Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1273: Một trận chiến làm chấn động Chúng Thần Chi Vực

Diệp Thiên Dật rất không thoải mái!
Cạn lời! Mẹ kiếp? Lão tử không giết được ngươi!
Những người đó đang nằm bò trên mặt đất nhìn Diệp Thiên Dật.
Hắn đã thắng!
“Diệp Thiên Dật, ngươi đừng có lên mặt! Đợi khi tông chủ trở về, ngươi sẽ biết tay thôi!”
Một ông già tức giận chỉ vào Diệp Thiên Dật nói.
“Hahaha.”
Diệp Thiên Dật bật cười thành tiếng.
“Các ngươi cũng không phải không biết rằng bọn họ đã mất bao nhiêu thời gian để đi tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông của ta! Bây giờ, cho tất cả các ngươi một phút để ra khỏi Thần Phong tông, còn nếu các ngươi không di chuyển thì sau một phút, tất cả những người còn ở lại của Thần Phong tông đều bị giết, không chừa một ai!”
Diệp Thiên Dật ngưng lại ánh mắt nói!
Những người đó nuốt ngụm nước bọt!
“Đi!”
Bọn họ tội gì phải bỏ mạng ở đây, hơn nữa, thực sự trong quá trình phản kháng đã có không ít người bị bọn họ giết chết, vậy nên, việc bọn họ giết người nhất định là điều có thể!
Sau đó, nhừng người đó lần lượt đem người rời khỏi Thần Phong tông!
“Các vị, bắt đầu làm việc thôi.”
Diệp Thiên Dật nhếch miệng nói.
Hải Phong Khoát cười nói: “Lão phu không thể ngờ rằng trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà chúng ta lại có thể nắm được Hoàng môn!”
“Điều đó phải nhờ đến Hải trưởng lão.”
“Không không không, là do Diệp tông chủ túc trí đa mưu, có đủ cam đảm thì chúng ta mới có thể làm được chuyện này.”
Diệp Thiên Dật nói: “Được rồi, việc này đợi khi chúng ta quay về rồi nói, trước tiên hãy ném những Thái Cổ Thần Vương Cảnh này ra đi!”
Hải Phong Khoát vẫy tay, ba vị Thái Cổ Thần Vương Cảnh đang nằm bò dưới đất bỗng bay ra ngoài.
Không giết, bởi vì không cần thiết! Nhưng…
Diệp Thiên Dật đã hạ độc bọn họ, nói đơn giản là nếu bọn họ muốn hồi phục thì chỉ có thể tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông!
Đôi khi lại là việc không có giải pháp!
“Tiến lên!”
Sau đó bọn họ phấn khích đi cướp đoạt tài nguyên của Thần Phong tông!
“Ngươi!”
Diệp Thiên Dật chỉ vào một người ở phía sau.
“Diệp tông chủ!”
Người đó cúi chào!
“Ngươi đưa ta đi tìm những thứ quý giá nhất của tông môn các ngươi, sau khi tìm được, ta sẽ chia một ít cho ngươi, yên tâm, ta nhất định sẽ không lừa ngươi đâu, đây là chuyện đôi bên cùng có lợi, cũng chẳng có ai biết được là ngươi làm cả!”
“Vâng, Diệp tông chủ, mời đi theo ta, bên này là Tàng Bảo Các, trong Tàng Bảo Các có vô số bảo vật, ở bên đó là vườn thuốc, nhưng có một kết giới, tất cả những bảo vật quý giá nhất thì đều nằm ở Cấm Địa, Thái Thượng trưởng lảo của Thái Cổ Thần Vương Cảnh trong Cấm Địa đã bị ngài đưa ra ngoài, vậy nên trong Cấm Địa bây giờ không có ai coi quản, ngoài một số nguy hiểm ra thì có vô số bảo vật!”
Diệp Thiên Dật nhếch miệng nói: “Được, ngươi theo ta!”
“Nhưng… quá nguy hiểm.”
“Không sao, ta đã dám đi thì ta cũng có thể đảm bảo an toàn cho ta và ngươi, đi thôi!”
….
Một tiếng sau, nhẫn không gian của Diệp Thiên Dật đã tràn đầy!
May mắn thay Diệp Thiên Dậ có một chiếc túi không gian vô hạn, bên trong chiếc túi không gian vô hạn này là một thế giới nhỏ, Diệp Thiên Dật trực tiếp chuyển hết linh mạch của bọn họ tới bên trong thế giới nhỏ của mình!
Linh mạch này chỉ cần phóng về phía Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông của hắn, đó là một chuyện tốt, linh lực cũng trở nên dồi dào! Linh khí, thiên địa linh vật, đan dược, những bảo vật của cả Hoàng môn về cơ bản đều bị Diệp Thiên Dật càn quét sạch!
Giờ đây, tông môn này chỉ còn lại một xác người! Bọn họ ngay cả khi có một tông môn lớn như vậy ở đây, nhưng cũng đã không nuôi nổi người nữa rồi, tất cả những tình tiết bên trong của bọn họ có thể lên tới cả trăm năm cũng đều bị Diệp Thiên Dật chuyển hết đi!
Đương nhiên rồi, trống rỗng hoàn toàn không có nghĩa tông môn của Diệp Thiên Dật chính là Hoàng môn, đã có được tài nguyên nhưng cường giả không đủ, vậy nên, tới lúc đó nhiều lắm có thể tới môn tiên môn!
Điều đó là vì cái gì, Chúng Thâng Chi Vực cần tấn công tông môn của người khác để tự lại mạnh bản thân mình, bới vì những điểm tốt thì ngươi cũng thấy rồi, không biết có bao nhiêu tài nguyên, những tích lũy cả trăm năm của Thần Phong tông người ta cũng đều đã bị Diệp Thiên Dật cướp đi rồi!
“Các anh em, chúng ta quay về!”
Diệp Thiên Dật cười nói!
“Vâng!”
“Chờ đã, ta phải để lại cho bọn hắn một chút kỷ niểm! Ngạn!”
Thiên sứ Ngạn gật đầu, sau đó tay chỉ lên trời, trên bầu trời âm u tối đen dần dần xuất hiện một thanh kiếm vàng dài tới cả vạn thước!
“Bọn học định làm gì vậy?”
Rất nhiều người quan tâm ở bên này đều tỏ ra vô cùng ngạc nhiên khi được chứng kiến chiều trò đẳng cấp này!
“Bọn họ hình như là muốn… hủy diệt Thần Phong tông!”
Lẩm bẩm—
“Không phải chứ? Những thứ này đều đã cướp đi hết rồi, có cần thiết phải hủy diệt Thần phong tông tông môn của người ta không?”
“Nói thật lòng, đó cũng là điều nên làm, cái này chẳng có gì cả? Rất là bình thường!”
Rầm—
Thánh kiếm vương mệnh từ trên trời giáng xuống, Thần Phong tông to lớn như vậy cũng biến thành một đống hỗn độn.
“Đi!”
Rầm rầm—
Sau đó bọn họ liền biến mất khỏi chỗ!
Tất cả những điều này đã khiến mọi người cảm thấy bất ngờ.
Rất lâu sau…
Bọn người Triệu Vô Lượng về tới Thần Phong tông, bọn họ nhìn thấy những người ở bên ngoài Thần Phong tông, thấy đã biến thành một Thần Phong tông hỗn độn.
Bọn họ nắm chặt nắm đấm!
Không cần suy nghĩ, bảo vật bên trong Thần Phong tông nhất định cũng không còn!
Những vị cường giả của Thần Phong tông, rất nhiều người đã ra đi không nói một lời, đối với những vị cường giả này mà nói, đây cũng là sự giải thoát, Thần Phong tông đa không còn, bọn họ có thể không cần tuân theo định ước tiếp tục ở lại Thần Phong tông, bọn họ có thể rời đi!
“Fuck!”
Triệu Vô Lượng bỗng tức giận gầm lên một tiếng!
“Tại sao! Tại sao chứ!”
Ai có thể ngờ được? Vốn chẳng ai có thể ngờ tới được, hộ tông đại trận của tông môn của bọn họ vẫn còn ở đó, vô số những cường giả ở tông môn bọn họ còn có Thái Cổ Thần Vương Cảnh, cũng đã không còn sao?
“Thái Thượng trưởng lão!”
Triệu Vô Lượng chạy nhanh về phía bên cạnh nơi tu luyện ba Thái Cổ Thần Vương Cảnh!
“Phế vật!”
Một tên Thái Thượng trưởng lão mở to mắt tức giận nhìn chằm chằm Triệu Vô Lượng!
“Thái Thượng trưởng lão, bây giờ không phả là lúc để nói chuyện này, tại sao bọn người Diệp Thiên Dật kia lại có thể lẻn vào Thần Phong tông, còn lập mưu kế đối với các ngươi?”
“Đồ khốn, lão phu sao có thể biết được! Đây là chuyện tốt mà ngươi làm!”
Triệu Vô Lượng nắm chặt nắm tay!
Chết người rồi!
“Tất cả mọi người, theo ta đi tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, không đem Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông về, thề không làm người!”
Triệu Vô Lượng gầm lên!
“Triệu tông chủ, Thần Phong tông đã không còn nữa, cho dù có nắm được Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông thì chũng ta cũng không còn, hơn nữa, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông đó có Thái Cổ Thần Vương Cảnh và kết giới của bọn họ sẽ phá vỡ như thế nào đây? Đi không phải là một chuyến tay không hay sao?”
“Trương tôn giả, ý ngươi là sao?”
Triệu Vô Lượng nhìn hắn.
“Không có ý gì cả, giờ đây ở Thần Phong tông bởi vì tông chủ xử lý không đáng bị mất, chúng ta cũng đều bị tổn thương, không muốn lại gặp một trận hỗn thủy này, sau này chũng ta sẽ có dịp gặp lại!”
Người kia nói xong nắm một nắm tay rồi bỏ đi!
“CMN!”
Triệu Vô Lượng tức giận chửi!
“Ai đi theo ta!?”
Triệu Vô Lượng quát lên một tiếng.
Không có ai trả lòi.
“Thật sự không có ai sao?”
Triệu Vô Lượng nhìn lướt qua mọi người.
“Vậy được, nững người khác theo ta lại đi một chuyến tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông!”
Bọn họ vẫn không ai nói gì!
“Đi cái gì mà đi!”
Một tên Thái Thượng trưởng lão đứng lên quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận