Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1417: Thiên Địa Huyết Linh Trì

Nếu như các nàng cũng nhắm vào Huyết Sắc Chi Tâm thì đồng nghĩa là kẻ địch rồi!
Thật ra cũng không hẳn là kẻ địch, bởi vì trong mắt các nàng thì Diệp Thiên Dật bọn hắn không đáng để lo ngại.
Diệp Thiên Dật nói: “Ta và vợ ta đến đây vì Thiên Địa Huyết Linh Trì thôi.”
“Vậy sao… hai ngươi từ đâu tới vậy?”
“Bọn ta cũng vừa đến Cửu Trọng Thiên vào vài hôm trước, cũng vì Thiên Địa Huyết Linh Trì mà đến đây.” Diệp Thiên Dật trả lời.
“Ừ, vậy đến lúc đó hai ngươi phải cẩn thận. Tuy tối nay là Đêm trăng máu, nhưng Thiên Địa Huyết Linh Trì là Thần Trì tột bậc nên vẫn vô cùng nguy hiểm.”
“Ừ ừ, cảm ơn chị gái xinh đẹp đã nhắc nhở.” Diệp Thiên Dật lại cười ngọt ngào.
An Vũ Sương: “...”
Nàng thật không thể thích ứng với bộ dạng ngoan hiền này của hắn.
Nhưng nếu ngươi bảo nàng phản ứng lại thì không thể, bởi vì lời nói của nàng quá châm biếm, một khi nói trúng điều không nên nói thì các nàng ắt sẽ nghi ngờ. Làm vậy rất nguy hiểm.
Càng đi sâu vào trong thì thiên địa linh lực lại càng dày đặc, mức độ linh lực của nơi này có thể đã đạt đến mức nồng đậm nhất mà Diệp Thiên Dật từng cảm nhận qua!
Thời gian hiện tại ước chừng đã tám giờ tối, theo lẽ thường thì khắp nơi đã rơi vào màn đêm đen tối. Thế nhưng, bầu trời vẫn là một màu đỏ của máu, nhuốm đỏ toàn thế giới.
“Đúng rồi, chị gái xinh đẹp, Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc của các ngươi sẽ thu nạp nhân tộc chứ?” Diệp Thiên Dật hỏi.
“Hử? Ngươi có ý gì? Ngươi muốn gia nhập Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc?”
Diệp Thiên Dật trả lời: “Ta cảm thấy nếu như có thể thì nhất định là một chuyện vô cùng tốt. Dù sao nơi này nguy hiểm như vậy mà Cửu Vĩ Yêu Hồ lại là chủng tộc mạnh nhất trong Hoang Cổ Thương Khung, chắc chắn ở Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc sẽ rất an toàn.”
“Ừhm…”
Nàng hơi trầm ngâm rồi nói: “Tuy Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc cũng thu nạp thành viên nhưng không hề dễ dàng, nhất là nhân tộc. Nhưng nếu ngươi muốn thì đến lúc đó ta có thể giúp ngươi nói vài câu. Đương nhiên cái giá phải trả để được gia nhập Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc rất đắt đó.”
“Là bảo vật sao?”
“Ừm.”
Diệp Thiên Dật nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Vậy để ta cân nhắc một chút.”
“Ừm.”
“Được rồi, đừng tán gẫu nữa. Mau đi thôi!” Giọng nói của người phụ nữ lạnh lùng truyền đến.
“Ta biết rồi, Chị chín!” Sau đó nàng gia tăng tốc độ đuổi theo.
Diệp Thiên Dật tiến sát đến cạnh An Vũ Sương: “Bây giờ ta tìm cơ hội xem thử hai chúng ta có thể tiến vào Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc không, nếu như thành công thì sẽ thuận tiện cho ngươi hành động.”
An Vũ Sương gật gật đầu.
“Mà này, phải làm thế nào thì ngươi mới phá được phong ấn hồ yêu trong cơ thể vậy?” Diệp Thiên Dật nhỏ giọng hỏi.
“Có thể trong người ta đang phong ấn một sinh mệnh. Nói đơn giản hơn thì từng có người đánh giết Cửu Vĩ Yêu Hồ, sau khi Cửu Vĩ Yêu Hồ tan biến thì yêu niệm vẫn còn sẽ được phong ấn đến một nơi nào đó, sau đó lại phong ấn vào cơ thể của ta. Nếu như bị các nàng phát hiện trong người ta có sức mạnh của Cửu Vĩ Yêu Hồ thì các nàng sẽ lập tức cho rằng ta từng giết chết tộc nhân của các nàng.”
“Vậy có phải do ngươi giết không? Nếu không phải thì vẫn có thể giải thích được chứ?” Diệp Thiên Dật nói.
“Thứ nhất, đối với chủng tộc này thì việc ta có giết hay không giết cũng không quan trọng, mà theo lẽ thường thì các nàng sẽ cho rằng ta là hung thủ, có chối cãi cũng vô dụng. Thứ hai… đúng thật là do một vị tổ tông của An gia ta đã giết chết.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Vậy tại sao phải phong ấn trong người của ngươi?”
“Việc này…” An Vũ Sương hơi do dự.
“Có thể nói là ngoài ý muốn đi?”
Diệp Thiên Dật day day huyệt thái dương.
“Vậy phải làm sao đây?”
An Vũ Sương nói: “Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc có một bí mật, chỉ có bí pháp của các nàng mới có thể dẫn dắt sức mạnh trong cơ thể ta ra. Theo ta biết thì phải là cường giả lợi hại của Cửu Vĩ Yêu Hồ mới có thể giải phóng bí pháp, đồng thời… cần có vài người giải phóng cùng lúc.”
“Vậy có nghĩa là ngươi muốn phá vỡ thứ này, các nàng sẽ biết được sức mạnh trong cơ thể ngươi?”
“Đúng vậy.”
Diệp Thiên Dật: “...”
“Vậy có thể làm sao?”
“Thế nên ta đến đây là để xem có gặp may hay không, lỡ như các nàng thấu tình đạt lý mà tin tưởng ta thì có thể sẽ không trách tội ta.”
Diệp Thiên Dật nhún vai.
Khó trách An Vũ Sương này từng bảo nàng phải làm một chuyện rất nguy hiểm nên không muốn hắn đi cùng, thì ra vì lý do này. Vậy đúng thật chuyến đi này là cửu tử nhất sinh rồi.
Người phụ nữ này cũng quá ngốc rồi, ngươi nói xem, có cần phải làm vậy sao? Ngươi đang sống yên ổn, cho dù thứ đó có uy hiếp đến ngươi nhưng xem ra ngươi vẫn có thể sống tốt từ trăm năm đến ngàn năm. Vậy mà ngươi lại đến nơi này thì chẳng khác nào tự tìm cái chết. Cho dù ngươi may mắn giữ được cái mạng nhưng lại không trở về được, thật sự đáng giá sao?
Thật ra nàng không hề vì bản thân mà đến đây, nàng đến đây là vì An Vũ Tình. Chuyện sống chết của nàng không quan trọng nhưng nếu như nàng có thể làm được và quay trở về thì An Vũ Tình cũng bình an! Chỉ cần nàng lưu giữ bí pháp này trong một lá bùa rồi mang về là tốt rồi.
Nhưng mà nàng không thể nói ra! Nàng đã quen với việc giấu diếm chuyện này.
“Ta giúp ngươi nghĩ cách xem.”
Diệp Thiên Dật trầm ngâm.
“Ta đã mắc nợ ngươi rất nhiều, ta không muốn ngươi lại mạo hiểm nữa.”
“Nói ngốc gì đấy? Ta là người đàn ông của ngươi. Đã là một người đàn ông thì làm sao có thể để người phụ nữ của mình đi mạo hiểm chứ?” Diệp Thiên Dật nói một câu.
An Vũ Sương: “...”
“Vừa nãy ngươi cũng cùng các nàng nói chuyện với thái độ này thôi.” An Vũ Sương nói.
Diệp Thiên Dật nhếch mép cười một cái: “Thôi được rồi, chị gái xinh đẹp.”
“Đồ bệnh hoạn.”
Tuy rằng An Vũ Sương vẫn nói một câu như vậy với hắn, nhưng rõ ràng trong ba chữ “đồ bệnh hoạn” của nàng không còn mang ý tứ ghét bỏ nữa, mà là một loại khác… giống như biểu lộ rằng mối quan hệ giữa hai người đã tiến thêm được một bước rồi.
Đối với Diệp Thiên Dật mà nói, tuy việc xác định mối quan hệ nam nữ giữa hắn và nàng giống như một trò đùa, thế nhưng hắn cảm thấy khá thích người phụ nữ này. Chủ yếu là vì khí chất của nàng và nhân phẩm của nàng, chưa kể hai người đã có duyên với nhau đến vậy thì Diệp Thiên Dật cũng muốn giúp nàng nếu hắn có khả năng.
Có gì nói đó, thật sự hai người rất có duyên với nhau!
Hầu như hai người cùng lúc đến Hoang Cổ Thương Khung rồi sau đó lại liên tiếp chạm mặt nhau nhiều lần…
“Vậy hai chúng ta nghĩ cách để đến được Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc trước, đến đó mới nghĩ cách tiếp.”
“Ngươi khẳng định muốn đi cùng ta?” An Vũ Sương hỏi.
“Đó là điều đương nhiên rồi.”
“Cảm ơn.”
Ngoại trừ cảm ơn hắn thì nàng không biết và không thể nói gì khác nữa.
Rất nhanh. bọn họ đã đi đến một khoảng đất trống vô cùng lớn, ở phía trước còn có một Thiên Trì khổng lồ! Xung quanh tụ tập rất nhiều võ giả.
“Đây chính là Thiên Địa Huyết Linh Trì sao?”
Diệp Thiên Dật lẩm bẩm một tiếng.
“Nói đúng hơn thì vẫn chưa phải là Thiên Địa Huyết Linh Trì thật.” An Vũ Sương trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận