Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1242: Đường Tam Tạng

Dịch: Cỏ Dại Team
Diệp Thiên Dật biết, giống với trái đất, thiếu lâm tự hoặc là Thiên Thượng tông, đó đều là tồn tại rất trâu bò!
Thiên Thượng tông này là thế lực thần cấp! Một vài loại công pháp của bọn họ, thực sự là rất mạnh!
Mà Thiên Thượng tông, là một thế lực chủ yếu vì diệt trừ gian ác mà tồn tại, những tai họa của thế gian này, thiên địa tà vật, bao gồm cả ác nhân đại lục, càng nhiều hơn chính là Thiên Thượng tông đến chịu trách nhiệm, chủ yếu là một lý niệm của bọn họ chính là diệt trừ gian ác!
Vì thế, nhìn thấy Đường Tam Tạng này xuất hiện, thêm áo cà sa của hắn, thêm loại khí chất xuất trần trên người hắn, vậy thật sự chính là người Thiên Thượng tông bọn họ quen biết! Không sai biệt đi đâu.
“Ta nói, tên hòa thượng này liền…….”
Diệp Thiên Dật còn chưa nói xong, Đường Tam Tạng sau đó một tay khép lại để trước mặt mình.
“A di đà phật, thí chủ lời ấy sai rồi, trên thế giới này không phải tất cả hòa thượng đều là người của Thiên Thượng tông, bọn họ có thể là nhìn thấu hồng trần, lĩnh ngộ đạo lý, lựa chọn xuất gia, chùa miếu nhiều như vậy, thế giới lớn như vậy, lẽ nào tất cả hòa thượng đều là người Thiên Thượng tông sao?”
“Ngươi nói cũng đúng…….”
Lăng Việt còn chưa nói xong, Đường Tam Tạng tiếp tục nói: “A di đà phật, lùi một vạn bước, cho dù hòa thượng toàn thiên hạ đều là thành viên của Thiên Thượng tông, vậy thí chủ làm sao có thể xác định bần tăng không phải đã từng rời khỏi Thiên Thượng tông, bây giờ cô độc một mình, du lịch đại lục chứ?”
“Ta nói rồi, ngươi nói có………”
Lăng Việt còn chưa nói xong, Đường Tam Tạng tiếp tục nói: “Lại lùi một vạn bước mà nói, lẽ nào thí chủ không cho phép loại sinh vật hói đầu này tồn tại sao? Lẽ nào không cho phép người khác chỉ có mặc sao? A di đà phật, vậy thật sự quá phiến diện rồi, chúng ta là một thế giới tự do dân chủ, điều chúng ta tán thành là tự do, tự do như thế nào? Tự do, đó chính là không chịu hạn chế và trở ngại, dưới điều kiện này con người có thể tự mình sắp xếp, dựa vào ý chí của bản thân mà hành động, đồng thời vì hành vi của bản thân phụ trách, tự do ngôn luận, tự do hành động, tự do ăn mặc, quan điểm tự do vv…..”
“Ta….”
“A di đà phật, mà chúng ta tại sao cần tự do? Bởi vì không có ai bằng lòng bị người khác lừa mang đi, khống chế, trói buộc, trong lòng mỗi người tràn đầy khát vọng với thế giới rộng lớn, cái gì là tự do ăn mặc? Chính là ví dụ như bần tăng, bần tăng tuy rằng mặc cà sa nhưng đây là tự do của bần tăng, cũng là tự do của mọi người, bần tăng còn có thể mặc tây trang, nữ trang, cổ trang, thậm chí còn có thể mặc quần áo vị thiếu niên tật phong vừa nãy, thậm chí có thể không mặc, không có ai có thể xung quanh bần tăng, chính như không ai có thể xung quanh thí chủ, vậy cái gì là tự do ngôn luận? Tự do ngôn luận, chính là ví dụ như bần tăng bây giờ nói với thí chủ một câu....”
“Đủ rồi!”
Lăng Việt nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Đường Tam Tạng!
“Bản tông chủ nói rồi, ngươi nói có lý, ngươi còn ở đây ba ba cái gì! Hả?”
Ba ba ba___
Diệp Thiên Dật vỗ tay thong thả có tiết tấu!
Mạnh nha!
Mà Đường Tam Tạng dường như không nghe thấy lời của Lăng Việt, tiếp tục nhàn nhạt nói: “A di đà phật, tự do ngôn luận, chính là ví dụ như bần tăng bây giờ nói với thí chủ một câu, ĐMM, chết tiệt, oh shit, đồ ngu, chết mm đi, chết cha rồi, bà ngươi mất rồi, cả nhà mày đều chẳng ra gì, đó cũng là tự do ngôn luận của bần tăng, còn có, thí chủ, ngàn lần không được nổi giận, phải nhớ tâm lặng như nước, giận này dễ thương gan, làm cho tâm tình không thoải mái, tâm tình không tốt liền ăn ít, ăn ít sức khỏe càng ngày càng kém, càng ngày càng kém này tâm tình sẽ trở nên không tốt, tâm tình càng không tốt, có thể diễn sinh ra mặt trái cảm xúc khác, bực bội, thương tâm, khổ sở, vừa khổ sở sẽ nghĩ ngay đến bà nội đã mất của mình, cha, vợ, còn có vợ trên giường người khác...... Vừa nghĩ đến đây, lại sẽ phẫn nộ, sau khi phẫn nộ, gan liền không khỏe, gan này một khi không khỏe......”
Mọi người: ???
Mọi người đều ngốc luôn rồi!
Bọn họ dường như cảm thấy bên tai vang lên tiếng ong ong ong??
Diệp Thiên Dật há to miệng!
Ta CMM!
Tra tấn!
“Tông chủ, đây...... thật mạnh!”
Ma nữ tóc trắng há miệng nói.
Diệp Thiên Dật cười bất đắc dĩ.
“Vậy thì có tác dụng gì? Toàn lảm nhảm.”
“ĐMN!”
Lăng Việt thực sự không chịu nổi rồi, phẫn nộ gào thét một câu!
“Thí chủ, không nên mắng người nha! Đây mặc dù nói mỗi người đều có tự do ngôn luận, nhưng lại phải vì tự do của bản thân mà phụ trách, ảnh hưởng của việc mắng người vẫn là khá lớn, ví dụ..... ngươi chửi bần tăng, bần tăng lại muốn chửi lại, chửi đến chửi đi liền muốn động thủ, một khi động thủ liền có thương vong, một khi thương vong, cái liên lụy đến chính là thế lực sau lưng chúng ta, thế lực sau lưng này một khi khai chiến, liền sẽ liên lụy đến đồng minh thế lực sau lưng, đồng minh của đồng minh, chỗ dựa vững chắc của đồng minh, bối cảnh của đồng minh, chỗ dựa vững chắc của chỗ dựa vững chắc của đồng minh, bối cảnh của bối cảnh, nếu như như vậy, vậy chính là tai nạn giữa các đại lục, đến lúc đó, nhân tộc nội loạn, nhân tộc diệt vong, đại lục hủy diệt, Yêu tộc trở thành bá chủ duy nhất ở đây, mà chúng ta chính là đầu sỏ gây nên tất cả những điều này, mà căn nguyên cho tất cả đều là thí chủ chửi bần tăng một câu!”
Lăng Việt: ???
Ta CMN! Ai chửi ai trước?
“Hừ! Bản tông chủ không chấp nhặt với ngươi, đừng lãng phí thời gian nữa, động thủ đi! Ngũ trưởng lão, động thủ!”
“Vâng! Tông chủ!”
“A di đà phật!”
Tay phải Đường Tam Tạng đặt ở phía trước, nhàn nhạt nói: “Thí chủ, động thủ có thể giải quyết mọi vấn đề sao? Đó là điều không thể, bạo lực không thể giải quyết tất cả, có thể giải quyết tất cả là bao dung, là lương tâm, là những tồn tại này với yêu thế gian! Nếu như thí chủ vẫn muốn động thủ, vậy bần tăng liền nói với thí chủ một chút, nguy hiểm của việc động thủ này, nguy hiểm của động thủ đó.........”
“Đủ rồi!”
Ngũ trưởng lão quát lớn một tiếng, sau đó kiếm trong tay chỉ về Đường Tam Tạng, nói: “Động thủ đi! Đừng có lèo nhèo! Nếu như ngươi không động thủ, vậy lão phu động thủ!”
“Ai......”
Đường Tam Tạng thở dài một hơi!
Diệp Thiên Dật ở phía sau vẫn khá là căng thẳng.
Thực lực của Đường Tam Tạng này thế nào?
“Nếu đã như vậy, nếu như thí chỉ cảm thấy chỉ có động thủ mới có thể giải quyết vấn đề, vậy bần tăng cũng chỉ có thể phụng bồi thôi!”
“Hừ! Rút kiếm của ngươi ra!”
Ngũ trưởng lão hừ lạnh một tiếng!
“A di đà phật, bần tăng không có kiếm!”
“Không thể nào! Là một võ giả, không có kiếm? Hay là nói các hạ không dám động thủ tìm cớ?”
“A di đà phật, bần tăng thực sự không có kiếm, nhưng mà......... bần tăng có vũ khí khác!”
“Vậy được! Lấy ra đi!”
“Thí chủ chắc chắn chứ?”
“Nhanh chút!”
Soàn soạt___
Ca ca ca___
Trong nháy mắt, phía sau bả vai của Đường Tam Tạng khiêng hai cái tên lửa vác vai, trong tay ôm một cái súng liên thanh cực lớn, cả sau lưng, có thể có mười mấy ống đạn của các loại vũ khi lít nhít chỉ về phía ngũ trưởng lão!
Mọi người: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận