Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1341: Sao ta có thể vô sỉ bằng các ngươi?

An Vũ Tinh và Hoa Thanh Hàn chạy vội qua đó.
"Kết giới."
Hoa Thanh Hàn nói.
"Chết thật rồi! Ngươi xem, người kia có phải là Diệp Thiên Dật không?"
An Vũ Tinh đột nhiên nhìn thấy ở phía xa có một bóng dáng trên nóc nhà Vương gia, trời đã tối đi rất nhanh.
Hoa Thanh Hàn nhìn một cái rồi lắc đầu: "Ta không dám khẳng định đó là hắn."
"Trời ạ! Tại sao còn không chắc chứ? Tuy ta nhìn không rõ mặt nhưng dựa vào quần áo và dáng người thì chẳng phải giống hệt hắn sao?" An Vũ Tinh giương cái miệng nhỏ hỏi nàng.
"Có thể là phân thân?" Hoa Thanh Hàn nói.
"Xem ra là võ kỹ phân thân rồi. Cái gì cơ? Nhiều như vậy ư?"
Hai người nàng chỉ nhìn thấy được phía trên thôi, thậm chí các nàng còn không biết được Vương gia rộng lớn này trông như thế nào.
"Là Diệp Thiên Dật!"
Hoa Thanh Hàn đột nhiên nhìn thấy gương mặt của một người khi hắn quay mặt lại.
"Là hắn!"
An Vũ Tinh đã thấy rõ người đó. Nhất là lúc ánh lửa soi sáng khuôn mặt hắn, người đó đúng là Diệp Thiên Dật! Ít ra đây chính là phân thân của Diệp Thiên Dật, vậy nghĩa là người thật của hắn đang ở bên trong Vương gia?
Điên rồi sao?
Cái tên Diệp Thiên Dật này sao lại có mặt ở Vương gia chứ?
Không đúng, không đúng!
Chuyện này chưa phải là chuyện quan trọng nhất, mà là bây giờ Diệp Thiên Dật vẫn bình an vô sự mới đúng, đây cũng xem như là một tin tốt!.
"Mau lên, mau đi vào trong đó nào!"
An Vũ Tinh vội vãng xông về phía trước nhưng nàng bị kết giới ngăn lại.
"Thật đáng ghét mà!"
An Vũ Tinh nhìn có vẻ là một người liều lĩnh bồng bột nhưng trên thực tế là do nàng đang rất lo lắng cho hắn! Thật ra cảnh tượng trước mắt này là Diệp Thiên Dật đang giả bộ thôi, hắn chắc chắn có bản lĩnh làm vậy. Nhưng mà dù có bản lĩnh tới đâu thì hắn đã lớn tuổi vậy rồi, còn có thể lên tới cảnh giới nào chứ? Thật chí nàng còn nghi ngờ rằng một khi Diệp Thiên Dật bắt được Vương gia, có khi nào hắn sẽ chiến đấu đến chết không?"
An Vũ Tinh vội vã chạy đi gọi một cuộc điện thoại:
"Lý Thiên Sư, ta yêu cầu ngươi tới Vương gia trong vòng mười giây! Nếu không thì ngươi biết tay ta!"
An Vũ Tinh nghiến răng nghiến lợi nói.
Lý Thiên Sư ở đầu dây bên kia hơi ngây người: "Ngươi... là ai?"
"Ngươi nói thử xem?"
Đùng!
Lý Thiên Sư run người một cái.
Là nữ hoàng sao?
Có khi nào người này là nữ hoàng thật? Không đúng, cách nói chuyện nghe không giống chút nào.
"Nữ hoàng bệ hạ?"
"Ta không phải nữ hoàng, nhưng nữ hoàng có hạ lệnh phải bảo vệ tên kia, ngươi hiểu chưa? Cái người đang ở Lý gia mà ngươi nói chính là Diệp Thiên Dật, nếu như hắn có chuyện thì Lý Thiên Sư ngươi sẽ không thể thoát tội đâu!" An Vũ Tinh nói.
Có rất nhiều người biết tới An Vũ Tinh, nhưng họ chỉ biết nàng là tiểu thư bình thường của An gia thôi. Không ai ngờ tới nàng lại có mối quan hệ với nữ hoàng, mà hiếm có ai được gặp qua nữ hoàng.
Nàng và nữ hoàng cùng nhau vào vai một người. Có khi nàng sẽ đóng vai nữ hoàng, là người chị song sinh của nàng. Lúc đó nữ hoàng sẽ đóng giá làm An Vũ Tinh để ra ngoài chơi! Từ đầu tới cuối đều không một ai biết được bộ mặt thật của nữ hoàng.
Nhưng mà... muốn giả làm nữ hoàng thì chỉ có duy nhất An Vũ Tinh mới làm được chứ không một ai khác. Những tên cường giả kia có ánh mắt khác độc, cho dù không biết tới gương mặt thì bọn họ có thể nhận ra được nàng không phải nữ hoàng chỉ qua một câu nói hay cử chỉ! Và chỉ có duy nhất An Vũ Tinh có thể vào vai nữ hoàng.
Mà tại sao các nàng phải làm vậy? Chắc chắn các nàng có nổi khổ riêng!
Giờ đây, An Vũ Tinh đang đứng trước mặt Lý Thiên Sư chỉ vào mặt hắn mà mắng, còn Lý Thiên Sư lại không hề biết nàng chính là nữ hoàng vừa lên triều vào hai ngày trước...
Lý Thiên Sư nuốt xuống một ngụm nước bọt: "Vâng... vâng!"
Nếu nói vậy thì mọi chuyện liền khác hẳn, bảo hắn đi tìm và bảo vệ Diệp Thiên Dật nhưng mà hắn lại không nhận ra người trước mặt là Diệp Thiên Dật. Bây giờ người kia gặp phải nguy hiểm, nếu thật sự xảy ra chuyện gì với Diệp Thiên Dật thì hắn sẽ phải chịu trách nhiệm. Tuy rằng hắn cảm thấy ấm ức vì hắn vốn không biết được Diệp Thiên Dật trông như thế nào, nên mới khiến hắn thất trách như vậy. Nhưng dù sao có một phần là do hắn không đi hỏi thử."
"Vương gia đáng chết! Đáng chết! Ngay cả ta mà cũng dám lừa! Khốn nạn! Đúng là muốn hại chết ta à!" Sau đó Lý Thiên Sư liền gấp gáp quay trở lại.
"Hoa cô nương?"
Lý Thien Sư đã tới Vương gia trong vòng mười mấy giây, sau đó hắn nhìn thấy Hoa Thanh Hàn.
Hoa Thanh Hàn này khá nổi danh, nữ hoàng từng nhắc tới người này trước mặt hắn rồi, còn An Vũ Tinh thì hắn không quen biết.
"Tiền bối, ngươi có thể phá vỡ kết giới này không?"
Lý Thiên Sư quan sát một chút, cho dù có thể làm được hay không thì hắn cũng phải phá vỡ cho bằng được!
"Tránh ra!" Sau đó hắn tập hợp một sức mạnh khủng khiếp trực tiếp đánh lên kết giới.
Nhưng kết giới chỉ hơi rung nhẹ một cái.
"Chết tiệt! Cường độ của kết giới này quá lớn, ta không thể đánh vỡ trong thời gian ngắn được!"
Sức mạnh của Lý Thiên Sư ngày càng mạnh, thậm chí hắn đã dùng tới pháp tắc. Hắn cũng đang rất vội đấy! Nếu bên trong mà xảy ra chuyện gì thì hắn xong đời thật rồi!
"Vương Hải, ngươi đừng tìm cái chết nữa, mau giải kết giới ra! Nhanh lên!"
Lý Thiên Sư vừa đánh phá kết giới vừa tức giận hét lên.
Người ở phía trong tất nhiên nghe thấy hắn nói,
"Phải làm sao đây? Bị lộ rồi!"
"Không sao, giết chết hắn sau đó hủy xác, có đánh chết cũng không nhận là được. Đã tới bước này rồi, cũng không còn cách nào khác, vậy thì làm tới luôn đi, giết!"
"Nhưng mà... không giết được!"
"..."
Người của Vương gia có chút do dự, tại sao vậy?
Tại vì cảnh giới của người này rất thấp, thật sự vô cùng thấp nên chỉ cần tùy tiện một chiêu thì đã bị đánh chết rồi!
Nhưng mỗi một lần bị tấn công bởi các sức mạnh khác thì hắn luôn tránh được, hoặc thậm chí hắn còn cố chống đỡ kết giới của cường giả mạnh hơn hắn. Ngoài ra hắn chẳng còn làm được gì nữa!
Tầm nhìn của bọn họ đều bị khói bụi mịt mù hạn chế, ở đây còn có hơn chục nghìn phân thân của Diệp Thiên Dật. Mà tới bây giờ bọn họ vẫn không nhìn ra ai mới là người thật của Diệp Thiên Dật.
"Ngươi ở đây làm gì vậy?"
Một trong số bọn họ đột nhiên phát hiện ra, có một phân thân của Diệp Thiên Dật dẫn theo người của Vương gia đi ra.
Mà "Diệp Thiên Dật" kia đang cầm một thanh kiếm kề sát cổ của tên đó.
Sau đó cứ lần lượt từng người một...
Không sao!
Bọn họ nhìn thấy rất nhiều tên "Diệp Thiện Dật" đang chiến đấu với bọn họ, nhưng trong lúc đánh nhau thì đã có một số "Diệp Thiên Dật" tiến vào trong Vương gia rồi bắt giữ người của bọn họ rồi.
Đây chính là muốn đe dọa!
Cách này đúng là có chút vô sỉ, nhưng Diệp Thiên Dật biết rằng bản thân hắn sẽ không thật sự xuống tay giết hại người vô tội.
"Ngươi!"
Diệp Thiên Dật ngồi đó hút một điếu thuốc.
"Bây giờ chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng rồi nhỉ? Các người nên cảm ơn phương án ta đưa ra mới phải chứ?" Diệp Thiên Dật cười.
"Tên vô sỉ!" Vương Hải chỉ vào mặt Diệp Thiên Dật, giận run người.
"Vô sỉ ư? Ha ha ha!" Diêp Thiên Dật cười lớn!
"Sao ta có thể vô sỉ bằng các ngươi được? Có phải đang rất hồi hộp không? Bây giờ ở bên ngoài còn có người tìm các ngươi nữa kìa, hình phát hiện các ngươi lừa hắn thì phải?"
Bây giờ Diệp Thiên Dật đang rất ung dung. Chỉ cần bọn họ còn chút tính người thì bọn họ sẽ không từ bỏ người thân đâu nhỉ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận