Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1040: Ta CMN đơ luôn rồi!

Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật vẫn đang ngồi củng cố cảnh giới của mình ở một góc của đảo Thánh Tâm Thiên, cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉ muốn biết Song Sinh Chi Hồn là gì mà thôi.
Chỉ là Diệp Thiên Dật có chút tò mò tại sao Hàn Nhã Nhi không nói thẳng cho hắn biết luôn mà phải bảo hắn đến tìm nàng vào tối nay.
Chẳng lẽ nàng muốn chuẩn bị Song Sinh Chi Hồn thật kỹ càng rồi gây bất ngờ cho hắn sao? Ừm, nhưng cũng có khả năng.
Mở mắt ra trời đã tối rồi!
Trong khoảng thời gian này không thể làm gì khác hơn là bảo vệ bản thân, sau đó củng cố cảnh giới, có thể thăng cấp thì thăng cấp, chuẩn bị tuần sau ứng chiến Trận chiến chư thiên.
Lúc hắn mở mắt ra thì thấy Hàn Nhụy đang ở trước mặt chống cằm nhìn hắn.
“Này, nhìn ta làm gì?”
Lúc này Hàn Nhụy mới hoàn hồn.
“Ngươi sắp được…”
Vừa nói ra khỏi miệng thì nàng ngừng lại.
“Gì cơ?”
Hàn Nhụy ho khan một tiếng.
“Gì? Còn không cho xem sao?”
“Ha ha ha, ta sợ ngươi thích ta, sau đó muốn hiến thân luôn.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Hừ, người ta muốn hiến thân, ngươi dám tới không?”
Hàn Nhụy cười hi hi nói.
“Chậc, đừng nói là ngươi, cho dù là chị của ngươi ta cũng dám đó.”
Hàn Nhụy: ???
Thằng cha này có phải biết cái gì rồi không?
“Không nói chuyện với ngươi nữa, chị của ngươi nói muốn đưa Song Sinh Chi Hồn cho ta, trời cũng tối rồi, ta nên đi thôi.”
Diệp Thiên Dật cười rồi đứng dậy.
“Nè.”
“Gì?” Diệp Thiên Dật nhìn Hàn Nhụy.
“Không có gì.”
Hàn Nhụy lắc đầu.
“Thật khó hiểu.”
Sau đó Diệp Thiên Dật rời đi.
“Aaaaaaa!!!”
Hàn Nhụy đứng đó dậm chân.
Khó chiu, thật là khó chịu! Nghĩ tới việc tối nay chị đẹp của mình sắp bị tên đó giữ lấy chân rồi sau đó…
Aaaaa!!!
Lát sau Diệp Thiên Dật đến biệt thự nơi Hàn Nhã Nhi ở.
“Nữ hoàng của các ngươi ở đâu?”
Diệp Thiên Dật hỏi mấy em gái xinh đẹp bên ngoài.
“Nữ hoàng bệ hạ chắc là đang ở trong phòng.”
Một em gái chớp chớp đôi mắt to nhìn Diệp Thiên Dật nói.
“Ở trong phòng? Phòng của nàng?”
“Hình như vậy.”
“Đa tạ nhé.”
Sau đó Diệp Thiên Dật đẩy cửa lớn của biệt thự ra rồi bước vào.
Biệt thự này có tổng cộng sáu tầng, có hai người ở là Hàn Nhã Nhi và Hàn Nhụy, nhiều phòng khác chứa những thứ có thể cần đến như phòng tập thể dục, phòng chơi trò chơi, phòng khách, nhà bếp, phòng chiếu phim.
“Nữ hoàng vợ ơi.”
Diệp Thiên Dật đẩy của bước vào thì thấy Hàn Nhã Nhi trong bộ đồ ngủ đơn giản ở đang ngồi đọc sách trên ghế sofa trong phòng khách.
Hình như nàng vừa tắm xong, tóc đang còn tùy tiện xõa xuống, thơm! Mùi rất thơm!
Diệp Thiên Dật cười he he ngồi xuống bên cạnh nàng.
Hàn Nhã Nhi gấp sách lại.
“Tới rồi thì theo ta lại đây.”
Hàn Nhã Nhi đứng dậy đi lên lầu.
“Ấy ấy ấy, Song Sinh Chi Hồn ở trên lầu sao? Tại sao lại không có linh lực gì cả?”
Diệp Thiên Dật rất tò mò.
Hàn Nhã Nhi không nói gì, đến một căn phòng ở tầng sáu.
“Đây không phải là phòng của ngươi sao?”
Diệp Thiên Dật quan sát căn phòng, tò mò hỏi.
Hàn Nhã Nhi liếc nhìn Diệp Thiên Dật một cái.
“Sao ngươi biết đây là phòng của bổn đế?”
Mặc dù Diệp Thiên Dật đã đến đảo Thánh Tâm Thiên nhiều lần nhưng hắn chưa bao giờ đến chỗ này.
“À, ta nghe Hàn Nhụy nói qua, nàng nói tầng sáu tổng cộng có hai phòng, một phòng của nàng, phòng còn lại của ngươi.”
Diệp Thiên Dật cảm thấy hơi kỳ lạ.
“Ừm, vào đi!”
Hàn Nhã Nhi khẽ nói một câu sau đó đẩy cửa lớn rồi bước vào.
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.
Không đúng nha! Nữ hoàng vậy mà lại chủ động để cho ta vào khuê phòng của nàng?
Diệp Thiên Dật bước vào.
Định mệnh!!!
Thơm quá!
“Đi tắm đi.”
Hàn Nhã Nhi chỉ vào lối đi vào phòng tắm trong căn phòng lớn.
Diệp Thiên Dật: ???
Vâng, hắn đã chết lặng! Hắn thật sự chết lặng luôn rồi!
“Cái này??? Tắm… để… để làm gì?”
“Làm những gì mà bây giờ trong đầu ngươi đang muốn làm.”
Hàn Nhã Nhi đứng đó nhàn nhạt nói.
Diệp Thiên Dật: ???
“Không phải chứ?”
Diệp Thiên Dật sờ sờ chóp mũi.
“Vậy thì sao, tuy rằng ta nghĩ tới, nhưng bây giờ ta muốn có Song Sinh Chi Hồn, chuyện này không vội hơn sao? Chúng ta từ từ rồi hãy bồi đắp tình cảm, đừng vội.” Diệp Thiên Dật nói.
Hàn Nhã Nhi xoay người, đôi mắt xinh đẹp nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ngươi vẫn không biết Song Sinh Chi Hồn là gì sao?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
“Ta và Tiểu Nhụy là Song Sinh Chi Hồn.”
Diệp Thiên Dật: ???
“Cái gì?”
Hàn Nhã Nhi bước chậm lại, nói: “Hồn phách của hai người bọn ta gộp lại với nhau được gọi là Song Sinh Chi Hồn. Ngươi không cần biết hiệu quả là gì, nói đơn giản là Song Sinh Chi Hồn được lấy từ hai cơ thể trinh nguyên của ta và Tiểu Nhụy. Ngươi cũng có thể lấy được.”
Diệp Thiên Dật: ???
Ực ực − −
Diệp Thiên Dật nuốt nước bọt.
“Không phải chứ?”
“Phải.”
Hàn Nhã Nhi gật đầu, nhẹ nói.
“Khụ khụ khụ−−”
Diệp Thiên Dật nhịn không được mà ho khan một tiếng.
Thật là lúng túng.
Nhưng mà… high quá trời.
“Đi tắm đi.”
Hàn Nhã Nhi nhàn nhạt nói.
“Khụ khụ, thế thì tới luôn thôi, vợ Nữ hoàng.”
Hàn Nhã Nhi nhẹ nói: “Ngươi yên tâm, không có bất kỳ cảm xúc khác nào, thuần túy là bổn đế nguyện ý.”
“Không phải… ta muốn hỏi, lát nữa Hàn Nhụy cũng tới sao?”
Hàn Nhã Nhi: ???
Đây là điều nàng không nghĩ tới.
“Không đến.”
“Vậy…”
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
“Ta đã nói với nó rồi, còn lại ngươi đi tìm nó là được.”
Ực ực − −
Diệp Thiên Dật nuốt nước bọt.
Wow!
Việc này quá trời high rồi!
“Vậy… ta đi tắm đây.”
Hàn Nhã Nhi gật đầu.
Diệp Thiên Dật bước vào phòng tắm, tiếp theo là tiếng nước chảy ào ào.
Ngay sau đó Diệp Thiên Dật bước ra.
“Ngươi!!!”
Hàn Nhã Nhi đang ngồi trên giường đọc sách, nàng nghe được tiếng mở cửa thì vô thức liếc nhìn một cái, sau đó toàn bộ khuôn mặt của nàng đỏ bừng lên.
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
“Dù sao cũng như nhau, không mặc cũng được.”
Diệp Thiên Dật cười một tiếng rồi bước tới
Hàn Nhã Nhi hít một hơi thật sâu!
“Vợ à, ngươi rất là căng thẳng đó!”
Diệp Thiên Dật cười nói.
Hàn Nhã Nhi đặt cuốn sách sang một bên.
“Này, sao nàng còn chưa cởi mạng che mặt xuống nữa.”
Diệp Thiên Dật phục rồi đó.
Thật sự, cho tới bây giờ Diệp Thiên Dật cũng không biết Hàn Nhã Nhi trông như thế nào!
Sau đó Hàn Nhã Nhi cởi mạng che mặt của mình xuống!
Hít − −
Diệp Thiên Dật hít một hơi.
ĐM!
Thật đẹp! Thật là đẹp!
Sau đó Hàn Nhã Nhi mở mắt nhìn một cái gì đó rồi đứng dậy.
Hàn Nhã Nhi: ???
“Cút vào đây!”
Nàng nghiến răng lạnh lùng nói.
“Tới đây tới đây. Nóng nảy thế.”
Diệp Thiên Dật cười he he rồi chui người vào.
“Đừng chạm vào ta.”
Hàn Nhã Nhi nói.
Diệp Thiên Dật: ???
“Chị đẹp, không đụng vào nàng thì chẳng lẽ ta tự mình bạch bạch bạch à.”
Diệp Thiên Dật không thể nhịn được cười.
Đương nhiên có thể hiểu, những lúc như thế này, cô gái kiểu như thế này, có thể nàng căng thẳng đến mức nói năng lộn xộn.
Đừng nhìn vào dáng vẻ vừa rồi tự nhiên như thế nào, thực ra…
“Phải làm thế nào?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Nhã Nhi ngoảnh sang một bên.
Diệp Thiên Dật mỉm cười rồi nắm lấy tay nàng kéo vào trong chăn.
Tiếp theo đó thân thể nàng run lên.
Nóng bức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận