Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1452: ta… ta nói xạo đấy!

Núi cao còn có núi cao hơn…
Diệp Thiên Dật không ngờ An Vũ Tình lại giở trò này.
Quả nhiên không phải loại người đơn giản mà.
“Ơ kìa, đồ con gái mất nết này, ngươi chụp ảnh màn hình thật đấy à?”
Diệp Thiên Dật ngờ vực.
Trong cái tình huống như thế này, An Vũ Tình còn bận hét toáng lên, chụp màn hình thế quái nào được.
“Thật chứ sao, chỉ có chiêu này mới đối phó được với tên biến thái nhà ngươi.”
“Xì, ta không tin.”
Ting ting.
Diệp Thiên Dật nhận được tin nhắn của An Vũ Tình.
Đậu má!
Cô nàng An Vũ Tình này chụp màn hình thật!
Woa!
“Vũ Tình, sao ngươi lại làm thế.”
Hoa Thanh Hàn đỏ bừng mặt.
“Làm thế thì đã sao, đây là cách làm dành riêng cho lũ biến thái đấy. Cũng may bổn cô nương nhanh mắt nhanh tay chụp lại, để xem hắn còn dám to mồm nữa không.”
An Vũ Tình tự đắc nói.
“Nhưng mà… ngươi có thể đừng đặt tấm ảnh ở đây không.”
“Ừm.”
An Vũ Tình nhịn không nổi bèn liếc mắt một cái, mặt lại đỏ bừng lên, nhanh chóng tắt đi.
“Sao rồi đồ lưu manh kia, sợ chưa?”
Diệp Thiên Dật cười.
“Sợ á? Ta sợ gì chứ, ảnh này đâu có mặt của ta.”
“Nhưng không thể phủ nhận đây chính là ngươi.”
“Ta á, ngươi nói ra liệu có ai tin? Có bằng chứng không? Đòi đe dọa ta hả cừu non?”
Diệp Thiên Dật cười phá lên.
“Xì”
An Vũ Tình “Xì” một cái nhẹ tênh.
“Được rồi được rồi, ngươi giữ làm giấy dán tường đi, khi nào rảnh rỗi lấy ra ngắm, thật đấy.”
Diệp Thiên Dật cười toe toét.
“Mắc ói.”
Diệp Thiên Dật nhún vai: “Chị hai à, ta bảo ngươi chụp màn hình chắc, bây giờ lại quay ra nói ta. Con gái mấy người, đúng là của nợ mà.”
“Người ta tối nay vừa uống rượu mà, giờ vẫn say quắc cần câu đây. Thanh Hàn cũng uống, ngươi có định tranh thủ tới đây không? Chơi threesome luôn.”
An Vũ Tình nháy mắt mời gọi Diệp Thiên Dật.
Ô hô.
“Ừm… rủ cả chị ngươi nữa đi?”
Diệp Thiên Dật cười đáp.
Hoa Thanh Hàn ngơ ngác nhìn An Vũ Tình.
An Vũ Tình còn có chị sao?
“Hừm, nếu ngươi đủ khả năng chơi 3 thì okay. Phải xem ngươi có chơi được không đã, nhưng ít nhất thì tối nay không được.”
Diệp Thiên Dật thừa biết An Vũ Tình chỉ mạnh miệng thế thôi.
“Đúng rồi, nói chính sự đi. Thế lực của ngươi và chị ngươi rốt cuộc là thế nào?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Không nói cho ngươi đâu, bao giờ ngươi đến thì ta nói.”
“Vậy chắc phải qua 2 ngày nữa, ta còn chút chuyện phải xử lí, làm xong thì tới tìm các ngươi.”
“Ừm, đợi ngươi đó.”
“Tạm biệt. Uống ít thôi, đợi ta đến hẵng uống nhiều.”
Diệp Thiên Dật cúp máy.
Việc hắn muốn làm đương nhiên là việc liên quan đến Thường Hy.
…..
Sáng ngày hôm sau, Diệp Thiên Dật rời Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông đi tìm Thường Hy.
“Anh Diệp chắc phải đợi thêm một lát, Nữ hoàng bệ hạ đang ở bên trong bàn việc.”
Trương Hàm Nhã tiếp đón Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật gật đầu:
“Được, không vấn đề gì.”
“Vậy thì mời theo ta.”
Tới Thiên Chi Đảo, Diệp Thiên Dật ngồi trong hoa viên vừa uống trà vừa đợi Thường Hy, còn Trương Hàm Nhã thì tiếp chuyện Diệp Thiên Dật.
“Mấy ngày nay ngươi đi những đâu vậy?”
Diệp Thiên Dật cười đáp:
“Sao thế? Hội trưởng Trương muốn giam lỏng ta à?”
Diệp Thiên Dật cười nhăn nhở với nàng ta.
Trương Hàm Nhã: …..
Nàng là người đứng đầu Thiên Tông hội, cũng coi như chị em tốt của Thường Hy. Địa vị của nàng không hề thấp, đáng tiếc là Thường Hy lại là vợ của Diệp Thiên Dật cho nên hắn mới cợt nhả thế này.
Trương Hàm Nhã khẽ cười:
“Anh Diệp thật biết đùa, chẳng trách đến cả Nữ hoàng bệ hạ cũng bị ngươi theo đuổi được.”
“Haiz, cũng khó lắm chứ. Hồi theo đuổi Nữ hoàng bệ hạ của mấy người ta phải tốn bao nhiêu công sức, hồi ấy đế quốc nàng ở gặp phải nguy hiểm, mà đế quốc kia cũng là người nhà nàng, người trong tộc đánh giết nhau. Nàng kiên quyết muốn bảo vệ cơ nghiệp của mình nhưng lúc ấy lại bị thương, không thể tăng cảnh giới, ta liền trị liệu cho nàng. Bởi thể chất ta thuần dương nên có thể giúp nàng điều trị, song phải song tu, nàng ấy cũng đồng ý.”
Thì ra là vậy.
Trương Hàm Nhã để lộ biểu cảm kinh ngạc.
“Vậy thì ngươi quả là may mắn.”
“May cái rắm, ta bị nàng hành lên hành xuống. Ngươi nói xem, song tu cũng đã làm rồi, ta hôn một cái thì có sao, thế mà nàng lại cho ta ăn vả. Lần sau đó thì một cước đạp ta bay lên trời, ai mà chịu nổi chứ?”
Diệp Thiên Dật lắc đầu tỏ vẻ bất lực.
“Nhưng cuối cùng thì ngươi vẫn ôm được mỹ nhân về nhà đấy thôi.”
Diệp Thiên Dật cười, đáp:
‘Cho nên hồi ấy ta cũng không vừa, bày ra một kế nhỏ.”
“Ồ? Là gì thế?”
“Ta nói cho ngươi nhưng ngươi không được nói cho nàng đâu đấy.”
Trương Hàm Nhã gật đầu.
Diệp Thiên Dật đáp:
“Thật ra khi ấy ta có thể triệt để giúp nàng, không cần song tu 7 ngày mà chỉ cần 2 ngày thôi. Nhưng ta cố tình nói là 7 ngày, he he… Cổ nhân nói rất hay, “một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa”. Tuy lúc đấy chưa phải vợ chồng nhưng đã qua rất rất nhiều ngày rồi, tình cảm vẫn cứ dễ dàng được vun đắp phải không?”
Trương Hàm Nhã cười khúc khích.
“Đúng là kế hay.”
“Đúng nhỉ, ai bảo nàng ấy tát ta cơ.”
Diệp Thiên Dật uống một ngụm trà.
“Không phải là sau khi ngươi nói chuyện đó ra bổn đế mới tát ngươi sao?”
Một giọng nói lạnh lùng truyền tới từ sau lưng Diệp Thiên Dật.
Phụt!!!
Diệp Thiên Dật phun cả ngụm trà trong miệng ra.
“Nữ… Nữ hoàng… vợ à…”
Diệp Thiên Dật gượng gạo nhìn Thường Hy đang bước tới.
“Thủ đoạn tài tình thật đấy, Diệp Thiên Dật.”
“Chuyện đó… Hì hì.”
Thường Hy biết ngay mà, ngay lúc đó nàng đã nghi ngờ rồi. Tên khốn nạn này!
Hắn còn nói phải song tu hết một tuần, chuyện này trước đây có nói rồi. Cái tát kia là sau lần song tu đầu tiên.
Thế nhưng…
Nàng không trách Diệp Thiên Dật bởi đã hiểu rõ ngọn ngành và cũng đã chấp nhận chuyện này. Diệp Thiên Dật đúng là tên vô liêm sỉ! Hừ!
“Ta… ta nói xạo đấy.”
Diệp Thiên Dật ngượng ngùng nói.
Thường Hy rót trà rồi uống một ngụm, sau đó mới dời mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Đạt tới Thần Hư cảnh rồi sao?”
Nghe Thường Hy nói vậy, Diệp Thiên Dật thở phào nhẹ nhõm.
Nàng không trách hắn, lại còn chủ động chuyển đề tài không tiếp tục nói chuyện kia nữa.
Tình cảm của họ vẫn tốt lắm.
“Ừ, thập giai rồi.”
“Nắm được cơ duyên này từ nơi đó?”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu:
“Ừ, cơ duyên rất khéo.”
Thường Hy gật đầu.
“Hết trà rồi. Hàm Nhã, phiền ngươi đi rót một ấm khác vậy.”
Trương Hàm Nhã gật đầu rồi cầm ấm trà rời đi.
“Vợ ơi vợ à, ngươi không trách ta chứ.”
Diệp Thiên Dật thấy vẫn cứ phải chân thành chút.
“Trách ngươi thì được gì?”
“He he.”
Diệp Thiên Dật cười cười, xoa bàn tay nhỏ nhắn của nàng.
“Nghe nói ngươi ở đây gặp phải chuyện không may?”
Diệp Thiên Dật chăm chú nhìn nàng Thường Hy tuyệt sắc.
Haiz, vẫn là Nữ hoàng nàng đẹp nhất, đẹp tới mức khiến người ta mê mẩn. Ôi ban ngày ban mặt nhỡ động tình thì phải làm sao đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận