do dự đưa ra lựa chọn giống vậy!
Kết cục của Thành Servant đã không cách nào thay đổi.
Tại trước khi bị đá ra quốc chiến, tín niệm duy nhất của Arturia chính là một trận chiến cùng vị tuyệt thế võ tướng này đến từ đại khu Viêm Hoàng! Dù tự biết không địch lại, anh linh kỵ sĩ đại khu mặt trời không lặn cũng chưa từng e ngại chiến đấu!
" Người Viêm Hoàng!"
"Cùng ta chiến một trận!"
Không nhìn địch nhân còn đang điên cuồng vọt tới, Arturia nắm chặt kỵ sĩ kiếm trong tay, đấu khí thuần bạch sắc hóa thành đấu khí trảm chém ra, mục tiêu chính là Tô Mục đang oanh kích bia đá trung tâm thành!
Oanh!
Công kích thành 17 tâm bia đá động tác không đình chỉ chút nào.
Khi đấu khí thuần trắng này trảm chém tới, Tô Mục chỉ tiện tay một kích, đã đánh nát đánh tới kỵ sĩ kỹ, sau đó thuận thế một cái võ tướng kỹ đánh vào trên thân Arturia.
Vượt quá Tô Mục dự kiến chính là, một kích này của hắn vậy mà không giết chết Arturia?
Với thực lực trước mắt của Tô Mục, đừng nói là chỉ là một vị đồng đẳng với Nhị lưu võ tướng trung cấp kỵ sĩ, chính là đồng đẳng với đỉnh cấp võ tướng đại kỵ sĩ, chỉ sợ rất khó tiếp nhận một kích tiện tay của hắn!
Một cái chỉ có cấp độ Nhị lưu võ tướng, lại có thể tiếp nhận một kích của mình, lại chỉ thụ thương mà chưa bỏ mình, đã khiến cho Tô Mục sinh lòng hiếu kỳ.
Sau đó.
Hắn thấy được kỵ sĩ kiếm trong tay Arturia.
"Thần binh?"
Tô Mục có chút hâm mộ.
Trong tay hắn, Huyết Văn Kích vẫn là linh khí, dù dung nhập tiến giai thạch vòa vũ khí, bắt đầu từ linh khí hướng phía Tiên Khí phẩm giai tiến giai, bây giờ cũng mới khó khăn lắm hoàn thành hơn phân nửa tiến độ.
Nhưng trong tay người chơi cấp độ chỉ là Nhị lưu võ tướng, lại cầm một thanh kỵ sĩ kiếm cấp bậc thần binh!
Từ phẩm chất mà nói, đã ngang phẩm chất với vũ khí của ba người Lưu Quan Trương!
Nhưng mà.
Cũng chỉ là cực kỳ hâm mộ mà thôi.
Thần binh không thể rơi xuống, cũng vô pháp cướp đoạt, chỉ cần trang bị bị trói định linh tính, trừ phi bị người sở hữu vứt bỏ, nếu không những người khác không cách nào thu vào tay.
Khẽ lắc đầu, Tô Mục lần nữa oanh ra võ tướng kỹ, trảm trên thân nữ kỵ sĩ này.
"Tên ta là. . . Arturia!"
" Võ tướng Viêm Hoàng, một ngày nào đó ta sẽ lần nữa giao thủ cùng ngươi!"
Cho dù là thần binh, cũng phải có thực lực tương ứng mới có thể hoàn toàn phát huy ra uy lực của nó tới.
Thanh kỵ sĩ kiếm này che chở nữ kỵ sĩ một lần, lại không cách nào lại che chở nàng lần thứ hai. Khi đạo võ tướng kỹ thứ hai đánh tới, nữ kỵ sĩ chỉ tới kịp lưu lại hai câu di ngôn này rồi bị triệt để oanh sát!
Nữ kỵ sĩ chiến tử.
Vị kia lão ma pháp sư bên người nàng cũng sau đó bị Tô Mục oanh sát.
Nương theo hai Nhị lưu võ tướng bị oanh sát, trở ngại ngăn cản Tô Mục và Điển Vi tiến đánh bia đá trung tâm thành cuối cùng cũng biến mất theo.
Hơn mười phút sau.
Toà bia đá trung tâm thành tượng trưng cho thành Servant ầm vang sụp đổ!
Một khối thành chủ chi tâm cũng xuất hiện trong tay Tô Mục!
"Hồi thành!"
"Tiếp tục!"
. . .
. . .
Liên tiếp năm ngày.
Mỗi khi địch nhân bên ngoài thành trì đổi mới, Tô Mục và Điển Vi sẽ xuất hiện bên ngoài một tòa hệ thống chủ thành, mượn nhờ lực lượng quái vật công thành, dễ dàng đánh vào từng tòa quận thành, phá hủy thành phòng của bọn hắn, đánh nát bia đá trung tâm thành của bọn hắn.
Tô Mục và Điển Vi, hai đại tuyệt thế võ tướng gần như gian lận giống như siêu cường vũ lực, từng đại khu trò chơi bị đào thải bị loại, từng khối thành chủ chi tâm rơi vào trong tay Tô Mục.
Đợi sau khi kết thúc ngày thứ năm!
Toàn bộ quốc chiến đại lục, chỉ còn sót lại thành Tiềm Uyên mà thôi!
Cái khác?
Hoặc là bị Tô Mục liên thủ với Điển Vi phá hủy, hoặc là mình không kiên trì nổi, đứng trước quái vật gần như vô cùng vô tận công thành, bị phá hủy, đá ra đại lục quốc chiến.
Ngày thứ 55.
Tô Mục và Điển Vi mang theo một khối thành chủ chi tâm cuối cùng về tới thành Tiềm Uyên.
Điển Vi ngay đầu tiên vào trong thành phòng.
Tô Mục lại mang theo một khối thành chủ chi tâm cuối cùng này đến trên quảng trường trung tâm thành.
93/100.
Đây là tiến độ trước mắt thăng câp của thành Tiềm Uyên.
13.
Đây là một khối thành chủ chi tâm cuối cùng trong tay Tô Mục.
Làm cuối cùng này một khối thành chủ chi tâm cũng bị hắn dung nhập vào trên tấm bia đá trung tâm thành, tiến độ tấn thăng của thành Tiềm Uyên rốt cục đạt đến 100/100 max trị số!
Sau đó!
Toà này quốc chiến đại lục ở bên trên còn sót lại thành trì, tại thời khắc này tấn thăng vương thành!
Một tòa vương thành, tường thành khoảng chừng cao năm mươi mét! Tường thành năng lực phòng ngự, cũng hoàn toàn không phải huyện thành và quận thành có thể so sánh.
Tuy nói còn không đạt được ngân tấn tường, chính diện tiếp nhận võ tướng kỹ oanh kích cũng khó mà lưu lại một tia dấu vết nhưng cũng tuyệt không phải thấp hơn võ tướng có thể rung chuyển!
Không chỉ là tường thành.
Sau khi tấn thăng vương thành, nhân khẩu hạn mức cao nhất trong thành Tiềm Uyên trực tiếp gấp bội, từ lúc đầu 500 vạn nhân khẩu trực tiếp tăng lên tới 1000 vạn nhân khẩu!
Mỗi ngày lượng lưu dân đổi mới càng là từ lúc đầu 100 vạn tăng lên tới bây giờ 200 vạn!
Nói cách khác!
Chỉ cần dân tâm đạt tới 60 điểm, qua mỗi một tuần, Tô Mục liền có thể từ trong thành Tiềm Uyên chiêu mộ một trăm vạn số lượng lính! Thêm chút huấn luyện, một trăm vạn lính này liền có thể làm cơ sở nhất binh chủng đạp vào tường thành, tham dự vào thủ hộ thành Tiềm Uyên!
Trong chiến tranh vẫn lạc,
Cũng trong chiến tranh trưởng thành.
Từng đám cơ sở binh chủng đạp vào tường thành, cùng địch nhân chiến đấu thăng cấp, tiến giai, nương theo lấy đại lượng cơ sở binh chủng vẫn lạc, cũng có đại lượng cơ sở binh chủng tấn thăng binh chủng tiến giai, tinh anh binh chủng!
Số lượng những thứ này càng ngày càng nhiều tinh anh binh chủng, chính là chỗ Tô Mục tiếp tục kiên trì lực lượng!
Thời gian trôi qua.
Quốc chiến mở ra ngày 61, quốc chiến giai đoạn thứ hai mở ra thời gian cũng đạt tới 10 ngày, ngoài thành đổi mới ra số lượng của địch nhân lần nữa tăng nhiều!
Địch nhân tỉ lệ đạt đến một phần hai số lượng nhân khẩu trong thành, số lượng binh chủng đặc thù, từ lúc đầu mười mấy cái biến thành mấy trăm, ngay cả cấp độ cường đạo võ tướng, cũng từ tam lưu võ tướng đề thăng làm Nhị lưu võ tướng!
Từ giờ khắc này bắt đầu, thủ thành, thật trở thành thủ thành.
Ngoại trừ Tô Mục vfa Điển Vi còn thỉnh thoảng xông ra ngoài thành, thanh lý những đột kích võ tướng, binh chủng đặc thù, hay là khí giới oanh kích cửa thành, chính là Sở Hằng nhất lưu võ tướng, cũng không dám lại rời khỏi thành trì.
Bởi vì. . .
Từ giờ khắc này bắt đầu, địch nhân ngoài thành, bọn hắn rốt cuộc thanh lý không hết!

Chương 237: Giờ khắc này, được thế giới quan sát!

Lúc mới bắt đầu, đại lục quốc chiến rất lớn.
Gần hai trăm đại khu người chơi và binh chủng NPC phân bố trên phiến đại lục này, kiến tạo lãnh địa, tương hỗ chinh phạt.
Nhưng bây giờ, đại lục quốc chiến rất nhỏ.
Toàn bộ đại lục quốc chiến chỉ còn lại một toàn thành trì thành Tiềm Uyên, đại lục quốc chiến lớn nhỏ thật ra đã không có ý nghĩa.
Tòa thành này.
Chính là tất cả thế giới của bọn hắn.
Không biết bắt đầu từ khi nào, đại lục quốc chiến đã mất đi ngày đêm giao thế.
Bên trong thành Tiềm Uyên mãi mãi đều là ban ngày.
Bên ngoài Thành Tiềm Uyên, trong vòng hai mươi dặm, cũng là ban ngày, mà bên ngoài hai mươi dặm. . . Lại là một màu đen kịt!
Với thị lực của Tô Mục bây giờ vẫn không nhìn thấy tình hình bên ngoài hai mươi dặm.
Thuậ điều tra của Hí Chí Tài, cũng không nhìn thấy tình hình bên ngoài hai mươi dặm.
Liền giống như, lấy Thành Tiềm Uyên làm trung tâm bên ngoài hai mươi dặm chính là cuối cùng của phiến đại lục này!
Một màu đen kịt.
Đen nhánh như nồng vụ bao phủ.
Liền giống như phiến đó không có một chút ánh sáng, bất cứ lúc nào cũng sẽ vượt qua đường biên giới hai mươi dặm cái này, đánh tới Thành Tiềm Uyên, thôn phệ toà đảo hoang này!
Sau khi thủ hộ Thành Tiềm Uyên biến thành thời gian rất dài đánh giằng co, loại thiên tượng này không thể nghi ngờ cho Tô Mục, Lạc Thiên Thiên, và rất nhiều tướng sĩ thành nội áp lực tâm lý cực lớn.
Giống như bọn hắn đang tiến hành không phải một trận quốc chiến.
Mà là một trận. . . Thủ vệ thế giới chiến tranh trên đảo hoang!
Bọn hắn kháng trụ vô cùng vô tận địch nhân đánh tới, thế giới phía sau bọn họ phải lấy tồn tục; bọn hắn gánh không được địch nhân không ngừng tuôn ra từ trong sương mù, thế giới của bọn hắn liền sẽ hóa thành hư không!
Như là!
Như từng tòa chủ thành đã bị phá hủy hệ thống!
Cuối cùng.
Thành Tiềm Uyên vẫn kháng trụ.
Ngày thứ 65, địch nhân mới xuất hiện.
Ngoại trừ nguyên bản tồn tại cường đạo trận doanh, đại khu Viêm Hoàng trùm phản diện trận doanh Hoàng Cân cũng gia nhập vào vây công Thành Tiềm Uyên.
Giống với Hàn Ly, Hoàng Cân đã từng chết đi cũng lần nữa lấy thân phận khôi lỗi võ tướng hoặc là chân chính NPC võ tướng đăng tràng, tiến đánh Thành Tiềm Uyên!
Ngày thứ 70, số lượng địch nhân mỗi ngày đổi mới ra lần nữa phát sinh biến hóa.
Từ nguyên bản một phần hai, trực tiếp tăng lên tới 1/1! Nói cách khác, bên trong Thành Tiềm Uyên có ngàn vạn nhân khẩu, bên ngoài Thành Tiềm Uyên, mỗi ngày cũng đầy đủ có một ngàn vạn địch nhân đổi mới ra!
Kỳ thật.
Đến lúc này, ngoài thành mỗi ngày đổi mới ra bao nhiêu địch nhân đến đã không quan trọng.
Bởi vì từ ngày thứ 60, bọn hắn đã thanh lý không hết địch nhân ngoài thành rồi.
Từng ngày tích lũy, lần lượt đổi mới. . .
Ngay cả Hí Chí Tài cũng không thể tính toán, lúc này bên ngoài Thành Tiềm Uyên đến cùng đã có bao nhiêu địch nhân tồn tại!
Dù sao.
Phạm vi Một tòa vương thành cứ như vậy lớn, những địch nhân đổi mới ra này, cũng chỉ có thể thông qua cửa thành và tường thành đến đánh vào vương thành, trong cùng một lúc, Thành Tiềm Uyên phải đối mặt địch nhân luôn luôn nhiều như vậy.
Dưới loại tình huống này, ngoài thành có một ngàn vạn địch nhân, hay là một trăm triệu địch nhân, đã không có gì khác biệt.
Chỉ cần giữ vững cửa thành và tường thành, dù ngoài thành có một tỷ địch nhân đang đợi, bọn hắn cũng công đinh tiến đến; nếu thủ không được cửa thành và tường thành, có lẽ chỉ cần năm trăm vạn địch nhân, đã có thể hủy diệt Thành Tiềm Uyên!
Để những ngày kiên trì này của Tô Mục, hóa thành hư không!
Ngày thứ 75, võ tướng ngoài thành đổi mới ra, từ Nhị lưu võ tướng biến thành nhất lưu võ tướng.
Cũng là tại cùng một ngày, Điển Vi thăng cấp!
Đẳng cấp từ cấp 89 tăng lên tới cấp 90, giá trị vũ lực cũng từ 98 điểm tăng lên tới 99 điểm!
Vẻn vẹn sau 2 ngày, trong quốc chiến, Hí Chí Tài đã thăng lên một cấp , bây giờ đẳng cấp lần nữa tăng lên một cấp.
Từ mới vừa tiến vào đại lục quốc chiến là cấp 87, tăng lên tới bây giờ cấp 89, thuộc tính trí lực cũng từ lúc đầu 97 điểm tăng lên tới 99 điểm!
Mà Tô Mục thì sao?
Chỉ có cấp 45 hắn sớm trước khi Điển Vi và Hí Chí Tài thăng cấp, đã thăng liền mấy cấp!
Ngày thứ 80, số lượng võ tướng ngoài thành đổi mới ra, từ một vị biến thành hai vị, số lượng đặc thù binh chủng, càng đạt đến lấy khoảng một nghìn!
Binh lực Thành Tiềm Uyên bắt đầu giảm trên phạm vi lớn.
Tốc độ Tô Mục huấn luyện binh chủng, đã bắt đầu theo không kịp tốc độ tiêu hao binh chủng NPC trên tường thành!
Lúc này, Tô Mục chỉ có thể đem giai đoạn trước trữ hàng xuống, làm dự bị binh lực tinh anh binh chủng trên đỉnh, lần nữa ổn định tình thế Thành Tiềm Uyên.
Ngày thứ 85, số lượng võ tướng ngoài thành đổi mới ra, từ hai vị biến thành ba vị, giai vị cũng từ nhất lưu võ tướng biến thành đỉnh cấp võ tướng.
Ngày thứ 90. . .
. . .
. . .
Đã thu nhỏ đến chỉ có một tòa chủ thành đại lục quốc chiến, Thành Tiềm Uyên còn đang kiên trì.
Mỗi một ngày trôi qua, bên trên giao diện thuộc tính của Lạc Thiên Thiên, chiến tích bọn hắn lấy được trong lần quốc chiến này, sẽ thu hoạch được 5% tăng phúc.
Nhưng đến lúc này, đã không ai chú ý những thứ này.
Mặc kệ là Tô Mục hay là Lạc Thiên Thiên, đều không có tâm tư để ý tới chiến tích tăng phúc.
Bọn hắn đem toàn bộ tinh lực! Toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào phòng thủ của Thành Tiềm Uyên!
Tựa hồ.
Có một loại ý niệm bị lặng yên quán thâu đến tư tưởng của bọn hắn bên trong, để bọn hắn kiên trì, kiên trì, lại kiên trì! Đến khi không thể tiếp tục kiên trì được mới thôi!
Tô Mục không biết.
Lạc Thiên Thiên cũng không biết.
Từ khi quốc chiến tiến vào giai đoạn thứ hai bắt đầu, bên trên diễn đàn chính thức của« thế giới thứ hai » đã xuất hiện một thông báo mới.
Trên thông báo này chỉ có một nội dung.
Đó chính là.
Quốc chiến Lần này, chiến tích của từng đại khu, sau khi bọn hắn tại quốc chiến tiến vào giai đoạn thứ hai, thời gian sinh tồn, và lấy được quốc chiến tăng phúc!
Ngay từ đầu, không ai để ý.
Bởi vì trước khi quốc chiến tiến vào giai đoạn thứ hai, tuyệt đại bộ phận đại khu đã bị đào thải, xếp hạng của bọn hắn trong quốc chiến lần này cũng đã xác định.
Nhưng khi về sau không đến mười đại khu trò chơi cũng nhất nhất bị đá ra ngoài cuộc chiến, càng ngày càng nhiều người chơi bắt đầu chú ý cái này bản khối.
Không chỉ là bởi vì, bọn hắn muốn nhìn một chút những thứ này tiến vào giai đoạn thứ hai đại khu thu được tăng phúc nhiều ít chiến tích, càng là bởi vì từ trong miệng những người chơi tiến vào giai đoạn thứ hai, bọn hắn biết được quốc chiến giai đoạn thứ hai kinh khủng và gian nan!
Nhất là!
Khi chỉ còn lại một tòa thành trì cuối cùng, chỉ còn lại đại khu cuối cùng, « thế giới thứ hai » chính thức lấy gần phương thức như đồ văn trực tiếp, địch nhân Thành Tiềm Uyên bây giờ gặp phải, từng cái hiện ra ở trước mặt người chơi ! (chỉ là địch nhân)
Bọn hắn mới rõ ràng cảm nhận được, Thành Tiềm Uyên đến tột cùng gặp phải áp lực bao lớn!
Thành Tiềm Uyên, chính là một tòa đảo hoang.
Sương mù thâm trầm như vực sâu mê (lý tiền), giống như lúc nào cũng sẽ nhào tới, thôn phệ toà đảo hoang này
Kia vô cùng vô tận địch nhân, tựa như lúc nào cũng sẽ công phá thành phòng, phá hủy thành trì bọn hắn.
Từ hình ảnh từng trương, từng đoạn video ngắn gọn, những người chơi này rõ ràng cảm nhận được cái gì là tuyệt vọng, cũng rõ ràng cảm nhận được cái gì là kiên trì.
Chậm rãi.
Càng ngày càng nhiều người chơi bắt đầu chú ý cái này.
Khi quốc chiến tiến độ thúc đẩy đến này thứ 89. . . Cần. . .
Gần như mỗi một người chơi « thế giới thứ hai », cũng bắt đầu chú ý!
Chú ý Thành Tiềm Uyên còn có thể kiên trì bao lâu!
Chú ý Tô Mục và Lạc Thiên Thiên có thể cùng bọn hắn trước đó lần lượt chiến đấu, lần nữa sáng tạo kỳ tích hay không!
Giờ khắc này. Thành Tiềm Uyên, được thế giới quan sát!

Chương 238: Tuyệt thế võ tướng. . . Đột kích!

Oanh! ! !
"Điển Vi!"
"Tốc chiến tốc thắng!"
Bên ngoài Thành Tiềm Uyên.
Liên tục bốn đạo võ tướng kỹ chém ra, sau khi chém giết hai vị đỉnh cấp võ tướng không biết tên, Tô Mục lần nữa giết toàn bộ quân địch xung quanh, hoán đổi vũ khí trong tay thành Ô Mộc Kim Ti Cung, liên tục năm mũi tên phóng lên trên tường Thành Tiềm Uyên.
Lúc này, Điển Vi mới khó khăn lắm oanh sát một vị đỉnh cấp võ tướng khác.
Sau đó.
Tốc độ một khắc không ngừng, hai đại tuyệt thế võ tướng đỉnh xuyên qua biển địch mênh mông, phóng tới tường thành, dọc theo năm mũi tên bắn vào trên tường thành leo lên tường thành!
Không biết từ khi nào bắt đầu.
Đây đã là phương thức duy nhất Tô Mục và Điển Vi ra vào Thành Tiềm Uyên.
Cửa thành, quyết không thể mở.
Địch nhân vây quanh ở bên ngoài Thành Tiềm Uyên càng ngày càng nhiều, giai vị cũng càng ngày càng cao, bọn hắn chẳng những không dám mở cửa thành, ngược lại phải thường xuyên chú ý bốn cửa thành Thành Tiềm Uyên!
Một khi có công thành chùy xuất hiện, nhất định phải ngay lập tức phá hủy, không thể cho công thành chùy có cơ hội tới gần cửa thành!
Nếu không.
Một khi để công thành chùy bắt đầu oanh kích cửa thành, bình chướng cuối cùng của Thành Tiềm Uyên có thể xuất hiện tổn thất!
Một lần công thành chùy oanh kích, có thể sẽ không uy hiếp gì đối với cửa thành một tòa vương thành ; mười lần công thành chùy oanh kích, khả năng cũng chỉ mang đến một chút tổn thương cho cửa thành.
Nhưng một trăm lần oanh kích! Một ngàn lần oanh kích thì sao?
Chính là cửa thànhvương thành, cuối cùng sẽ bị oanh mở!
Cho nên.
Thường ngày sau khi chém giết võ tướng đột kích, Tô Mục và Điển Vi không dám có một lát dừng lại, một lần nữa xông lên tường thành, trở về Thành Tiềm Uyên!
Bốn cửa thành.
Mỗi một cửa thành cũng có thể gặp phải công thành chùy tập kích.
Mà bên trong Thành Tiềm Uyên chỉ có ba vị võ tướng!
Cái này mang ý nghĩa, Tô Mục, Điển Vi và Sở Hằng ba vị võ tướng này phải bôn ba qua lại bốn cửa thành ! Bởi vì, chỉ có võ tướng mới có thể một kích phá hủy công thành chùy, không cho công thành chùy tới gần bất luận một cửa thành nào!
Mà lại.
Trong khi phòng thủ tường thành, thủ hộ cửa thành, Tô Mục còn phải tiếp tục trưng binh, tiếp tục luyện binh, cam đoan Thành Tiềm Uyên có liên tục không ngừng binh lực có thể cưỡi trên tường thành, chống cự vô và vô tận địch nhân đến từ trong hắc vụ!
Cho dù là như vậy.
Binh lực trong Thành Tiềm Uyên cũng dần dần giảm bớt.
Dù bên trong Thành Tiềm Uyên có ngàn vạn nhân khẩu làm cơ sở, dù mỗi ngày lượng lưu dân đổi mới đạt đến hai trăm vạn, tốc độ luyện binh của Tô Mục cũng đã theo không kịp tốc độ tiêu hao trên tường thành!
Cũng may.
Lúc trước Thành Tiềm Uyên còn chiếm ưu thế, hắn một khắc đều không đình chỉ trưng binh và luyện binh
Cũng may.
Trước khi Thành Tiềm Uyên đến thế cục hôm nay, hắn đã tại lần lượt trưng binh luyện binh, tại lần lượt địch nhân trong khi công thành, góp nhặt hơn trăm vạn binh chủngtinh anh!
Mỗi khi thế cục Thành Tiềm Uyên đến thời khắc nguy cấp nhất, có một bộ phận binh chủng tinh anh sẽ lấy sinh mệnh của mình làm giá lớn cản địch nhân trở về.
Như thế.
Thành Tiềm Uyên mới có thể kiên trì đến bây giờ.
Quốc chiến này thứ 91!
Ngoài thành, số lượng địch nhân vẫn y nguyên nhiều đến không cách nào tính toán!
Nhân khẩu trong Thành Tiềm Uyên vẫn đủ số một ngàn vạn!
Binh lực trong Thành Tiềm Uyên. . . Trên tường thành thường trú một trăm vạn, thời khắc bổ sung; một trăm vạn binh lựcthường trú này từ binh chủng cơ sở đến binh chủng tinh anh không giống nhau, mỗi khi có binh chủng NPC từ tiến giai binh chủng tấn thăng tinh anh binh chủng, lập tức sẽ có binh chủng cơ sở mới tiến lên, thay thế tới.
Lấy một vị binh chủng cơ sở thay thế một vị binh chủng tinh anh , tự nhiên sẽ dẫn đến trên lực phòng ngự tường thành yếu bớt.
Nhưng chính là loại này liên tục không ngừng thay thế, mới khiến cho Tô Mục để dành hơn trăm vạn binh chủngtinh anh !
Có những tinh anh này binh chủng này làm hậu thuẫn, lại thời khắc có thể xông lên tường thành, Thành Tiềm Uyên mới có thể lần lượt ngăn trở công kích của địch nhân, bọn hắn mới có thể kiên trì đến bây giờ!
Kỳ thật.
Hí Chí Tài không hiểu, Lạc Thiên Thiên cũng không hiểu.
Từ khi quốc chiến tiến vào giai đoạn thứ hai đến bây giờ, thời gian đã ròng rã đi qua 40 ngày.
Tại giai đoạn thứ hai, sinh tồn 40 ngày, cũng mang ý nghĩa chiến tích quốc chiến bên trên giao diện thuộc tính của Lạc Thiên Thiên, đã có thể thu hoạch được 5%*40=200%, cũng chính là tăng phúc gấp đôi!
Nguyên bản, chiến tíchđại khu Viêm Hoàng đã cao đứng đầu bảng xếp hạng, vượt xa người xếp thứ hai một khoảng lớn.
Những chiến tích này, lại có phần lớn là Tô Mục và tướng sĩ dưới trướng thu hoạch mà có.
Có thể nói, cao tới hơn hai ngàn vạn chiến tích (chỉ là Lạc Thiên Thiên), lại thêm cái này tăng phúc gấp đôi. . . Bọn hắn trong lần quốc chiến này thu hoạch đã đủ nhiều!
Cho dù hiện tại từ bỏ kiên trì, rời khỏi quốc chiến, cũng không có gì tiếc nuối.
Nhưng Tô Mục một mực kiên trì!
Hắn có loại dự cảm.
Không!
Nói đúng hơn là trong lòng có của hắn có một thanh âm một mực nói cho hắn biết, kiên trì, kiên trì đến cuối cùng! Chỉ cần kiên trì đến cuối cùng, bọn hắn có thể thu hoạch được chiến tích và quốc chiến ở một đẳng cấp hoàn toàn khác biệt!
Thanh âm này không thuộc về mình.
Tô Mục rất rõ ràng.
Nhưng hắn không bài xích.
Bởi vì hắn cũng muốn biết cực hạn của bọn hắn ở đâu! Chính hắn cũng muốn biết cực hạn của mình ở đâu!
Quốc chiến ngày thứ 91, thuận lợi vượt qua.
Quốc chiến ngày thứ 92, cũng thuận lợi vượt qua.
Quốc chiến ngày thứ 93, một mặt tường thành báo nguy, Tô Mục không thể không đem mười vạn tinh anh binh chủng trên đỉnh, mới khó khăn lắm ổn định mặt tường thành kia!
Quốc chiến ngày thứ 94. . .
Quốc chiến ngày thứ 95. . .
Quốc chiến ngày thứ 96!
Năm ngày, một cái tăng phúc.
Khi quốc chiến tiến hành đến ngày thứ 96, địch nhân tới đánh lại tăng cường thêm lần nữa!
Không chỉ là binh chủng tiến giai và binh chủng tinh anh toàn diện thay thế binh chủng cơ sở , càng quan trọng hơn là. . . Từ ngày hôm nay, bên trong đột kích võ tướng, xuất hiện tuyệt thế võ tướng!
Còn là khôi lỗi võ tướng.
Hoặc nên được gọi là giả lập võ tướng.
Nhưng cho dù là Tô Mục và Điển Vi đều là chân chính tuyệt thế võ tướng, cũng không dám khinh thường một vị đột kích khôi lỗi võ tướng!
Bởi vì,
Dù hắn không phải đối thủ của Tô Mục và Điển Vi, cũng tuyệt đối có thể tuỳ tiện chém giết Sở Hằng, công lên thành tường, phá hủy Thành Tiềm Uyên đã duy trì hơn một tháng!
"Điển Vi!"
"Hai đỉnh cấp võ tướng kia giao cho ngươi!"
"Tốc chiến tốc thắng!"
Không được ngoài định mức phân phó.
Khi đánh tới ba đại võ tướng xuất hiện trong biển địch vô tận, Điển Vi gầm thét một tiếng, thân thể to lớn tựa như một viên như đạn pháo từ trên tường thành rơi xuống, nghênh đón hai vị đỉnh cấp võ tướng kia!
Người còn chưa đến, hai đại võ tướng kỹ đã liên tiếp mở ra!
"Ác Thần Cuồng Bạo!"
"Lôi Đình Nhất Kích!"
Thị Huyết Song Kích bắn ra hai đạo hợp hai làm một kích mang, bao phủ một vị đỉnh cấp võ tướng, thân hình Điển Vi không ngừng, tiếp tục bổ nhào qua vị đỉnh cấp võ tướng thứ hai!
Mà ngay lúc này. . .
Bên trên Huyết Văn Kích lóe ra xích kim sắc quang diễm, Tô Mục mang theo vô song chiến ý, chém xuống vị tuyệt thế võ tướng!
"Bạo Long Tam Điệp!"
"Viêm Dương Bạo!"
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Gần như cùng một thời gian Điển Vi chém giết hai vị đỉnh cấp võ tướng kia, hai đại võ tướng kỹ liên tục bộc phát hào quang vàng óng cũng bao phủ vị đột kích tuyệt thế võ tướng ở trong đó!

Chương 239: Giá trị vũ lực . . 100 điểm max trị số!

Một kích miểu sát?
Không.
Võ tướng kỹ Bạo Long Tam Điệp , lại thêm Viêm Dương Bạo tiêu hao quá lớn, hai đại võ tướng kỹ điệp gia mới có thể chém giết vị tuyệt thế võ tướng này, đã không thể xưng là một kích miểu sát, chỉ có thể xưng là thuấn sát!
Có lẽ có người không hiểu.
Vì sao tại chém giết những đột kích võ tướng này, không phải Điển Vi tới nghênh chiến đột kích tuyệt thế võ tướng, mà là Tô Mục tới nghênh chiến?
Nếu để cho võ tướng mạnh hơn đến đối mặt vị tuyệt thế này, chẳng phải là có thể nhanh chóng kết thúc chiến đấu?
Đương nhiên!
Khi mà thành Tiềm Uyên lúc nào cũng có thể bị hủy diệt như hiện nay, cho dù là một phút, một giây đồng hồ, Tô Mục đều sẽ trân quý, hắn đương nhiên sẽ không vì làm náo động, để Điển Vi đi chém giết hai vị đỉnh cấp võ tướng kia, mà tự mình tới nghênh chiến vị tuyệt thế võ tướng này.
nguyên nhân duy nhất chính là. . .
Bây giờ Tô Mục.
Mạnh hơn Điển Vi!
Phải!
Dù Điển Vi trong qua trình dài dằng dặc thủ thành, đẳng cấp đã tăng lên một cấp, giá trị vũ lực cũng từ lúc đầu 98 điểm tăng lên tới bây giờ 99 điểm.
Nhưng!
Bây giờ Tô Mục càng mạnh!
Giá trị vũ lực của hắn đã sớm tăng lên tới max trị số!
Khi mới vào quốc chiến đại lục, Điển Vi cấp 89, Hí Chí Tài cấp 87. Mà Tô Mục thì sao? Cấp 45!
Đạt tới đẳng cấp này, Điển Vi và Hí Chí Tài tăng lên 1 cấp cần có điểm kinh nghiệm, chỉ sợ còn nhiều hơn Tô Mục thăng liền bảy tám cấp.
Cho nên.
Khi Điển Vi cùng Hí Chí Tài riêng phần mình tăng lên cấp 1 đồng thời, Tô Mục đã đem đẳng cấp của mình từ nguyên bản cấp 45 tăng lên tới bây giờ cấp 54!
Tăng lên 9 đẳng cấp chính là trọn vẹn 9 điểm thuộc tính tự do.
Mà cái này 9 điểm thuộc tính tự do ngoại trừ giúp giá trị vũ lực của Tô Mục tăng lên tới max trị số , còn ngoài định mức thêm ra tới 5 điểm!
Giá trị vũ lực vũ lực!
Đặc tính Trời sinh thần lực!
Tông sư cấp

vũ khí tông sư

kỹ năng!
Khi những thứ này cộng lại . . . Bây giờ Tô Mục mạnh hơn Điển Vi! Tự nhiên hắn phải đến đối mặt vị đột kích tuyệt thế võ tướng kia!
Kết quả.
Cũng đúng như câu trên.
Điển Vi chém giết hai vị kia đỉnh cấp võ tướng đồng thời, Tô Mục cũng thuấn sát vị đột kích tuyệt thế võ tướng kia.
Chém giết mục tiêu lần này.
Lần nữa phóng xuất ra một đạo võ tướng kỹ, chém giết toàn bộ địch nhân xung quanh, Tô Mục và Điển Vi y nguyên lấy tiễn làm dẫn, leo lên tường thành.
Lần này.
Tô Mục không có nóng lòng gia nhập chiến đấu trên tường thành.
Bởi vì hắn thấy được tiềm năng số lượng điểm số của mình.
Trong bất tri bất giác, mình có tiềm năng điểm số lượng, lần nữa đột phá cánh cửa 1000 điểm!
Lúc này.
Trên giao diện thuộc tính của hắn.


sắt thép thân thể

cùng

đại sư cấp ném mâu thuật

hai kỹ năng nay, lần nữa có thể tăng lên.
"Đáng tiếc."
"Hai kỹ năng này mặc kệ cái nào, tăng lên đều chỉ là thực lực của chính ta . Mà không phải là thực lực toàn bộ thành Tiềm Uyên . . ."
giá trị vũ lực, vốn là để Tô Mục tung hoành vô địch.
Chính là đột kích tuyệt thế võ tướng, hắn đều có thể thuấn sát!
Dưới loại tình huống này, Tô Mục tự nhiên muốn tăng lên có thể tăng cường toàn bộ thực lực hoặc kỹ năng thành Tiềm Uyên. Đáng tiếc, hắn không có.
Nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính của mình, bên trên có 1590 điểm tiềm năng, Tô Mục thêm nó vào kỹ năng

thân thể sắt thép

.
1000 điểm tiềm năng điểm bị trừ.
Ngay tại Tô Mục nhìn chăm chú, kỹ năng

thân thể sắt thép

bắt đầu mơ hồ.
Đợi đến lần nữa rõ ràng, kỹ năng bị động này đã bị một kỹ năng mới thay thế!
. . .


Kim Cương Bất Hoại

: Kỹ năng đặc thù, kỹ năng cấp tông sư.
Miêu tả Kỹ năng: Ngươi thể phách ngàn năm khó tìm, vạn cổ không một! Loại này độc nhất vô nhị cường kiện thể phách, để ngươi có thể hoàn toàn miễn dịch công kích phía dưới võ tướng, đồng thời có thể cưỡng chế giảm 50% tổn thương đến từ võ tướng và võ tướng kỹ!
. . .
Kỹ năng tông sư thứ hai!
Rất tốt, rất cường đại!
Miễn dịch tất cả công kích phía dưới võ tướng, cái này không cần nhiều lời, nguyên bản

thân thể sắt thép

đã có kém không nhiều hiệu quả.
Hiệu quả thứ hai, mới là cái mà Tô Mục coi trọng hơn !
Cưỡng chế giảm 50% tổn thương đến từ võ tướng và võ tướng kỹ, nói cách khác, mặc kệ hắn đối mặt tam lưu võ tướng, Nhị lưu võ tướng hay là đỉnh cấp võ tướng, tuyệt thế võ tướng, mặc kệ hắn nhận công kích đến từ võ tướng bản thân công kích, hay là đến từ võ tướng kỹ công kích, phàm là công kích đối với hắn đều sẽ bị cưỡng chế suy yếu 50%!
Phải biết.
Có linh khí sáo trang mang theo, công kích phổ thông võ tướng đối với Tô Mục sớm đã bị suy yếu đến cực hạn, bây giờ tại tăng thêm hiệu quả

Kim Cương Bất Hoại

mang tới. . .
Nói cách khác, dù hàng trăm hàng ngàn tam lưu võ tướng, Nhị lưu võ tướng, thậm chí là nhất lưu võ tướng đối Tô Mục vây công, cũng rất khó tạo thành chân chính uy hiếp đối với hắn!
Chỉ có số lượng đỉnh cấp võ tướng và tuyệt thế võ tướng đạt tới trình độ nhất định, mới có tư cách uy hiếp được hắn!
Kế binh chủng NPC.
Ngay cả đến chiến thuật biển người từ phổ thông võ tướng, cũng bị Tô Mục chỗ miễn dịch!
Cùng lúc đó.
Theo

Kim Cương Bất Hoại

tiến giai, nguyên bản có đặc tính

cứng cỏi

, cũng bị

bất động như núi

thay thế.
Bất động như núi.
Lù lù bất động, an ổn như núi!
Điều này đại biểu Tô Mục chẳng những có được năng lực phòng ngự thân thể kinh thế hãi tục, còn có sức chịu đựng kinh người viễn siêu võ tướng!
Cường đại không?
Rất cường đại!
Nếu như là trong thế giới trò chơi,

Kim Cương Bất Hoại

tấn thăng sẽ để cho Tô Mục mừng rỡ như điên.
Nhưng nơi này là quốc chiến đại lục!
Loại thực lực cá thể này lần nữa tăng cường, cũng chỉ là để Tô Mục mừng rỡ một phen mà thôi.
Thành Tiềm Uyên vẫn tiếp tục kiên trì.
Quốc chiến ngày thứ 97, lại một vị tuyệt thế võ tướng đột kích.
Nếu như nói trước đó đột kích là tuyệt thế võ tướng, giá trị vũ lực là 96 điểm, khó khăn lắm bước vào tuyệt thế lĩnh vực, lần này đột kích tuyệt thế võ tướng, giá trị vũ lực đã đạt đến 97 điểm!
Liên tiếp hai lần võ tướng kỹ bộc phát, Tô Mục khó khăn lắm mới giết được vị tuyệt thế võ tướng này.
Quốc chiến ngày thứ 98, vị tuyệt thế võ tướng thứ ba đột kích.
Giống như trước đó, lần này giá trị vũ lực của tuyệt thế võ tướng đã từ 97 điểm tăng lên tới 98 điểm!
98 điểm giá trị vũ lực, cùng giá trị vũ lực chênh lệch vẫn rất lớn. Lại thêm Tô Mục có danh hiệu "Chiến thần" cấp độ SSS gia trì, đối mặt một vị tuyệt thế võ tướng dạng này, hắn vẫn nghiền ép thắng lợi!
Chỉ là.
Từ giờ khắc này, hắn rốt cuộc không thể miểu sát, thuấn sát một vị tuyệt thế võ tướng!
Chính là cường hãn như hắn. . . Cũng liên tiếp bộc phát ra mấy lần võ tướng kỹ, mới có thể kết hợp với sự giúp đỡ của Điển Vi chém giết vị tuyệt thế võ tướng này!
Sau đó.
Quốc chiến ngày thứ 99.
Đúng 24 giờ, địch nhân đúng giờ đổi mới, địch nhân vây công thành Tiềm Uyên đã đều bị địch nhân trận doanh Hoàng Cân thay thế.
Phóng tầm mắt nhìn tới.
Có đến hàng vạn lực sĩ Hoàng Cân và trăm vạn Hoàng Cân quân, đã trải rộng mỗi một nơi hẻo lánh trên tường thành! Hoàng Cân quân, cấp độ binh chủng tinh anh.
Cho dù trong thế giới game chân chính loạn Hoàng Cân. . .
Binh chủng cấu thành cũng là Hoàng Cân chúng —— giặc Hoàng Cân —— Hoàng Cân quân, ở vào cấp độ binh chủng Hoàng Cân quân, chỉ là lực lượng trung kiên, mà không phải tuyệt đại đa số!
Nói cách khác.
Giờ khắc này áp lực của thành Tiềm Uyên. . .
Thậm chí còn lớn hơn so với trận chiến Nghiệp thành lúc trước!
Sau đó.
Ngay tại Tô Mục nhìn chăm chú, vẫn là ba thân ảnh từ bên trong vô cùng vô tận Hoàng Cân quân xuất hiện, chậm rãi tới gần thành Tiềm Uyên.
Một vị tuyệt thế.
Hai vị đỉnh cấp!

Chương 240: Ngày cuối cùng đến!

Trương Giác, Trương Bảo, Trương Lương.
Cùng mấy vạn lực sĩ Hoàng Cân và mấy trăm vạn Hoàng Cân quân dưới quyền bọn họ!
Đây cũng là lần thành Tiềm Uyên gặp phải áp lực lớn nhất.
Không nhìn đến đỉnh cấp võ tướng đã được cường hóa Trương Bảo và Trương Lương, tất cả lực chú ý của Tô Mục đều tập trung vào trên người Trương Giác.
Hắn là Trương Giác, nhưng cũng không phải Trương Giác.
Nhưng tuyệt đối không phải là ban đầu ở bên ngoài Nghiệp thành, vị đại hiền lương sư mà bọn hắn gặp được!
Hoặc là nói.
Có ba quyển Thiên Thư trong tay Trương Giác, mới là vị kia quét ngang đương thời, không thể địch nổi đại hiền lương sư!
Ba quyển Thiên Thư đã hủy.
Đại hiền lương sư không còn.
Nhưng trước mắt vị Trương Giác này, lại để Tô Mục cảnh giác không thôi.
Hắn có thể cảm giác được, Trương Giác này và mình ở cùng một cấp độ. Hắn có giá trị vũ lực max trị số, trước mắt Trương Giác này cũng có trị số trí lực max trị số , giống như là "Năm tám số không" một cái tương lai max cấp Lạc Thiên Thiên!
"Cát Bay Đá Chạy, Vãi Đậu Thành Binh, Triệu Hoán Lôi Đình. . ."
Từng cái kỹ năng thuộc về Lạc Thiên Thiên, cũng thuộc về Trương Giác trước mắt cái này từ Tô Mục trong lòng chảy qua, lòng hắn bỗng nhấc lên!
Thành Tiềm Uyên, nguy hiểm!
Hắn tình nguyện đồng thời đối mặt ba vị tuyệt thế võ tướng, cũng không muốn đối mặt một Trương Giác này!
Bởi vì Trương Giác không phải võ tướng!
Hắn là mưu sĩ đặc thù tiến giai!
mưu sĩ kỹ có ba đại công kích có phạm vi cực lớn, vô luận cái nào phóng xuất ra, cũng sẽ trực tiếp xáo trộn thậm chí phá hủy phòng thủ của Thành Tiềm Uyên, để bọn hắn nhiều ngày thủ vững hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Cho nên!
Khi ba thân ảnh quen thuộc xuất hiện, thậm chí khoảng cách Thành Tiềm Uyên tường thành trọn vẹn còn có hơn mười dặm, Tô Mục đã từ trên tường thành nhảy xuống!
Đồng thời ở nơi này, liên tiếp mệnh lệnh cũng được truyền xuống dưới!
"Sở Hằng, đưa tất cả binh lực trong thành đều để lên tường thành!"
"Điển Vi! Ác Lai! Chí Tài! Đi theo ta!"
Tất cả binh lực trong thành —— bao quát tất cả tinh anh binh chủng hậu bị, bao quát trong khoảng thời gian này điên cuồng bạo binh tích lũy trọng giáp mạch đao và huyền giáp thiết kỵ —— tất cả đều để lên tường thành!
Để phòng kia từng cái phạm vi cực lớn mưu sĩ kỹ làm cho sụp đổ thành phòng!
Mà chính Tô Mục, thì mang theo Điển Vi, Hí Chí Tài vaf Lạc Thiên Thiên, trực tiếp phóng tới ba người Trương Giác!
Không thể để cho Trương Giác tới gần thành trì!
Cũng không thể để Trương Giác phóng xuất ra mưu sĩ kỹ của hắn!
Thành phòng, hắn đã làm được cực hạn!
Chỉ có tại trong trăm vạn quân đem chém giết Trương Giác. . . Thành Tiềm Uyên mới có thể vượt qua một kiếp hôm nay!
"Bạo Long Tam Điệp!"
"Thị Huyết Kích Mang!"
"Chướng Nhãn Chi Thuật!"
"Triệu Hoán Lôi Đình!"
Từng đạo võ tướng kỹ từ vũ khí của Tô Mục và Điển Vi bắn ra! Từng mưu sĩ kỹ từ trong tay Hí Chí Tài và Lạc Thiên Thiên bắn ra!
Không để ý tiêu hao bộc phát hạ!
Vẻn vẹn mấy phút, bọn người Tô Mục đã vượt qua biển địch do mấy trăm vạn Hoàng Cân quân tạo thành, khi ba người Trương Giác còn cách Thành Tiềm Uyên còn có sáu, bảy dặm, đem nó ngăn lại!
"Giết!"
Một tiếng quát lớn!
Điển Vi liên tiếp bộc phát ra hai đạo võ tướng kỹ, sau khi chém giết Trương Lương, lại đánh tới Trương Bảo.
Mà Tô Mục, thì tại trước tiên chém tới Trương Giác!
"Kế Định Bát Phương!"
"Vãi Đậu Thành Binh!"
Vô số đậu nành từ trong tay áo Lạc Thiên Thiên vẩy ra, ở giữa không trung hóa thành từng đạo binh Hoàng Cân, vây quanh Trương Giác ở trong đó.
Trong nháy mắt Tô Mục đằng không mà lên, Hí Chí Tài gia trì chuyên môn mưu sĩ kỹ trên thân Tô Mục, giúp hắn đạt tới trạng thái đỉnh phong!
"Bạo Long Tam Điệp!"
Ba đạo xích kim sắc trăng khuyết từ Huyết Văn Kích bên trong bắn ra, lại tại trong nháy mắt hợp lại làm một, hóa thành một đạo trăng khuyết càng có uy lực chém tới Trương!
Mà ngay lúc này.
Một tia chớp bình chướng lần nữa từ trên thân Trương Giác nổi lên!
Oanh!
Tiếng oanh minh điếc tai, lôi đình bình chướng khó khăn lắm vỡ vụn, Trương Giác cũng đã phóng xuất ra mưu sĩ kỹ đầu tiên của mình!
Chính là Cát Bay Đá Chạy!
Chỉ một thoáng!
Cuồng phong nổi lên, thiên địa biến sắc!
Trong phương viên hơn mười dặm, đều bị phạm vi cực lớn mưu sĩ kỹ bao phủ! Cho dù uy lực của nó kém hơn hắc phong bạo "Đại hiền lương sư" đã từng thả ra, cũng tuyệt không cho phép khinh thường!
Thành Tiềm Uyên, cuối cùng vẫn bị ảnh hưởng.
Dưới cuồng phong liên tiếp đánh tới, dưới đá vụng đất cát như ám khí đánh tới vô số binh chủng NPC thụ thương, ngã xuống, lại có vô số binh chủng NPC xông lên tường thành, gia nhập vào một vòng mới chiến đấu!
Hoàng Cân trận doanh không bị ảnh hưởng.
Ngược lại tại bên trong Cát Bay Đá Chạy như cá gặp nước, gia tăng công kích lên Thành Tiềm Uyên!
Sở Hằng tức giận, gầm thét.
Mỗi một lần Hoàng Cân quân khó khăn lắm công lên tường thành, hắn lại mang theo tướng sĩ trên tường thành, nỗ lực thương vong to lớn đánh ngược lại!
Một lần!
Hai lần!
Năm lần!
Mười lần!
Mỗi một lần, Thành Tiềm Uyên đều tràn ngập nguy hiểm! Mỗi một lần, sau khi bỏ ra thương vong to lớn, Thành Tiềm Uyên chung quy vẫn đánh lui Hoàng Cân quân, lần nữa chống đỡ!
Vào lúc này.
Điển Vi cũng rốt cục chém giết Trương Bảo, mang theo uy thế liên trảm hai vị đỉnh cấp võ tướng, gia nhập vây công Trương Giác!
Trương Giác rất cường đại. . . . .
Nhưng hắn không phải là vị đã từng là đại hiền lương sư kia.
Chỉ là Tô Mục giá trị vũ lực đạt tới max trị số, đã ngăn chặn vị khôi lỗi Trương Giác này, chỉ là không cách nào trong khoảng thời gian ngắn chém giết mà thôi!
Có Hí Chí Tài, Lạc Thiên Thiên, Điển Vi gia nhập. . . Trương Giác rốt cục không chịu nổi!
Một cái sơ hở nhỏ bé xuất hiện, bị Tô Mục bắt lấy cơ hội.
Sau đó.
Bạo Long Tam Điệp và Viêm Dương Bạo đồng thời bộc phát!
Ác Thần Cuồng Nộ và Lôi Đình Một Kích đồng thời bộc phát!
Khi bốn đại võ tướng kỹ gần như cùng một thời gian đánh vào trên người Trương Giác thì. . . Vị khôi lỗi Trương Giác cóthuộc tính trí lực đạt tới max trị số, trực tiếp bị vỡ nát! Hài cốt không còn!
Trương Giác chết.
Gió ngừng lôi dừng.
Khắp nơi Hoàng Cân quân vẫn công thành, kia bao trùm hơn mười dặm phạm vi cuồng phong cùng cát bay đá chạy, đã dừng lại!
Tạm thời có thể nói nguy cơ đã vượt qua.
Thành Tiềm Uyên lại có thể kiên trì một ngày.
Ngày thứ 99.
Trương Giác cùng với Trương Bảo và Trương Lương đột kích.
Ngày thứ 99.
Một vị thuộc tính trí lực đạt tới max trị số đỉnh cao nhất tồn tại đột kích!
Ai cũng không biết, thời gian kế tiếp, sẽ còn địch nhân gì, còn sẽ có địch nhân cấp độ nào tập kích!
Chém giết Trương Giác.
Ánh mắt Tô Mục nhìn thoáng qua sương mù dày đặc đen nhánh ở phía xa.
Gần như vô cùng vô tận Hoàng Cân quân còn không ngừng từ trong sương mù dày đặc tuôn ra, không có chút nào bởi vì ba vị thủ lĩnh Trương Giác, Trương Bảo và Trương Lương tử vong mà bị ảnh hưởng.
Trong sương mù dày đặc, Tô Mục tựa hồ cảm thấy có một đạo ánh mắt.
Một đạo. . . ánh mắt bá tuyệt thiên hạ!
Mà kia, chính là địch nhân mà ngày mai bọn hắn phải đối mặt!
Ngày thứ 100.
Cũng là ngày cuối cùng.
Vượt qua một ngày cuối cùng này, bọn hắn có thể vượt qua quốc chiến lần này; không độ được một ngày cuối cùng này. . . Dù chiến tích quốc chiến tăng phúc mấy lần. . . Bọn hắn cũng giống như những đại khu bị đào thải trước đó, không có gì khác biệt!

Chương 241: Thiên Long Phá Thành, Tiềm Uyên lật úp!

Trương Giác, Trương Bảo cùng Trương Lương bị chém giết.
Ngoài thành, quân Hoàng Cân thế mà không có một tia ảnh hưởng, tiếp tục không sợ chết công thành.
Cũng đúng.
Những thứ địch nhân đổi mới ra này vốn cũng không có tình cảm, không biết e ngại, không biết sinh tử, có lẽ tư tưởng cùng linh hồn liên kết với mình cũng đều không tồn tại!
Ý nghĩa tồn tại duy nhất của bọn hắn, chính là phá hủy mỗi một tòa thành trì xuất hiện tại trong phạm vi tầm mắt bọn hắn!
Tuy nhiên.
Những thứ này đã không còn quan trọng.
Theo Trương Giác bị chém giết, mưu sĩ kỹ phạm vi cực lớn "Cát bay đá chạy" đã tự động tiêu tán; bọn người Tô Mục một lần nữa trở về tường thành, tình hình chiến đấu trên tường thành cũng dần dần ổn định lại.
Nhưng mà. ..
Tổn thất cực kì thảm trọng!
Liên tiếp chiến đấu thủ thành kéo dài gần hai tháng, đến thời điểm nửa sau, Tô Mục huấn luyện ra số lượng binh chủng đã theo không kịp số lượng tiêu hao trên tường thành.
Khiến cho số lượng binh chủng NPC bên trong thành Tiềm Uyên càng ngày càng ít.
Đối mặt qua lần này. . . tổng số binh lực bên trong thành Tiềm Uyên, chỉ còn một trăm vạn!
Đây là tổng số!
Mà không phải số lượng binh lực phòng thủ tường thành!
Nói cách khác, thời điểm Tô Mục đem tất cả binh lực đều lên đến trên tường thành, toàn bộ bên trong thành Tiềm Uyên ngoại trừ những NPC bá tánh phổ thông, không còn có một binh một tốt!
Hơn mười vạn cơ sở binh chủng; ba mươi vạn tiến giai binh chủng, không đến bốn mươi vạn tinh anh binh chủng. ..
Đây cũng là tổng binh lực bây giờ của thành Tiềm Uyên!
Với lại.
Lần trưng binh tiếp theo thời gian tại hai ngày sau, bọn hắn đã không có thời gian lần nữa trưng binh, lần nữa huấn luyện binh chủng NPC.
Hơn tám mươi vạn binh lực còn lại này, không chỉ muốn tại lúc quân Hoàng Cân không ngừng công thành kiên trì đến ngày mai, càng phải tại lúc địch nhân lần nữa đổi mới, kiên trì đến cuối cùng!
Đương nhiên.
Ngoại trừ tám mươi vạn cơ sở binh chủng này, binh chủng tiến giai cùng binh chủng tinh anh, trong tay Tô Mục còn cầm một nhánh thủ đoạn.
Tổng số lượng đạt tới hơn bốn vạn trọng giáp mạch đao binh cùng tổng số lượng đạt tới hơn tám nghìn huyền giáp thiết kỵ!
Vô số lần trưng binh.
Vô số lần huấn luyện.
Tại bên trong mỗi lần mỗi lần lưu dân đổi mới kia, Tô Mục rốt cục chọn lựa ra đầy đủ số lượng nông phu có tư chất, đem huấn luyện thành trọng giáp mạch đao binh cùng huyền giáp thiết kỵ.
Cũng khiến cho nhánh huyền giáp thiết kỵ có thể xưng là binh chủng đặc thù thế gian mạnh nhất này, đạt đến con số 8,700!
Hơn bốn vạn trọng giáp mạch đao binh này cùng hơn 8,700 huyền giáp thiết kỵ, chính là thủ đoạn sau cùng trong tay Tô Mục!
Tại bên trong trận chiến vừa rồi, nếu không phải ngay cả át chủ bài cuối cùng này đều ép đến trên tường thành. . . Chỉ bằng vào những binh chủng cơ sở, binh chủng tiến giai cùng binh chủng tinh anh kia, chỉ sợ còn chưa đủ giữ vững lấy tường thành!
Bây giờ.
Cuối cùng át chủ bài này cũng đặt lên.
Trọng giáp mạch đao binh cùng huyền giáp thiết kỵ gia nhập, tất nhiên khiến cho hiện tại thành Tiềm Uyên áp lực giảm đi nhiều, tại thời khắc quân Hoàng Cân không ngừng trong công kích vững chắc giữ xuống, lại làm cho thủ thành ngày mai tràn đầy thứ không xác định.
Bởi vì.
Thời điểm chuyện ngoài ý muốn lần nữa phát sinh, trong tay Tô Mục đã không có những binh lực khác để đến đây cứu cấp!
Một binh một tốt cũng đều không có!
Hắn chỉ có thể hi vọng , vừa là ảo giác của mình!
Thời gian trôi qua.
Có trọng giáp mạch đao binh cùng huyền giáp thiết kỵ gia nhập, thành Tiềm Uyên có thể kiên trì tới cuối cùng.
Dù là hơn tám mươi vạn NPC binh chủng trên tường thành kia lại lần nữa giảm bớt rất nhiều, thành Tiềm Uyên rốt cục vẫn kiên trì nổi, không để cho một quân Hoàng Cân nào tại trên tường thành đứng vững bước chân, cũng không để cho một quân Hoàng Cân nào xông vào thành trì!
Sau đó.
Lần nữa đến!
"Ngày cuối cùng rồi?"
Tô Mục trong lòng mặc niệm một câu.
Từ ngày51, quốc chiến giai đoạn thứ hai bắt đầu, đến cái này ngày 100, quốc chiến giai đoạn thứ hai rốt cục phải kết thúc.
Có thể nói.
Dù là kế tiếp thành Tiềm Uyên lập tức bị công phá, bị phá hủy, chiến tích của bọn hắn cũng có thể đầy đủ thu được 2.5 lần tăng phúc quốc chiến!
Nhưng mà.
Đây đã là ngày cuối cùng.
Đã kiên trì đến bây giờ, ai mà không muốn đem một ngày cuối cùng này kiên trì vượt qua, nhìn xem chân chính thông qua lần quốc chiến này, thông quan trò chơi sinh tồn lần này. . . Sẽ là quang cảnh như thế nào?
Ngoài thành.
Quân Hoàng Cân vẫn còn tiếp tục công kích.
Không có chút nào nhận thời gian 24 giờ này ảnh hưởng.
Trên tường thành.
Lực chú ý đám người Tô Mục cũng đã không ở những quân Hoàng Cân công thành này.
Có Sở Hằng ở đây, có hơn 60 vạn binh lực còn thừa, có hơn bốn vạn trọng giáp mạch đao binh tại, có hơn tám nghìn huyền giáp thiết kỵ. . . Dù cho bốn người Tô Mục không gia nhập, phòng vệ vẫn như cũ vững chắc.
Lần này địch nhân tới đánh. ..
Mới là trọng điểm bọn hắn chú ý!
Chậm rãi, thời gian trôi qua.
Đợi đến thời gian 24 giờ này rốt cục trôi qua về sau, trong nơi xa vô biên vô tận quân Hoàng Cân kia, rốt cục xuất hiện một hình dáng khác với quân lính!
Kỵ binh.
Hắc kỵ binh hạng nặng.
Một nhánh số lượng chỉ có một vạn, cùng quân Hoàng Cân chung quanh phân biệt rõ ràng, cực kỳ dễ thấy hắc kỵ binh hạng nặng tách quân Hoàng Cân vô tận biển người kia ra, từ trong sương đen đi tới.
Mũ đen, giáp đen, ngựa đen!
Chiến thương trong tay cũng là thuần túy một màu đen!
Chợt nhìn, ai cũng nghĩ là huyền giáp thiết kỵ xuất hiện!
Nhưng không giống.
Nếu như nói trên thân huyền giáp thiết kỵ phát ra chính là kỷ luật nghiêm minh tĩnh mịch, là khí thế sát phạt chiến trường, như vậy trên thân nhánh Hắc kỵ binh hạng nặng phát ra, chính là hung hãn cùng bá khí!
Chỉ liếc mắt một cái, Tô Mục liền có thể xác định, đây là một nhánh quân không thua gì binh chủng đặc thù huyền giáp thiết kỵ!
Hắc kỵ binh hạng nặng vẫn là bước tiếp.
Tại phía trước nhánh Hắc kỵ binh hạng nặng này, võ tướng cầm trong tay chiến kích dài hơn ba mét, cưỡi tuấn mã toàn thân đen nhánh, tựa như tơ lụa, chỉ có móng ngựa sáng chói, mới là tiêu điểm của tầm mắt mọi người!
Bá khí!
Bá khí vô tận!
Bá khí bễ nghễ thiên hạ!
Tựa hồ thời điểm vị võ tướng này ra sân, hắn đương nhiên trở thành tiêu điểm của mảnh đất trời này!
Có hắn hiện thân, quân Hoàng Cân kia vô cùng vô tận ngay đang tiến đánh thành trì, tựa hồ tại thời khắc này đều trở thành vật cùng bối cảnh làm nền!
Võ tướng tuyệt thế?
Có lẽ là.
Thời điểm vị võ tướng này ra sân, tim Tô Mục lần nữa đập mạnh!
Hắn cảm thấy nguy cơ!
Một loại nguy cơ chỉ có lúc ba quyển Thiên Thư gia trì trên thân đại hiền lương sư quét ngang đương thời không thể địch nổi, mới từng cảm giác qua một lần! Thậm chí càng nặng hơn!
Hắn là ai?
Tại sao lại xuất hiện tại tại ngày cuối cùng trên chiến trường quốc chiến này?
Trong lúc nhất thời.
Hắn cảm thấy khó có thể suy đoán!
Vị võ tướng kia đang chậm rãi tiến lên.
Dưới trướng hắn, hắc giáp kỵ binh hạng nặng cũng đang chậm rãi tiến lên.
Quân Hoàng cân rẽ nhánh cho đội quân phía sau tiến qua.
Trên tường thành mọi người đang nhìn chăm chú vị võ tướng này.
Phát giác đám người Tô Mục nhìn chăm chú, vị võ tướng này nhếch miệng mỉm cười.
Sau đó.
Tại khoảng cách cửa thành thành Tiềm Uyên hơn 1000m. . . võ tướng động!
Tại bên trong ánh mắt kinh hãi của Tô Mục!
Chiến kích trong tay võ tướng bắt đầu tản mát ra một tia ô quang!
Ngay sau đó!
Chiến kích dài đến hơn ba mét trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, thoáng như một đầu thần long màu đen bay lên không, cách hơn ngàn mét hướng phía cửa thành thành Tiềm Uyên đánh tới!
Tại thời điểm sắp đánh vào trên cửa thành Tiềm Uyên thành, phía trên thần long màu đen kia có vô tận lực lượng cùng hào quang óng ánh mới đột nhiên bạo phát đi ra! Trùng trùng điệp điệp đánh vào phía trên cửa thành!
Một kích!
Một kích!
Cửa thành toà cấp độ vương thành, được bọn người Tô Mục bảo vệ gần hai tháng. . . Ầm ầm vỡ vụn!
Cửa thành vỡ vụn hết.
Thanh âm võ tướng kia mới xa xa truyền đến!
"Thiên Long. . . Phá thành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận