Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 190: Cho dù có phải trói người này lại thì cũng phải đưa được hắn tới đây!

"Mọi người cứ nghe ta nói tường tận nguyên nhân đã!"
Tử Nguyệt công chúa thuật lại lý lẽ mà Lâm Bắc Phàm đã nói.
Mọi người nghe xong đều rơi vào trạng thái đăm chiêu, cũng rất hối hận.
"Công chúa nói đúng lắm! Giả thần giả quỷ để lừa gạt người khác vốn không phải là kế hoạch lâu dài! Lừa được nhất thời chứ chẳng thể lừa được cả đời, sớm muộn gì cũng sẽ bị người ta vạch trần mà thôi! Một khi đã bị người ta vạch trần thì cơ nghiệp của chúng ta sẽ cứ thế mà sụp đổ!"
"Cho dù không có Lâm Bắc Phàm thì cũng sẽ có kẻ thông minh khác!"
"Quân đội không được rèn luyện, vốn dĩ không hề đoàn kết, không thể đối phó nổi với quân chính quy!"
"Việc nắm bắt thời cơ cũng rất quan trọng! Nhưng chúng ta là người trong cuộc, ai mà nhìn nhận rõ ràng được cơ chứ?"
"Nếu muốn xây dựng chế độ thưởng phạt hợp lý, dẫn quân tác chiến thì nhất định phải dạy cho quân lính hiểu về binh pháp mới được! Nhưng ở chỗ chúng ta, ai có thể dẫn quân đi đánh trận được đây? Chuyện này phải làm thế nào bây giờ?"
"Khó trách chúng ta lại thất bại, thua phen này cũng không oan chút nào!"

Cuối cùng Tử Nguyệt tổng kết lại: "Tín ngưỡng không chân thật không thể thuyết phục lòng người! Quân đội không mạnh mẽ không thể ra trận chiến đấu! Thưởng phạt không rõ ràng, quân lính không có kỷ luật! Chọn không đúng thời cơ không thể thừa thế xông lên! Phương pháp chiến đấu không đúng, tướng quân kém cỏi, làm hại tam quân! Không đủ tiền bạc, chưa đánh đã thua! Phải đảm bảo được những điều kiện này thì mới có thể thuận buồm xuôi gió, nghiệp lớn mới có hy vọng được!"
Bỗng nhiên, một người trẻ tuổi nhìn Tử Nguyệt với vẻ kích động: "Công chúa điện hạ, tất cả những điều này đều do công chúa nghĩa ra sao? Thật lợi hại!"
"Chắc chắn là công chúa điện hạ nghĩ ra rồi, nếu không thì có thể là ai được nữa?"
"Được vị công chúa sáng suốt uy phong như vậy dẫn dắt, chuyện báo thù phục quốc của chúng ta có hi vọng rồi! Ha ha!"
"Nói đúng lắm!"

Mọi người đều rất kích động như thế đã nhìn thấy tương lai tốt đẹp ở trước mặt rồi vậy!
Chỉ có mình Tử Nguyệt công chúa là chột dạ: "Chuyện này..."
Trong đám đông có một lão già đứng ra, ánh mắt sáng bừng như ngọn đuốc, cười nói: "Mặc dù lão thần cũng rất mong là như vậy, nhưng người đưa ra những lý luận và phương pháp này tuyệt đối không phải công chúa điện hạ! Công chúa điện hạ phiêu bạt ở bên ngoài từ nhỏ, bôn ba vì nghiệp lớn, chưa từng được chỉ dạy một cách có hệ thống! Nếu không thì công chúa phải nhận ra những điều này từ lâu rồi, chúng ta cũng đâu phải rơi vào tình cảnh này?"
Tử Nguyệt công chúa đỏ mặt.
Đúng như lão già đã nói, nếu nàng có năng lực ấy thì trong hai mươi năm nay, nàng đã sớm lập nên thế lực rồi chứ đâu phải như hiện giờ, chạy trốn khắp nơi chẳng khác nào loài chuột?
"Người có thể nói ra những lời ấy tuyệt đối không phải người tầm thường!"
Một lão già kích động nói: "Công chúa điện hạ, công chúa có thể đến tìm người này, bái hắn làm quân sư được không? Nếu chúng ta được hắn dẫn dắt thì chắc chắn khi đem quân ra trận chiến đấu sẽ thuận buồm xuôi gió, nghiệp lớn sẽ có hi vọng!"
"Hắn lợi hại như vậy thật sao?" Tử Nguyệt công chúa có vẻ hơi phản đối.
Mặc dù nàng cũng công nhận rằng người đó rất giỏi, nhưng vừa nghĩ tới chuyện người đó lừa mất hơn trăm vạn lượng của mình là nàng lại tức đến nỗi buốt cả răng!
"Đây là một kẻ đại tài, tài trí của hắn có thể sánh với Ngọa Long Khổng Minh đấy! Hắn mới chỉ nói ra vài điều mà đã đưa chúng ta ra khỏi mây mù, nhìn rõ con đường phía trước, tìm được phương hướng để cố gắng!"
Lão già này rất kích động: "Lão thần sống nửa đời người trên triều đình, nửa đời người chinh chiến, đã gặp qua rất nhiều người tài giỏi nhưng người tài giỏi đến thế này thì lại là lần đầu tiên! Nếu năm ấy vương triều chúng ta có người tài năng như vậy phò tá, có lẽ đã không..."
Nói tới đây, lão già rơi nước mắt, không nói nổi nữa.
"Từ lão!"
"Từ lão!"

Mọi người vội an ủi.
Đây là một vị lão thần đức cao vọng trọng, tuyệt đối trung thành, khi còn trẻ lão ta rất nhiệt huyết trên triều đình, luôn phấn đấu vì sự nghiệp của vương triều!
Hiện giờ lão ta đã lớn tuổi nhưng vẫn bôn ba cùng mọi người, cố gắng để phục hưng vương triều!
Cả đời này của lão ta đều dâng hiến cho vương triều!
Với những phẩm chất cao quý và thái độ cống hiến không chút vụ lợi ấy khiến mọi người đều rất kính trọng lão ta.
"Từ lão, đừng nghĩ nhiều như vậy!"
Tử Nguyệt công chúa dịu dàng an ủi, ánh mắt của nàng rất kiên định: "Nhất định chúng ta sẽ báo thù, phục quốc! Tà Nguyệt vương triều chắc chắn sẽ trỗi dậy trong tay bản cung một lần nữa, chấn động tứ phương!"
"Lão thần cũng tin rằng nhất định công chúa điện hạ sẽ làm được!"
Lão già nói với vẻ mong đợi: "Nhưng nếu có thể tìm được một vị nhân tài thì chắc chắn sẽ vừa tiết kiệm sức lực mà hiệu quả lại vừa cao! Phải rồi công chúa điện hạ, rốt cuộc người này là thần thánh phương nào vậy? Có tài năng xuất sắc như vậy chắc chắn không phải hạng vô danh tiểu tốt đâu!"
"Phải đấy, rốt cuộc người này là ai thế?"
"Công chúa điện hạ mau nói cho bọn ta biết đi!"
"Cho dù có phải trói người này lại thì cũng phải đưa được hắn tới đây!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận