Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 219. -

----
Mà chuyện xảy ra tối hôm qua, có thể ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển tiếp theo của nữ phụ độc ác cùng đại phản diện ác độc, nó chỉ là một hệ thống phụ trợ, nó không thể nói.
Hệ thống: A a a!
Rõ ràng mang trong mình dưa lớn nhất thế giới, nhưng nó lại không thể nói ra!
Quằn quại!
Hệ thống chỉ có thể trải thảm thẳng thắn, dùng âm thanh cơ giới của nó miêu tả ra mập mờ trong đó:
“Là.... Tạ Tri Hành, chủ động, tự mình, dùng hai tay của mình, ôn nhu ôm cô trở về!”
Hạ Trừng Trừng: ???
“Tôi biết rồi… Cậu không cần phải nói nhiều định ngữ như vậy, ngữ văn của tôi rất tốt, tôi có thể lý giải.”
Hạ Trừng Trừng không để bụng nói:
“Không phải là Tạ Tri Hành đưa tôi quay trở về, cậu có cần phải rối rắm lâu như vậy mới nói sao?”
Hệ thống: QAQ...
Điểm mấu chốt nhất, đương nhiên không chỉ là ôm cô trở về nha!
Nhưng nó không thể nói!
Nó hận! Hệ thống không có cách nào nói, nhụt chí một hồi lâu, sau đó lại nói một câu.
“Ký chủ, chuyện của Diệp Thi Văn đã giải quyết xong, hôm nay chúng ta làm gì?
Chuẩn bị dưa mới sao?”
Vừa nghĩ đến dưa mới, hệ thống liền nóng lòng muốn thử, đã quên chuyện nó từng thúc giục Hạ Trừng Trừng làm nữ minh tinh.
Làm nữ minh tinh, nào có ngon như làm paparazzi chứ!
“Ai nói chuyện bên Diệp Thi Văn đã giải quyết chứ?”
Hạ Trừng nhàn rỗi duỗi thắt lưng, đi tới trước cửa sổ sát đất, vén rèm cửa sổ màu xanh biếc lên.
Ánh nắng mặt trời rõ ràng bên ngoài ngay lập tức tràn vào phòng.
Thời tiết sau cơn mưa thật tốt, ngay cả ánh nắng mặt trời cũng trở nên vo cùng rực rỡ.
Hệ thống hoang mang:
“Con gái mang thai hộ cùng tiểu tam đều đã bị tung tin, còn có cái gì chưa giải quyết nữa chứ?”
“Đương nhiên, là nguyên chủ còn ở lại bên Hạ Vĩnh Đức!”
Khóe miệng Hạ Trừng Trừng nhếch lên, nở nụ cười trào phúng:
“Bị cưu bọn họ tu hú chiếm tổ lâu như vậy, có vài thứ đã đến lúc nên lấy về!”
Tập đoàn Hạ Thị, cuộc họp Hội đồng quản trị.
Đây là một cuộc họp khẩn cấp.
Hôm qua, chuyện con rể Hạ Vĩnh Đức ngoại tình nổ ra, mọi người trong hội đồng quản trị cao cấp của tập đoàn Hạ thị đều có chút ít lời chê trách.
Tập đoàn Hạ thị do ba của Hạ Bạch Lộ một tay thành lập, sau đó giám đốc đều gia nhập.
Vốn là doanh nghiệp như vậy, hoàn toàn dựa vào lợi ích ràng buộc, lực ngưng tụ không mạnh.
Nhưng hết lần này tới lần khác, đa số giám đốc nhà họ Hạ đều là bộ hạ của cha Hạ Bạch Lộ khi gia nhập quân đội từ khi còn nhỏ.
Quân nhân thời đại đó, mặc dù không cùng nhau trải qua sinh tử, nhưng cùng nhau trải qua khổ cực, cảm giác thuộc về đoàn thể đặc biệt mạnh.
Vì một số lý do chính trị, họ đã mất cơ hội thăng tiến trong quân đội và chỉ có thể trở về vùng nông thôn của họ để tiếp tục làm ruộng.
Lúc ấy, là ba của Hạ Bạch Lộ cho bọn họ một cơ hội.
Hiện giờ, cả đám đều từ tiểu tử nghèo năm đó biến thành phú hào có uy tín có mặt mũi ở Giang Thành như hiện tại.
Bọn họ chưa từng quên ân tình của nhà họ Hạ, Hạ Bạch Lộ qua đời lâu như vậy, bọn họ vẫn giúp Hạ Trừng Trừng canh giữ vị trí thừa kế nhà họ Hạ, chính là cảm niệm phần ân tình này.
“Chủ tịch Hạ, chúng ta bầu cậu làm chủ tịch, không phải nhìn trúng thực lực của cậu, chẳng qua là bởi vì cậu là con nuôi của chủ tịch Hạ cũ, là ba của Trừng Trừng!”
Một vị giám đốc lớn tuổi khó chịu, trách cứ:
“Bây giờ cậu lại làm ra chuyện bại hoại đạo đức như vậy, không chỉ phản bội Lộ Lộ, còn phản bội cả chủ tịch Hạ cũ!
Cậu còn có tư cách gì làm chủ tịch Hạ thị nữa!”
“Đúng vậy!”
Mấy giám đốc bên cạnh cũng nhao nhao phụ họa:
“Trừng Trừng là chúng ta nhìn nó lớn lên! Nó cũng là con gái của cậu! Sao cậu nỡ đối với con bé như vậy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận