Ta Là Chuyên Gia Tháo Dỡ Nóc Nhà

Chương 344. -

----
Đúng lúc này, Diệp Thi Văn cũng mặc váy đồng phục màu đỏ.
Đôi mắt Hàn Gia Lâm vốn hơi mất mát đột nhiên sáng lên, nhìn Diệp Thi Văn, khóe miệng cười ngây ngô.
Diệp Thi Văn không hề có hứng thú với một chàng trai mập mạp, nhưng lại vô tình nghe thấy quản gia bên cạnh nói:
"Cậu Hàn, quần áo của cậu bẩn rồi, có cần về nhà thay bộ mới không?"
Cậu Hàn.
Diệp Thi Văn nhìn về phía quản gia bên cạnh Hàn Gia Lâm.
Ở kiếp trước khi Hạ Trừng Trừng làm bạn với Hàn Gia Lâm, cô đã gặp quản gia này khá thường xuyên.
Đúng rồi, tên béo bẩn thỉu trước mắt này chính là Hàn Gia Lâm.
Diệp Thi Văn không biết chuyện gì đã xảy ra trước đó, nhưng cô ta đoán Hàn Gia Lâm đã nhận nhầm người.
Cô ta không phủ nhận điều đó.
Xem ra, cô ta không chỉ sống lại vào thời điểm quan trọng nhất, mà ngay cả ông trời cũng giúp đỡ cô ta.
Khuôn mặt Diệp Thi Văn dịu dàng, mỉm cười với Hàn Gia Lâm.
Tên béo Hàn Gia Lâm trong phút chốc trở nên vui vẻ hơn, hai má ửng hồng.
Không cứu được Hàn Gia Lâm thì sao, chỉ cần Hàn Gia Lâm nhận nhầm cô ta là người cuối cùng, vậy là đủ rồi.
Hàn Gia Lâm nắm chặt tay Diệp Thi Văn:
"Tám năm trước, em đã từng đến trường anh chưa?"
Diệp Thi Văn bị Hàn Gia Lâm nắm đau, hiện ra đôi mắt đáng thương:
"Có mà. Hôm đó là ngày Trừng Trừng tham gia Olympic Toán, nó quên mang thẻ dự thi, em đã đi đưa cho nó.
Gia Lâm, anh làm sao vậy, sao anh lại làm đau em?"
Trong mắt Hàn Gia Lâm đầy ngạc nhiên, nắm tay Diệp Thi Văn dần buông lỏng ra:
"Em cầm thẻ dự thi."
Chẳng lẽ Diệp Thi Văn thật sự đi vào trường của anh ta.
Vẻ mặt Diệp Thi Văn vô hại: "Đúng vậy."
Cô ta vẫn có đôi mắt đẹp, điềm đạm đáng yêu và thuần khiết vô hại, nhưng Hàn Gia Lâm lại cảm thấy hơi chán ghét.
"Em đang nói dối anh."
Hàn Gia Lâm bình tĩnh nói: "Trước đây em vẫn luôn nói với anh như vậy."
Mà mỗi một lần, cô ta đều nói dối anh ta.
Diệp Thi Văn hoảng hốt, vội vàng ôm lấy Hàn Gia Lâm:
"Gia Lâm, em rất yêu anh, vì anh mà em có thể từ bỏ mọi thứ.
Em và con, sau này gia đình ba người chúng ta sẽ sống tốt, làm sao em nói dối anh được chứ?"
Diệp Thi Văn ôm rất chặt, giống như chỉ cần ôm chặt Hàn Gia Lâm, sẽ không bỏ cô ta.
Nhưng lúc này, Hàn Gia Lâm lại không nể mặt gỡ ngón tay của Diệp Thi Văn ra.
"Có phải là em hay không, anh sẽ đi điều tra."
Ánh mắt Hàn Gia Lâm lạnh như băng, mang theo sự uy nghiêm:
"Diệp Thi Văn, nếu em dám nói dối anh, lần này anh sẽ không bỏ qua cho em."
Hàn Gia Lâm hất tay Diệp Thi Văn ra, không quay đầu lại rời đi.
Diệp Thi Văn ngã ngồi trên sàn đá hoa lạnh lẽo, nhìn bóng lưng tuyệt tình của Hàn Gia Lâm, như rơi vào động băng.
Mấy ngày sau, Hàn Gia Lâm cố gắng liên lạc với Hạ Trừng Trừng để tìm hiểu mọi việc.
Kết quả lại phát hiện, Hạ Trừng Trừng từng yêu anh ta đến chết đi sống lại, không biết từ lúc nào đã kéo anh ta vào danh sách đen.
Điện thoại không liên lạc được, WeChat không liên lạc được, ngay cả công ty quản lý cũng không biết tung tích của Hạ Trừng Trừng.
Sau khi Hạ Thiên Hoa tiếp quản tập đoàn Hạ thị, Hạ Trừng Trừng như biến mất khỏi thế giới này.
Lần đầu tiên Hàn Gia Lâm cảm thấy tuyệt vọng.
Nhận nhầm người thì thôi, mà anh ta lại không thể tìm được cô nữa.
Hai ngày sau, Hàn Gia Lâm đến Hoành Điếm.
Sau khi Lưu Chí Minh hủy hợp đồng với Diệp Thi Văn, công ty giải trí Hàn Thiên không từ bỏ việc đầu tư vào Vũ Quang vì lợi ích kinh tế.
Hàn Gia Lâm với thân phận nhà sản xuất đã đến Hoành Điếm để giám sát việc quay phim Vũ Quang.
Mặc dù đang ở Hoành Điếm, Hàn Gia Lâm cũng không từ bỏ việc yêu cầu thư ký Lâm đi điều tra Hạ Trừng Trừng.
Nhưng điều khiến bọn họ khó hiểu là họ không tìm thấy bất kỳ tin tức nào của Hạ Trừng Trừng.
Cho đến ba ngày trước, anh ta vô tình nghe thấy cuộc gọi của Lục Yên Nhiên và Hạ Trừng Trừng.
Anh ta mới biết được, Hạ Trừng Trừng cũng đang ở Hoành Điếm.
Hàn Gia Lâm tin chắc rằng đây là sự lựa chọn của vận mệnh, là ông trời muốn hai người lại đi cùng nhau!
Bất kể như thế nào, anh ta nhất định sẽ tìm được Hạ Trừng Trừng, hỏi rõ chuyện năm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận