Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1042: Hai cô gái này thân đến thế sao?

Hàn Nhã Nhi đã chịu thua! Nàng thực sự đã phục!
Ngươi nói xem, giết thì không giết được, cũng có thể đánh, nhưng chỉ đơn giản là đánh cho hắn một trận thì cũng không có tác dụng gì cả, tên Diệp Thiên Dật này có phép tạo hóa, căn bản không thể hả giận!
Đây là một thứ súc vật vô liêm sỉ!
Nhưng vấn đề là ngươi không thể làm gì hắn, ngươi có thể làm gì đây?
Chủ yếu hắn là một kẻ rất khó chịu, ngươi nói nếu không còn gì nữa thì rất khó chịu!
Nàng ngoan ngoãn ngủ ngay tại đó, đêm qua bị hắn giày vò thành ra như vậy, trong giấc mơ hắn lại tát mình! Thế có tức không? Tức chết đi được chứ!
“Vợ Nữ hoàng à, đừng tức giận, ai bảo ngươi xinh đẹp như vậy, ta vừa mới sáng sớm mở mắt ra đã không thể cưỡng nổi, ngươi quá xinh đẹp, đều là tại ngươi! Sao có thể trách ta được chứ?”
Hàn Nhã Nhi ???
Là người sao?
Tên Diệp Thiên Dật này có còn phải là người không?
“Cái gì bổn đế phải trả ngươi thì cũng đã trả rồi, mau đi ra ngoài!”
Hàn Nhã Nhi chỉ tay ra bên ngoài.
“Như vậy không được, đêm nay ta vẫn sẽ đến.”
Hàn Nhã Nhi: ???
“Vậy bổn đế sẽ giết chết ngươi!”
Diệp Thiên Dật nhoẻn miệng cười.
“Vậy tùy ngươi, muốn giết thì giết đi, không cần nương tay, đêm nay nếu ngươi không theo ta, ta sẽ xé rách quần áo của ngươi rồi “phịch”, kakakaka!”
Diệp Thiên Dật cười lên một tiếng rồi mặc quần áo vui vẻ chạy ra ngoài!
Hàn Nhã Nhi: ???
Nàng lắc đầu bất lực.
Đáng ra đó là một trò đùa!
Lẽ nào hắn vẫn còn muốn cường bạo mình?
Chuyện đêm qua không tính, nhưng nếu đêm nay hoặc sau này mà như hắn này thì sẽ chính là cường bạo nàng!
Chắc là không đâu!
Hừ….
Đi ngủ.
Mẹ kiếp!
Đau quá!
“Mẹ kiếp! Ngươi làm cái quái gì vậy?!"
Diệp Thiên Dật vừa bước ra khỏi phòng của Hàn Nhã Nhi, vừa mới đẩy cửa ra hắn liền thấy nàng đang ghé tai vào như đang nghe ngóng gì đó.
“Ta... Ta không nghe thấy gì hết.”
Hàn Nhụy bị Diệp Thiên Dật bắt gặp, mặt nàng đỏ bừng lên.
“Ngươi đã nghe thấy gì rồi?”
“Không, ta vừa mới tới đây thôi.”
Hàn Nhụy nhìn Diệp Thiên Dật với ánh mắt lấp lánh, sau đó kéo hắn qua một bên.
"Tối qua có vui không?”
Đôi mát nàng như ánh lên sự xảo quyệt!
“Không vui.”
“Hả? Tại sao chứ? Chị của ta quý phái và xinh đẹp như vậy, vốn là một người phụ nữ hoàn mỹ, lại là Nữ hoàng, đối với một người đàn ông thì không phải thích lắm sao??”
Hàn Nhụy chớp chớp mắt.
Diệp Thiên Dật cởi áo và quay lưng lại cho nàng xem.
“Tự xem đi!”
“Phụt--”
Hàn Nhụy bật cười.
Ôi chúa ơi!!
Rốt cuộc đêm qua dữ dội đến mức nào! Tại sao trên lưng của Diệp Thiên Dật lại toàn là máu, thậm chí nàng còn nhìn thấy nhiều vết thương còn chưa khép miệng!
Đây chắc chắn là kết quả của việc chị gái mình đâm móng tay vào đó!
Thật thú vị phải không?
Diệp Thiên Dật lúc này mới động ý niệm, hắn dùng phép tạo hóa để hồi phục vết thương trên lưng!
“Tại sao lại như vậy? Ta có thể hiểu được tư thế của các ngươi, chị ta chắc chắn tay ôm lấy ngươi, nhưng tại sao nàng lại khiến cho lưng của ngươi thành ra thế này? Chị nhất định không phải là cố ý, theo lý lẽ thì chỉ có thể bởi vì đau mới thế này, chẳng lẽ…”
Hàn Nhụy có chút suy tư.
“Ayyyy, đều tại ta.”
“Tại ngươi cái gì?”
Hàn Nhụy giương mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Tại ta… đã quá oai hùng.”
Diệp Thiên Dật cười toe toét.
“Xí!”
Hàn Nhụy hứ một cái!
“Gì nhỉ, ta nghe chị ta nói rồi, đêm nay ngươi có đến không?”
Diệp Thiên Dật cười đưa tay về phía Hàn Nhụy, sờ vào má nàng.
“Xí.”
Hàn Nhụy “xí” một tiếng rồi nói: “Ngươi đừng nghĩ nhiều, đây chỉ là chị em ta vì muốn báo đáp cho ngươi mà thôi, ngươi cũng là một kẻ háo sắc, xong việc, ngươi là ngươi mà ta là ta, chúng ta cùng lắm cũng là bạn bè, đừng nghĩ bọn ta phải kết hôn với ngươi, trên thế giới có rất nhiều đàn ông, ai mà chẳng thể chơi được chứ?”
Diệp Thiên Dật: “…”
“Đệt! Sâu sắc!”
Diệp Thiên Dật không ngừng vỗ tay.
“Hừ!”
Sau đó Hàn Nhụy bỏ đi!
Tính cách của nàng vẫn khá cởi mở, có điều không thoải mái mà thôi!
Nhưng còn có thể làm gì chứ? Người phụ nữ như chị gái của nàng đều đã chịu rồi, nàng còn có thể làm gì nữa?
Nhưng thật ra cũng chẳng có gì, trên đồi này có rất rất nhiều đàn ông, cứ coi như mình tiện thể vừa mới hẹn hò cùng một người đàn ông, dù sao thì Diệp Thiên Dật cũng rất đẹp trai, cũng không phải là tệ mà chỉ đơn giản là không vui mà thôi.
“Aii daaa, hôm nay quả là một ngày tốt!”
Diệp Thiên Dật chống hông đi ra sau vườn, lấy đồng hồ công năng ra.
“Hmm… tìm ai nói chuyện đây?”
Sau đó, Diệp Thiên Dật gửi một tin nhắn cho tất cả các cô gái trong danh bạ, ngoại trừ Tịch Thiên Vũ, sau đó Kỷ Điệp đã trả lời Diệp Thiên Dật, hai người họ đã video call với nhau.
“Ái chà, anh Diệp nhà ta đây là vừa mới làm tình với cô gái xinh đẹp nào vậy?”
Kỷ Điệp cười hỏi.
Diệp Thiên Dật: ???
“Sao ngươi biết?”
“Hừ, trên cổ ngươi vẫn còn vết răng bị ai đó cắn, đỏ ửng kia kia, cũng đừng nói với ta là một tên đàn ông nào đó cắn ngươi nhé.”
Diệp Thiên Dật sờ lên cổ mình.
Diệp Thiên Dật: “…”
Được rồi! Đó là do đêm qua Hàn Nhã Nhi cứ không ngừng làm cho lưng mình chảy máu, nhưng Diệp Thiên Dật dường như không nhận ra điều đó, cuối cùng nàng không chịu nổi nữa đã cắn một nhát vào cổ của Diệp Thiên Dật.
Kỷ Điệp mỉm cười và nói: “Ngươi ở bên đó có vẻ vẫn rất ổn, có phải là đã kiếm được một chỗ dựa vào một cô gái nào đó có thế lực, đúng không?”
“Ừm, Nữ hoàng.”
Kỷ Điệp: “…”
“Ngươi thật lợi hại! Chẳng lẽ ngươi muốn lập một hội hậu cung toàn Nữ hoàng sao?” Kỷ Điệp cười nói.
“Dự tính này có lẽ không thực hiện được, đến bây giờ nếu tính cả ngươi, hmm, mới chỉ có bốn.”
Kỷ Điệp: ???
“Bốn vị Nữ hoàng?”
“Đúng vậy!”
“Ngươi thật lợi hại!”
“Manh Manh sao rồi?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Tu luyện, việc bên kia của ngươi bọn ta cũng đã nhìn thấy rồi, nên nàng cũng bắt đầu ra sức tu luyện.”
Diệp Thiên Dật nói: Vậy cũng được! Nè? Chỗ của ngươi đang đứng hình như cũng không phải ở vườn hoa của của ngươi đúng không?”
“Ừm, là của một đế quốc khác, giờ đây ta đã thống nhất được ba đế quốc trong khu vực của tám đế quốc rồi, nhanh thôi, tới lúc đó nói không chừng tám đế quốc có thể sẽ hợp nhất với Bát Hoang, ta đang cố gắng.”
Diệp Thiên Dật: “…”
“Tốt hơn hết ngươi nên cẩn thận.”
“Đừng lo lắng, ta đã tính toán hết rồi!”
Diệp Thiên Dật gật đầu, nói chuyện rất nhiều với nàng, sau đó Hạ Ngữ Hàn đã trả lời hắn.
“Không nói nữa, không nói nữa, bảo bối Hạ Ngữ Hàn đã trở về với ta rồi.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
“Vậy được rồi, ta sẽ dẫn Manh Manh tới xem Trận chiến chư thiên của ngươi.”
Kỷ Điệp tắt video, rồi Diệp Thiên Dật lại gọi video với Hạ Hàn Ngữ.
“Tiểu Ngữ Hàn, ta nhớ ngươi quá.”
Diệp Thiên Dật nhìn Hạ Ngữ Hàn xinh đẹp rồi nhoẻn miệng cười.
“Còn ta thì sao?”
Bỗng nhiên, khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hàn Tuyết xuất hiện trong ống kính.
Diệp Thiên Dật: ???
Mẹ kiếp!
Hai cô gái này đã thân thế rồi sao?
Lần trước, Diệp Thiên Dật chỉ biết là bọn họ đã gặp nhau, chỉ vậy thôi, nhưng giờ đây…. bọn họ lại xuất hiện chung trong một khung hình…
Diệp Thiên Dật có chút ngượng ngùng! Nhưng hoàn toàn không hoảng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận