Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1438: Thiên Ma Sơn

Thật ra vốn dĩ Diệp Thiên Dật không muốn để ý đến chuyện của Thần Chí Cao, tuy Thần Chí Cao vô cùng khoa trương, nhưng Diệp Thiên Dật thật sự không quan tâm.
Nhưng bây giờ thì không như thế nữa, bởi vì thứ này đã khơi gợi sự hứng thú của Diệp Thiên Dật lần nữa.
Vốn dĩ Diệp Thiên Dật dự định vào lúc nào đó sẽ khởi động một hệ thống mới rời khỏi nơi đây, nhưng mà bây giờ… vừa hay lại xảy ra chuyện như vậy, Diệp Thiên Dật trở nên tò mò.
An Vũ Sương cũng rất tò mò về chuyện này.
Thần Chí Cao đấy, đó là Thần Chí Cao đấy, đó là sự tồn tại mà cả Thái Cổ Thần Vương cảnh cũng phải ngước nhìn, thậm chí đối với Thái Cổ Thần Vương cảnh mà nói đó là sự tồn tại trong truyền thuyết.
Ở thời đại này, thậm chí còn không biết có tồn tại Thần Chí Cao hay không, thời đại Chúng Thần đúng là có sự đỉnh cao đó, tiếc rằng sự đỉnh cao này không biết vì sao mà lại biến mất rồi.
Vậy nên An Vũ Sương cũng cùng sang đó với Diệp Thiên Dật.
“Hai người có chuyện gì à?”
Tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ đang thu xếp lại vài thứ đồ, tiêu diệt hai tộc, có rất nhiều cường giả bị thương, rất nhiều thứ đồ cần được thu xếp.
“Là thế này, ta muốn biết, Cửu Trọng Thiên này có nơi nào rất đặc biệt hay rất nguy hiểm không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Thẻ hướng dẫn địa đồ toàn khai chắc chắc không có tác dụng, đó là thi hài của Thần Chí Cao mà, thậm chí có lẽ còn là một di chỉ, sao có thể tìm ra được?
“Nơi nguy hiềm? Ý ngươi nói là nơi nguy hiểm của thiên nhiên?”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Thiên Địa Huyết Linh Trì.”
“Ngoài trừ Thiên Địa Huyết Linh Trì ra thì sao?”
“Chuyện này…”
Bọn họ là người sinh sống ở đây hàng vạn năm, hơn nữa lại là sự tồn tại đỉnh cao, thêm vào đó, Hoang Cổ Thương Khung cũng có hạn, cho nên Diệp Thiên Dật chắc chắn rằng bọn họ có thể có ấn tượng.
“Có, có một nơi gọi là Thiên Ma Sơn, một bí ẩn của Hoang Cổ Thương Khung, trước đây khi Hoang Cổ Thương Khung vẫn còn ở Chúng Thần Chi Vực, thì vốn không có Thiên Ma Sơn này, nhưng sau khi Hoang Cổ Thương Khung bị phong tỏa lại, chia làm chín tầng, có lẽ vì mặt đất thay đổi nên đã dẫn đến việc xuất hiện Thiên Ma Sơn, nhưng ở đó cho dù là Bán Thần thì cũng khó mà tiếp cận được, nơi đó ở giữa Hoang Cổ Thương Khung, cũng chính là bất cứ khi nào ở đâu cũng có thể cảm nhận được sức mạnh rất đặc biệt.”
Mắt Diệp Thiên Dật sáng lên.
Chính là nơi đó rồi.
“Sao vậy?”
“Vậy các ngươi có ai đến tìm hiểu qua chưa?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Sao lại không chứ? Tổ chức vài lần Thái Cổ Thần Vương cảnh đi dò thám, nhưng ở đó sương mù dày đặc, sương mù này có sức mạnh tàn phá rất lớn, mấy lần tính toán đi vào cũng không thể đi vào nơi chính yếu, vì thế nhận thức về nơi đó quả thật chỉ là con số không.”
Tô Khởi Nguyệt nói.
Chính vào lúc này, một cô gái xinh đẹp chạy đến: “Chị ba, có chuyện xảy ra rồi.”
Tô Khởi Nguyệt chau mày: “Chuyện gì?”
“Bên Thiên Ma Sơn đó xuất hiện thiên địa dị tượng, hơn nữa có cường giả phát hiện sức mạnh ở Thiên Ma Sơn đó biến mất rất nhanh.”
“Cái gì!”
Tô Khởi Nguyệt chau mày suy nghĩ.
“Đây là chuyện vạn năm mới có một lần, có ai sang đó không?”
“Có, rất nhiều.”
“Ừ, ngươi đi báo cho chị cả.”
“Vâng!”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm: “Chuyện tốt.”
“Sao lại là chuyện tốt rồi?”
“À… không có gì.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
Đối với hắn mà nói là chuyện tốt, bản thân vừa hay lại quan tâm đến chuyện này, sau đó lại xảy ra chuyện này.
“Các ngươi lo tịnh dưỡng đi.”
Tô Khởi Nguyệt nói xong thì rời đi.
“Ta sang đó một chuyến.”
Diệp Thiên Dật nói với An Vũ Sương.
“Ta cũng đi xem thử.”
“Ngươi đừng đi, đan dược thì không uống, ngươi ở trạng thái này qua đó cũng không giúp được gì?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
“Ta đi đây.”
Nói xong, Diệp Thiên Dật biến mất ngay tại chỗ.
An Vũ Sương suy nghĩ một hồi rồi cũng đi sang đó.
Trạng thái của nàng tuy không được tốt, nhưng không có nghĩa là nàng phải chiến đấu, cũng không thể nói nàng hoàn toàn vì Diệp Thiên Dật, nàng cũng rất tò mò về vị Thần Chí Cao, nàng muốn sang xem thử, nói không chừng còn có thể lĩnh ngộ được thứ gì đó.
Lúc này, Thiên Ma Sơn, trên bầu trời, sấm sét lấp lóa, mây đen dày đặc, trông khủng khiếp đến lạ.
Rất nhiều cường giả từ xa cũng đến tiếp cận nơi này.
“Cảm giác này, tại sao lại có cảm giác sẽ có bảo vật xuất hiện chứ?”
“Nói không chừng là có khả năng này, Thiên Ma Sơn cũng là một nơi đặc biệt, nơi đây có bảo vật cũng là chuyện thường tình, bây giờ, sức mạnh ở Thiên Ma Sơn đã mất đi gần hết, cuối cùng cũng có thể đến Thiên Ma Sơn, nhìn thử xem Thiên Ma Sơn rốt cuộc ra sao.”
“Mọi người đi cùng nhau, hợp lại cũng tiện hỗ trợ nhau hơn.”
“…… ”
Mọi người lũ lượt bàn tán.
Dạo gần đây Hoang Cổ Thương Khung thật sự không được yên bình, cứ chuyện này nối tiếp chuyện kia.
Rất nhanh, Diệp Thiên Dật cũng đến đây, về cơ bản thì những đại lão cũng đã đến rồi.
Sự thay đổi kì lạ của Thiên Ma Sơn cũng thu hút dư luận không kém gì di chỉ cường giả xuất thế, ngược lại, một nơi càng bí ẩn càng khiến những cường giả đó có hứng thú, đương nhiên rồi, có lẽ càng nguy hiểm hơn.
“Ồ.”
Diệp Thiên Dật nhìn nơi nầy, thầm kinh ngạc.
Cho dù bây giờ ở đây không có những thiên địa dị tượng thu hút sự chú ý của mọi người đi nữa thì nơi này cũng đủ khiến người ta cảm thấy phi phàm rồi.
Thiên Ma Sơn này là một ngọn núi, nhưng là một ngọn núi vô cùng lớn, còn về cao bao nhiêu thì không ai biết, bởi vì từ trước đến nay chưa ai đến được nơi cao nhất, còn nơi cao thì đã bị mây đen vây quanh rồi, lúc trước có một sức mạnh rất lớn dẫn đến việc những cường giả này không thể bay quá cao ở gần, nếu không thì sẽ rất nguy hiểm, cái gọi là dò thám Thiên Ma Sơn, trên thực tế là một đám cường giả từ từ leo lên trên, đây cũng là cách duy nhất, nhưng mà cũng không leo được cao mấy.
“Có bảo vật sắp xuất hiện ư?”
Diệp Thiên Dật trầm ngâm.
Những cường giả của tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ cũng đã đến đây, thậm chí Tô Kỳ Băng cũng đích thân đến.
“Chị cả, ngươi xem bên đó là chuyện gì?”
“Không biết, cẩn thận một chút, bảo mọi người đừng lên, ngươi lên cũng bổn tôn là được rồi.”
Tô Kỳ Băng nói.
“Dạ.”
Sau đó Tô Kỳ Băng nhìn Diệp Thiên Dật ở phía trước.
Nàng chau mày.
Hắn đến đây làm gì?
“Lúc nảy hắn hỏi về Thiên Ma Sơn, sau đó Thiên Ma Sơn xảy ra chuyện lạ, có khi nào có liên quan không?”
Tô Khởi Nguyệt hỏi một câu.
“Không biết.”
Nhưng mà hiển nhiên, Diệp Thiên Dật này rất đặc biệt trong mắt bọn họ.
“Cửu Vĩ các hạ cũng đến rồi à, nếu mọi người đều đã đến rồi, vậy thì cùng nhau lên Thiên Ma Sơn đi, đây cũng là chuyện mà vạn năm nay, giờ ta mới có cơ hội tiếp cận Thiên Ma Sơn, tuyệt đối không thể bỏ qua, bí ẩn lớn nhất của Hoang Cổ Thương Khung, hôm nay có thể làm rõ rồi.”
Một cường giả nói.
Hiển nhiên sự có mặt của tộc Cửu Vĩ Yêu Hồ khiến bọn họ yên tâm hơn, dù sao thì thực lực của bọn họ cũng rõ như ban ngày rồi.
“Lên đi.”
Tô Khỏi Nguyệt nói một câu, sau đó hơn ngàn cường giả từ từ lên Thiên Ma Sơn.
Không thể bay, cũng có thể nói là không dám bay, bọn họ thà từ từ lên núi cũng không dám làm chim đầu đàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận