Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 287: Chính là ta này

Quan viên binh bộ thượng thư và binh bộ ai cũng hoảng loạn!
Nếu để cái tên khốn khiếp này phụ trách thì chắc chắn hắn sẽ nhân cơ hội lục soát nhà của bọn họ, đây chính là vết xe đổ mà!
Hai lần lục soát liên tiếp, trộm vào cũng phải ngậm đắng nuốt cay mà đi ra!
Binh bộ thượng thư Lý Khai Quang lên tiếng, trông hắn ta có hơi bối rối: “Bệ hạ, không thể được đâu ạ!”
“Sao lại không được? Chẳng lẽ không nên điều tra hay sao?”
Nữ đế nói.
“Nên điều tra, nhưng không nên giao cho Lâm tế tửu!”
“Trẫm thấy giao cho Lâm tế tửu được mà! Trước đây hắn cũng đã điều tra mấy lần và làm rất tốt, cực kì xuất sắc! Một việc không thể giao cho hai người làm chủ được, thế nên trẫm để Lâm ái khanh xử lí!”
Nữ đế mỉm cười.
Lâm Bắc Phàm hăm hở nói: “Bệ hạ thánh minh!”
Lý Khai Quang luống cuống: “Bệ hạ, thực sự không được đâu ạ…”
“Lý Khai Quang, ngươi im miệng cho trẫm!”
Nữ đế quát: “Chuyện phản quân lần này trẫm còn chưa tính sổ với ngươi đâu! Giờ ngươi cứ năm lần bảy lượt ngăn cản, có phải ngươi có vấn đề gì đó không?”
“Bệ hạ, bệ hạ hiểu lầm thần rồi, thần vẫn luôn trung thành…”
“Im miệng cho trẫm, giờ ngươi không có tư cách nói chuyện!”
Nữ đế lại quát Lý Khai Quang im miệng.
Bách quan ai nấy cũng bất ngờ, còn nữ đế thì nở mày nở mặt!
Từ lúc Lâm Bắc Phàm vào triều làm quan, nàng càng lúc càng có khí phách!
Bởi lẽ năng lực của Lâm Bắc Phàm quá mạnh, gần như cái gì hắn cũng biết và đã giúp nàng giải quyết được rất nhiều vấn đề nan giải, khiến nàng không còn phải phụ thuộc vào đám quan lại tham ô này nữa!
Không phụ thuộc nên tất nhiên nàng sẽ có khí phách hơn!
“Vậy nên chuyện này sẽ giao cho Lâm ái khanh xử lí! Ai dám gây cản trở thì chính là không nể mặt trẫm, trẫm quyết không tha!”
Nữ đế nói một cách uy nghiêm.
“Vâng thưa bệ hạ!”
Bách quan chỉ đành đáp vậy.
Sau khi có được quyền lục soát nhà, Lâm Bắc Phàm bèn tới bộ binh.
Để bày tỏ tấm lòng của hắn dành cho binh bộ thượng thư, Lâm Bắc Phàm quyết định bắt đầu lục soát từ nhà của hắn ta và lôi ra được số vàng bạc châu báu trị giá ba trăm năm mươi vạn lượng.
“Lý đại nhân, biết làm thế nào rồi chứ? Chắc là ngươi không cần bổn quan phải nhắc nhở đâu nhỉ?”
Lâm Bắc Phàm đứng trước đống vàng bạc châu báu, cười híp mắt và nói.
“Lâm Bắc Phàm, ngươi phải quá đáng như thế thật à?”
Lý Khai Quang giận giữ nói.
“Lý đại nhân, coi ngươi nói kìa… bổn quan đã nể mặt lắm rồi! Chỉ có lục soát nhà ngươi thôi chứ cái mũ quan vẫn ở trên đầu ngươi cơ mà, ngươi còn bảo ta quá đáng nữa?”
Lâm Bắc Phàm tủi thân nói.
“Ta có quá đáng nữa thì cũng không bằng ngươi!”
Lý Khai Quang càng điên tiết hơn: “Bổn quan chỉ tham ô ba trăm vạn lượng mà thôi, nhưng ngươi thì tham ô cả ngàn vạn lượng đấy, ngươi có tư cách gì mà dạy dỗ bổn quan?”
“Lý đại nhân, ta rất hiểu tâm trạng hiện giờ của ngươi! Thế nhưng nếu ngươi không phối hợp thì ta chỉ đành dâng tấu bẩm báo với bệ hạ để bệ hạ trị tội ngươi thôi!”
“Trị tội ta?”
Lý Khai Quang cười đầy lạnh lùng: “Ai dám làm gì bổn quan? Phải biết rằng những năm này nếu không có ta quản lí binh bộ thì binh bộ đã lục đục từ lâu rồi! Một khi có người thay thế thì ngươi có cũng được không có cũng chẳng sao!”
“Ai có thể thay thế được bổn quan chứ?”
Lý Khai Quang tự phụ nói. Lâm Bắc Phàm chỉ chính mình: “Ta này!”
Lý Khai Quang: “Ngươi?”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Chính là ta!”
Lý Khai Quang: “Ngươi có tài có đức gì chứ?”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, hắn xòe bàn tay ra: “Lý đại nhân, câu nói này của ngươi non kém quá rồi! Ngươi nói coi, với năng lực của bổn quan và những cống hiến của bổn quan trong triều đình, tại sao bổn quan không thể ngồi lên vị trí ấy?”
Binh bộ thượng thư Lý Khai Quang có hơi hoang mang, hắn ta bất giác nhớ đến những gì Lâm Bắc Phàm đã làm trong nửa năm nay.
Đề ra kế hoạch thôn mãng, chầm chậm thâu tóm nước Đa La!
Phát minh ra thần khí phi thiên khinh khí cầu, thuyền đệm hơi, tăng cường sức mạnh quân sự cho Đại Võ!
Đề ra kế hoạch thả thế tử, nhân cơ hội làm suy yếu thế lực của Kí Bắc Vương!
Thuyết phục được hai tông sư, chuyển trận chiến giữa họ ra ngoài kinh thành, bảo vệ kinh thành, bảo vệ danh dự của triều đình!
Nhanh chóng báo tin giúp triều đình tiêu diệt được các cao thủ trong đợt diễn tập quân sự trên sông!
Giờ còn giải quyết vấn đề phản quân một cách nhẹ nhàng!
Đã thế hăn còn từng bước nâng cao địa vị của mình khi tranh đấu với bách quan trong triều chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, tổng cộng hắn đã được tăng năm cấp và trở thành quan hàng chính tứ phẩm, đây chính là biểu hiện cho năng lực của hắn!
Lý Khai Quang bỗng nhận ra Lâm Bắc Phàm đúng là một người có năng lực, hắn cũng có đủ cống hiến để ngồi lên chức thượng thư.
Những cái khác thì không nói, nếu kế hoạch thôn mãng thành công giúp nữ đế thực hiện được sự nghiệp mở rộng lãnh thổ thì rất có thể hắn sẽ được phong hầu, tăng liên tiếp ba cấp là điều dĩ nhiên!
Hiện giờ hắn đã là quan hàng chính tứ phẩm rồi, nếu tăng thêm ba cấp nữa thì là quan hàng nhị phẩm!
Chẳng còn cách chức thượng thư bao xa nữa!
Lý Khai Quang nghĩ ngợi một hồi, trong lòng bỗng thấy hốt hoảng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận