Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1021: Tà Vương điện nổi giận

Những người chứng kiến cảnh tượng này không giấu được kinh ngạc mà đứng như trời trồng!
Họ không thể hiểu nổi!
Một Thần Đạo cảnh xông lên, không biết vì nguyên nhân gì mà võ kỹ cấp Thánh Đạo của Đông Phương Vân trở nên vô dụng! Tuy sức mạnh đáng sợ ấy không ngừng đánh vào tay của Diệp Thiên Dật, nhưng lại không tạo ra bất kỳ thương tích nào cho hắn.
Từ bên ngoài nhìn vào thanh kiếm giống như không hề động đậy, nhưng thật ra sức mạnh của thanh kiếm tồn tại một cách vô hình, nó đang không ngừng tấn công Diệp Thiên Dật.
Nhưng bây giờ...
Diệp Thiên Dật lại có thể trực tiếp nắm lấy võ kỹ cấp Thánh Đạo, sau đó... ném nó về phía ba người Đông Phương Vân.
Ầm --
Một sức mạnh khủng khiếp nổ tung giữa đấu trường tử vong, khói bụi nổi lên mịt mù, mặt đất rung chuyển!
Đám người: ???
Không chỉ họ, mà đám người Thi Gia Nhất cũng kinh ngạc không kém.
Đây là cái gì?
Còn có thể là gì nữa? Đây chính là vô hiệu hóa linh lực! Chỉ cần tay của Diệp Thiên Dật vẫn chống đỡ ở đó, dù sức mạnh có mạnh tới đâu cũng chỉ giống như không khí!
"Sư tôn, đây là... sức mạnh gì?"
Bách Lý Không cứ tưởng Diệp Thiên Dật sẽ dùng tuyệt chiêu, thậm chí còn tưởng hắn sẽ dùng tới sức mạnh của Tà Đế, ai dè hắn lại không sử dụng chiêu này!
"Ta cũng không biết, không lẽ là..."
Yêu Hậu cau chặt lông mày, suy nghĩ.
"Tà Thần Chi Cốt?"
"Gì cơ?"
"Hắn cũng có Tà Thần Chi Lực, cũng không có gì lạ khi hắn sở hữu Tà Thần Chi Cốt, đây có thể là năng lực đặc biệt mà Tà Thần Chi Cốt đã ban tặng cho hắn!"
Bách Lý Không không nói lên lời!
"Đúng là quái vật! Tà Thần Chi Cốt của ta cũng chưa tới mức này!"
"Đây chỉ là suy đoán thôi, đi nào."
Yêu Hậu đứng dậy rồi rời đi.
Bách Lý Không nhìn một cái, hắn cũng đủ biết kết quả trận đấu rồi, sau đó cùng Yêu Hậu rời đi.
"Tên Diệp Thiên Dật này đúng là yêu nghiệt mà!"
Quả thật Hàn Nhụy muốn tức điên với hắn!
Mà Hàn Nhã Nhi và Phượng Dao vẫn rất bình tĩnh.
Bởi vì cảnh này chưa phải cảnh biến thái nhất đâu.
Đối với Diệp Thiên Dật, đây đều dựa vào rèn luyện mà có, hắn muốn hạn chế sử dụng sức mạnh nhiều nhất có thể, nhưng quả thật một chiêu này có chút khó để Diệp Thiên Dật chống đỡ nên hắn chỉ còn cách dùng tới bài tẩy của mình! Nhưng như vậy cũng chẳng sao, sức mạnh này đối với hắn mà nói khá là cơ bản, cũng không thể nói là rất lợi hại. Với lại dù cho có bộc lộ ra thì có một số người vẫn không biết là gì.
Tông chủ Tà Thần Điện đứng đó nhìn trừng trừng lên võ trường.
Cát bụi dần dần tản ra, hắn nhìn thấy cơ thể của Đông Phương Vân, Đông Phương Vũ và Đông Phương Lân nằm sấp ở đấy.
Đông Phương Lân đã biến thành một xác chết vô hồn, còn Đông Phương Vũ và Đông Phương Vân bị thương nặng.
Rít –
Đám người nhìn thấy cảnh này đều phải húp một ngụm khí lạnh!
“Đây... Đây... rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Ta cũng muốn biết, ta cũng muốn biết! Tại sao sức mạnh của người này có thể hóa thành sức mạnh của một người khác? Đây là một loại sức mạnh kiểu năng lực chuyển dời sao? Nhưng cũng không thể nào bắt lấy võ kỹ của người khác mà không bị thương dù chỉ một chút!”
“Nghịch thiên! Đây đúng là nghịch thiên rồi! Đội này đến từ đâu thế? Họ là ai? Trời ạ!”
“...”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật câu lên, sau đó hắn từng bước đi về phía hai kẻ còn sống của Tà Vương điện.
“Ngươi cho rằng bản thân rất mạnh đúng không?”
“Khụ khụ -- “
Đông Phương Vân ho ra một ngụm máu.
“Xin lỗi nha, nếu ta là Tiên Vương cảnh, các ngươi một giây cũng không sống nổi đâu!”
Nói xong, Diệp Thiên Dật vươn tay ra.
Tay hắn giơ lên, thanh kiếm đâm xuống...
"Ngừng tay!"
Tông chủ Tà Vương điện hét lên một tiếng, thế nhưng mọi chuyện đã quá trễ!
Rắc rắc rắc --
Hắn nắm chặt nắm đấm, trên mặt hắn đều là lửa giận đến nỗi hai mắt nhuốm đỏ tia máu!
Người khác có thể chết, hắn cũng không mấy đau lòng. Nhưng mà Đông Phương Vân là người sở hữu Tà Thần Chi Cốt thế nhưng lại bị giết chết. Đối với Tà Vương điện mà nói là một thiệt hại rất lớn!
Chậc --
Đám đông không kiềm được sự kinh ngạc!
Hắn biết những người này là người của Tà Vương điện, vậy mà cũng dám giết ư??
Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn Tông chủ Tà Vương điện.
"Sao? Ta không được giết sao?"
Diệp Thiên Dật cười như đang đùa.
"Giỏi! Ngươi giỏi lắm!"
Cặp mắt Tông chủ Tà Vương điện long lên sòng sọc.
"Đi!"
Hắn cắn răng giận dữ, xoay người rời khỏi.
Không phải là không thể giết, mà nói đúng ra hắn không thèm nể mặt Tà Vương điện!
"Không xong rồi."
Phượng Dao thầm than.
"Tà Vương điện nay đã ghi thù với hắn, nhưng mà..."
Phượng Dao cười bất lực.
"Hắn không sợ đâu."
“Tà Vương điện nào dám ở trước mặt Tà Đế làm cái cái gì chứ? Trừ khi hắn lén lút giải quyết Diệp Thiên Dật, nhưng mà nếu bọn hắn lén lút cũng có thể thắng được Diệp Thiên Dật sao?"
Không có gì là chắc chắn cả! Họ cũng đã thấy Diệp Thiên Dật có bao nhiêu nghịch thiên rồi! Hắn dám giết chết những người kia cũng đủ chứng minh rằng hắn không hề sợ.
Vả lại, Diệp Thiên Dật vẫn chưa dùng hết toàn bộ sức mạnh đâu.
Dưới tình huống như vậy, rất có thể hắn còn nhiều chiêu chưa lộ ra!
Không sai, quả thật Diệp Thiên Dật còn không ít chiêu bài.
Ừng ực --
Chị gái kia nuốt nước bọt, sau đó thông báo: "Ta xin tuyên bố, thắng cuộc thuộc về chiến đội đẹp trai nhất thiên hạ, tính tới thời điểm hiện tại họ đã chiến thắng liên tục tám mươi mốt trận, đồng thời đánh bại chiến đội Thiên Tà, cách thành tích trăm trận trăm thắng đã không còn xa đối với đội này, chúng ta hãy chúc mừng cho họ nào!"
Bên dưới lập tức truyền tới tiếng reo hò chói tai.
"Chúng ta đi thôi."
Khóe miệng Diệp Thiên Dật câu lên, sau đó hắn dẫn theo các nàng rời đi.
"Thật là một trận chiến đã mắt, quá tuyệt vời!"
Đại Trưởng lão Tiên Vương điện gật đầu cảm thán.
"Quả thật lợi hại, nhưng mà tới đây cũng là cực hạn của bọn họ rồi. Nói thật, nếu như cảnh giới của họ cao hơn chút nữa thì họ sẽ trở thành đối thủ mạnh của trận chiến chư thiên đấy, nhưng mà..."
Một người đàn ông cười chế nhạo.
"Họ cũng chỉ có thế thôi."
Đại Trưởng lão kia nhìn họ một cái, không chỉ hắn, mà bốn người còn lại cũng chung một biểu cảm, giống như trong mắt họ thì những chuyện nghịch thiên mà nhóm người Diệp Thiên Dật làm được không đáng để nhắc đến vậy.
"Ta đoán Tà Vương điện sẽ không dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu, ai trong các ngươi đi lôi kéo bọn họ đi?"
Đại Trưởng lão hỏi.
"Lôi kéo? Cho bọn họ gia nhập Tiên Vương Điện?"
"Đúng vậy!"
"Để ta đi, người này cũng khá là thú vị đấy."
Một cô gái gái đứng dậy, cười mỉm.
"Chú ý, mục đích là lôi kéo bọn họ gia nhập."
"Biết rồi."
Nói xong, nàng bước đi.
Về phía bên này, Diệp Thiên Dật bọn họ đã tới một khách sạn ở Tử Vong Chi Đô, họ đặt hẳn một phòng riêng, sau đó gọi một đống thức ăn ngon, Tiểu Anh Vũ ăn rất hạnh phúc, nhưng mà Tịch Thiên Vũ các nàng lại lo lắng.
"Diệp Thiên Dật, đó là Tà Vương điện đó, ngươi chắc chắn không có vấn đề gì chứ?"
Triệu Phi Phi lo lắng hỏi một câu.
"Không sao đâu, cứ giao cho ta, tốt nhất bọn họ tới tìm ta tính sổ, như vậy ta có thể diệt bớt một số thế lực trước khi trận chiến chư thiên diễn ra ở Bát Hoang, đỡ tốn thời gian!"
Diệp Thiên Dật cong khóe môi, nói.
Bọn họ: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận