Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 734: Xin ban hôn

Tam hoàng tử vội nói: “Chúng ta có thể nhường thêm hai phần lợi ích cho các ngươi!"
Nữ đế tiếp tục từ chối: “Muốn đánh trận thì đánh trận, không thì cút, không có đường thứ ba đâu?
Tam hoàng tử bực bội vô cùng, sao không thể nói được vậy?
Nữ đế thực sự không sợ đánh trận hay sao?
Nếu hai nước xảy ra chiến tranh thì hậu quả khó lường lắm đấy!
“Bệ hạ Đại Võ, xem ra giờ chỉ còn một cách thôi!"
Tam hoàng tử tỏ vẻ bất lực, hắn ta nói: “Hiện giờ tình hình biên giới đang rất căng thẳng, binh mã cả hai bên đều không chịu rút lui! Thế nhưng đánh trận đấu phải trò chơi! Một khi chiến sự bộc phát thì đều sẽ ảnh hưởng vô cùng lớn đến hai nước chúng ta, ảnh hưởng trên mọi phương diện! Thế nên để tránh việc hai nước xung đột hay quan hệ hai nước trở nên xấu đi, bản cung kiến nghị hai nước chúng ta hãy hòa thân, biến chiến tranh thành tơ lụa!"
“Hòa thân?"
Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ, nhưng rất nhanh sau đó bọn họ đã hiểu ra. Chiến tranh giữa hai nước không phải chuyện nhỏ, có thể không đánh thì hãy cố gắng để không phải đánh, mà hòa thân lại là một trong những cách giải quyết khéo léo nhất.
Hòa thân thì chứng tỏ hai bên là người thân của nhau, đều là người một nhà, như vậy đấu đá còn ý nghĩa gì nữa?
Mặc dù hòa thân không thể giải quyết mâu thuẫn nhưng đúng thật là có thể xoa dịu mâu thuẫn, có rất nhiều thường xuyên sử dụng cách này...
quốc gia Cuối cùng nữ đế cũng thở phào: “Hai nước chúng ta đều là những hoàng triều mạnh nhất trong thiên hạ, một khi chiến tranh thì sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng, đôi bên cùng không có lợi, đúng thật là tổn thương hòa khí! Hòa thân là một cách hay!"
Bách quan đồng thanh nói: “Bệ hạ anh minh!"
Tam hoàng tử Đại Viêm len lén thở phào một hơi, cuối cùng hắn ta cũng thuyết phục được rồi. Chỉ sợ ngươi tiếp tục đánh là ta không đỡ được đâu.“Thế nhưng hai nước hòa thân, chuyện này phải sắp xếp thế nào đây? Tam hoàng tử Đại Viêm, nếu đề nghị này là do ngươi đưa ra thì ngươi nói thử đi xem nào!” Nữ để tiếp tục nói.
Tam hoàng tử chắp tay, đáp: “Hòa thân chủ yếu là để giải quyết mâu thuẫn giữa hai nước, hóa giải xung đột đôi bên nên việc chọn người cũng vô cùng quan trọng! Thứ nhất, thân phận bắt buộc phải tôn quý, bắt buộc phải là hoàng tử, công chúa, có thấp hơn cũng phải là quận chúa!"
“Thứ hai, dù là hoàng tử hay công chúa thì đều phải chưa kết hôn, như vậy mới môn đăng hộ đối! Thứ ba, bắt buộc phải được hoàng đế xem trọng! Phải đáp ứng được ba điều kiện này thì việc hòa thân mới có tác dụng"
Nữ đế khẽ gật đầu, yêu cầu này cũng hợp tình hợp lý.
Thế nhưng nàng vẫn chau chặt đầu mày, hình như Đại Võ của nàng không có ai đáp ứng đủ những yêu cầu này. Đầu tiên là thân phận người được chọn đi hòa thân, đúng thực là không tìm được ai vừa ý. Bản thân nàng cũng không có con cháu nên không có hoàng tử và công chúa.
Huyết mạch của ba thân vương thì đã giết sạch, chỉ còn lại huyết mạch quận vương chẳng có tính uy hiếp nào thôi.
Trong bọn họ có một vài người chưa kết hôn, đúng là có thể làm người đi hòa thân. Song lại khó đáp ứng được điều kiện thứ ba.
Điều kiện thứ ba của tam hoàng tử là bắt buộc phải được hoàng đế coi trọng, thế nhưng tìm khắp huyết mạch hoàng thị, trong những người trẻ tuổi thì chẳng có mấy ai được nàng coi trọng.
Muốn tìm một người cho qua, song tin tức của Đại Viêm rất nhanh nhạy, chắc chắn sẽ khó mà qua mắt được bọn họ.
Thế nên hoàn toàn không thể tìm ra một người thích hợp.
Nữ đế bèn lắc đầu: “Điều kiện này quá khó rồi! Trẫm xin được nói rõ, Đại Võ chúng ta không có người hòa thân đáp ứng được những điều kiện đó nên bắt buộc phải nới lỏng điều kiện.
“Không, Đại Võ có một người rất thích hợp!"
Tam hoàng tử nói.
Nữ đế hỏi: “Ai thế?"
“Võ Vân Oanh quận chúa!"
Hắn ta vừa dứt lời, khắp triều đường bỗng trở nên im lặng, sắc mặt các quan văn, quan võ đều trở nên kì quái, bọn họ cúi thấp đầu không dám nhiều lời.
Đến cả nữ đế cũng híp mắt lại, khiến người ta cảm thấy nguy hiểm.
Tam hoàng tử tiếp tục nói: “Đại Võ các ngươi có Võ Vân Oanh quận chúa là thích hợp nhất! Mặc dù nàng không phải công chúa, nhưng lại được bệ hạ Đại Võ yêu mến, thế nên thân phận tương đương với công chúa! Thứ hai, Võ Vân Oanh tiểu quận chúa năm nay vừa tròn mười chín, cũng chưa kết hôn nên vô cùng thích hợp! Chỉ có gả nàng cho Đại Viêm thì mới xoa dịu được mâu thuẫn của hai bên!"
Nữ đế liếc nhìn quan văn quan võ trong triều rồi lại liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, nàng phát hiện mọi người đều trầm ngâm, bèn lên tiếng hỏi: “Nếu như cho nàng đi hòa thân thì sẽ hòa thân với ai?"
“Đương nhiên là người có thân phận ngang bằng với nàng rồi!"
Lúc bấy giờ, tam hoàng tử Đại Viêm có hơi ưỡn ẹo, hắn ta đỏ mặt nói: “Bệ hạ Đại Võ, ngươi thấy bản cung thế nào?"
Nữ đế trừng lớn hai mắt, nàng chấn kinh: “Ngươi?"
Tam hoàng tử tưởng nữ đế không đồng ý, bèn vội bảo: “Từ lần đầu tiên gặp tiểu quận chúa Vân Oanh là bản cung đã thấy nàng thông minh lanh lợi, hồn nhiên mơ mộng, rất hợp với bản cung! Giờ bản cung cũng chưa kết hôn, mà Vân Oanh quận chúa cũng thế, trai chưa vợ gái chưa chồng, đúng là quá hợp còn gì!"
“Hơn nữa bản cung là tam hoàng tử của Đại Viêm, cầm kì thi họa cái gì cũng tinh thông, thơ từ nhạc phú cũng đều giỏi, vô cùng được phụ hoàng coi trọng. Vân Oanh tiểu quận chúa gả đến Đại Viêm ta sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu, mong bệ hạ Đại Võ thành toàn!"
Nói đoạn, hắn ta liếc mắt nhìn nữ đế, trông có vẻ căng thẳng.
Bởi vì đúng thật là hắn ta hơi thích tiểu quận chúa, nhưng hắn ta lại sợ nữ đế không đồng ý.
1097 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận